"Tuyết Mạn Sát! Ngươi cần gì phải cố chấp kéo dài hơi tàn. Ngươi cũng là biết đến, Cố Không Thánh Phù kia cũng chỉ có thể bảo hộ mình không đến một giờ thời gian mà thôi. Hết thời gian kia, ngươi cũng là phải chết, chết sớm hay muộn, cũng là đâu có gì khác nhau chứ!"
Kiệt Nhĩ Lân thấy hắn khiêu khích nhiều đến như thế, nhưng mà Tuyết Mạn Sát tâm trí vẫn như sắt đá, không có một chút giận dữ có thể nói, hắn là biết đến, mình có đem tổ tông mười tám đời của tên này ra mắng cũng chỉ là phí công.
Thế nhưng mà hắn cũng là không có nôn nóng cho lắm. Hắn là biết được đến, tất cả loại hình phòng ngự Ngọc Phù tối đa cũng chỉ có thể sử dụng được ba lần, mỗi lần là kéo dài thời gian khoản một khắc, như sử dụng liên tục mà nói, ba khắc thời gian sau nó sẽ tự hành hủy diệt.
Không có cái Cố Không Thánh Phù kia bảo hộ, Tuyết Mạn Sát cũng giống như một con cừu non chờ đời làm thịt mà thôi, tên này là không có con đường khác có thể đi. Cùng lắm thì hắn chỉ chờ đợi thêm một khoảng thời gian nữa mà thôi, gần một giờ thời gian, hắn vẫn là có thể chờ đợi được đến.
"Kiệt Nhĩ Lân! Cái Chiến Trận kia của ngươi thành lập ra có thể nói là vô cùng lợi hại. Nhưng mà bản tọa cũng là không có tin, nó không có thời gian hạn chế. Nói không chừng, Chiến Trận kia của ngươi sẽ là bị hủy trước khi Cố Không Thánh Phù của ta hết thời gian. Đến khi đó, ai chết vào tay của ai còn không có biết được đâu!" Mặc dù trong lòng đang là vô cùng lo lắng, thế nhưng bên ngoài, Tuyết Mạn Sát cũng là không thể nào tỏ ra yếu khí thế trước mặt đối phương được.
Hắn là đang cầu nguyện Ma Thần phù hộ, mong sao cái Nghịch Thiên Chiến Trận kia có cái gì yếu điểm, hoặc giả như có thời gian hạn chế như là Bách Chiến Sát Thần Trận của Tuyết Mạn gia tộc bọn họ một dạng. Tốt nhất là tự hành hủy diệt trước khi Cố Không Thánh Phù của hắn hết thời gian, như thế thì vạn sự đại cát, nếu như không, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận số phận vậy.
"Ha ha ha...Tuyết Mạn Sát! Người là đang nằm...!"
"Ân! Chuyện gì thế này?"
"Rắc! Rắc!Rắc! Rầm rầm!!! Ầm ầm!!! "
Kiệt Nhĩ Lân đang là cất tiếng cười lớn, còn muốn chế giễu Tuyết Mạn Sát là đang nằm mơ giữa ban ngày đâu. Chỉ là nói đến một nửa, hắn liền là dừng lại, thay vào đó là một âm thanh không hiểu vang lên.
Dị biến phát sinh ngay sau lời nói nghi hoặc vừa rồi của hắn, Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận do ba trăm sáu mươi tôn Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả diễn hóa thành ba trăm sáu mươi viên Tinh Thần bỗng nhiên có một viên trong số đó nổ tung.
Theo sau, như hệ quả tất yếu, Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận thiếu mất một viên liền là lâm vào rung chuyển bên trong, những viên tiếp theo Tinh Thần cũng là theo nhau nổ tung, lộng lẫy như một màn pháo hoa một dạng, chỉ là nhìn thấy cái tình cảnh tuyệt mỹ này, Kiệt Nhĩ Lân lại không có cái tâm trạng nào để mà đi thưởng thức, ngược lại hắn là trong lòng lạnh buốt không thôi. Cứ mỗi một viên Tinh Thần nổ tung, đồng nghĩa với lại một tôn Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả bên hắn phải nhận án tử. Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận này mất đi một tên Đạo Thể Ma Tôn, cũng là không thể nào duy trì, chứ đừng nói chết nhiều vị Đạo Thể Ma Tôn đến như vậy.
Rất là nhanh chóng mấy giây thời gian sau, Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận làm cho Đông Châu đệ nhất Cường Giả Tuyết Mạn Sát bó tay toàn tập không có biện pháp, thức thủ chờ chết lâm vào hủy diệt, Bạch Kim Sơn không gian cũng là khôi phục lại như xưa.
"Rầm rầm! Phốc! "
"Đây là có chuyện gì?" Kiệt Nhĩ Lân một lần nữa không hiểu chuyện gì đang xảy ra nói.
Hắn chính là viên Tinh Thần cuối cùng tan biến, chỉ là may mắn, hắn thực lực là cường đại nhất, lại là nhân tố trung tâm của cái này Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận. Cho nên sau khi Chiến Trận bị hủy, hắn cũng là không có giống như là mấy trăm tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả như vậy bạo liệt bỏ mình, bị cái này Chiến Trận phản phệ tiêu tùng, hắn vẫn là còn có thể sống sót.
Thế nhưng nhìn vào tình cảnh hiện tại của mình, hoàn toàn không hề có một tia lạc quan, Ma Thể của hắn là biến mất không thấy, hắn là khôi phục lại hai mét nhân hình như lúc trước. Hơn nữa trên miệng còn là liên tục chảy ra huyết tương, nhìn như là khó có thể sống qua nỗi.
"Phốc! Ta không có tin! Ta không tin Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận lại dễ dàng bị hủy diệt như vậy! " Kiệt Nhĩ Lân đến bây giờ vẫn là còn không có cam lòng gào thét.
Giờ phút này đây, hắn vẫn là không thể nào hiểu chuyện gì đang xảy ra, cái này Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận theo như bên trong Ngọc Giản ghi lại. Một khi triển khai chẳng những là có kinh thế thần uy, thời gian kéo dài của Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận cũng là lớn hơn bình thường những cái Chiến Trận kia rất là nhiều lần.
Nhưng mà vì cái gì, đang vận hành êm ái Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận lại lâm vào hủy diệt, hắn là nhớ mình cùng ba trăm năm mươi chín tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả kia là vận hành hoàn toàn đúng với lại Pháp Quyết mà Chiến Trận Ngọc Giản đã ghi lại a.
"Không lẽ là..?" Linh quang chợt lóe lên, Kiệt Nhĩ Lân như là nghĩ đến cái gì, kinh hãi bật thốt lên.
Hắn là nhớ lại đến, Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận đại cương có nhắc đến, Chiến Trận cần thiết có ba trăm sáu mươi tôn đồng giai cảnh giới thi triển ra là không có vấn đề. Thế nhưng mọi người tu vi cảnh giới đều là phải hết sức vững chắc như nhau. Như một trong ba trăm sáu mươi tôn cảnh giới có vấn đề, hoặc giả không được vững chắc, như thế Chiến Trận sẽ là tự hành hủy diệt, thi triển Chiến Trận giả cũng sẽ đều bị phản phệ thân vong.
Hắn nhớ đến, viên Tinh Thần đầu tiên bị hủy diệt là của Kiệt Nhĩ Phong, người mà hắn dùng thủ đoạn bất chính loại đi Thạch Y Quan mới có thể đưa y vào đến. Kiệt Nhĩ Phong cũng chỉ là mới đột phá Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả không được bao lâu, cảnh giới còn không có được vững chắc, căn cơ là không có ổn định. Cho dù được hắn truyền cho Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận yếu lĩnh từ trước, thế nhưng mà vẫn là không thể nào qua được tu vi không có ổn định một quan này a.
"Ha ha ha...Ha ha ha...Thì ra là như vậy! Ta đã hiểu! " Như đã tìm hiểu được ra nguyên nhân làm cho Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận bị hủy diệt vấn đề, Kiệt Nhĩ Lân là điên cuồng cất tiếng cười to, bên trong là có chứa vô vàn hối hận cùng tự trách.
"Hắc hắc hắc! Ma Thần vẫn là đứng về phía của ta!" Khác với lại tiếng cười tràn đầy ân hận của Kiệt Nhĩ Lân, sau khi Chiến Trận bị hủy diệt, Tuyết Mạn Sát thu hồi lại Cố Không Thánh Phù, cũng là cất tiếng cười nói. Bên trong tiếng cười là chứa đầy đắc ý chi sắc.
Không phải sao, một người đang chuẩn bị nhắm mắt chờ chết như hắn, đến nước cuối cùng, chẳng những có thể thoát nạn, mà còn có thể chuyển bại thành thắng, nắm trong tay toàn bộ cục diện, hắn không đắc ý làm sao mà được.
"Ầm ầm!!! "
"Chết đến nơi mà vẫn còn có thể cười lớn được, ta cũng thật sự bội phục tinh thần của ngươi! "
Phất tay đem thân thể của Kiệt Nhĩ Lân hủy diệt đi, chỉ để lại một cái đạo Nguyên Thần. Nắm cái này Nguyên Thần của Kiệt Nhĩ Lân trong tay, Tuyết Mạn Sát không khỏi mỉm cười nói.
Đã không có Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận quái quỷ kia phong cấm, hắn hiện tại là khôi phục tự do chi thân. Đừng có nói đến Kiệt Nhĩ Lân bây giờ chỉ là một tên ưỡng ương sắp chết, cho dù Kiệt Nhĩ Lân có là thời kỳ toàn thịnh đi chăng nữa, không có Chiến Trận kia bên cạnh, hắn muốn đem Kiệt Nhĩ Lân xoa nắn như thế nào cũng là được.
Hắn suy nghĩ vừa rồi là chính xác, thế gian này không có một cái loại nào Nghịch Thiên Chiến Trận mà không có bị hạn chế về thời gian. Công không phụ lòng người, hắn cuối cùng cũng là chờ đợi được đến, không có Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận trấn áp, thế gian này Tôn Giả cảnh giới là không ai có thể gây khó khăn được cho hắn.
"Ngươi ra tay sát ta đi!" Nguyên Thần là bị Tuyết Mạn Sát nắm trong tay, Kiệt Nhĩ Lân cũng là không có cầu xin tha thứ hay là hoảng loạn thần sắc đại loại, hắn nhìn Tuyết Mạn Sát chỉ là bình tĩnh nói một câu.
"Xẹt! "
"An tâm đi! Hiện tại ta còn chưa có muốn giết ngươi. Chờ ta san bằng Kiệt Nhĩ Thành, đem toàn bộ Đạo Thể Ma Tôn Cường Giả cùng với lại tên kia Diệp Tử Phàm trấn áp. Ta sẽ đưa các ngươi hồi Minh Giới luôn một thể! "
Tuyết Mạn Sát nhẹ nhàng đưa Nguyên Thần của Kiệt Nhĩ Lân vào bên trong Hư Giới của mình, sau đó liền là nhẹ nhàng nói nhỏ.
"Cũng là đến lúc thanh toán ân oán với lại cái tên Diệp Tử Phàm kia rồi!"
"Ầm! Rắc! "
Tuyết Mạn Sát để lại một câu, sau đó liền là vạch phá không gian, biến mất tại Bạch Kim Sơn vị trí, trực chỉ Kiệt Nhĩ Thành phương hướng.
...
Mười ngày sau! Tốn Ma Vực! Kiệt Nhĩ Thành!
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
"Phốc! Rầm rầm! "
"Đáng chết! Vì sao ta đi đến nơi nào, cũng liền là gặp phải loại này Chiến Trận chứ?"
Tuyết Mạn Sát chạy đi ra Kiệt Nhĩ Thành khá xa, nhìn lên thương khung Kiệt Nhĩ Thành mấy trăm viên kia Tinh Thần, không khỏi là cất giọng mắng to.
Sau khi dọn dẹp xong Vạn Linh Sơn Mạch tất cả Ma Tộc sau, vì là Truyền Tống Trận đi đến Kiệt Nhĩ Thành đã bị đám kia vô sỉ Ma Tộc phá hủy, hắn là phải mất mười ngày thời gian mới có thể đi đến được nơi đây.
Đến được Kiệt Nhĩ Thành này sau, hắn trong lòng đang là mang một cổ giận dữ đầy mình, muốn dùng một kích đem toàn bộ Ma Tộc tại Kiệt Nhĩ Thành này cho diệt sạch. Thế nhưng mà hắn vừa dự định ra tay thì trong lòng lại cảm nhận một cổ nguy hiểm không báo trước xuất hiện. Như vậy, hắn nào còn có tâm trạng cùng đám kia Ma Tộc bên trong Kiệt Nhĩ Thành tính toán hơn thiệt gì nữa kia chứ. Lập tức liền là lấy sức bú sữa mẹ ba chân bốn cẳng phá không rời đi.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc