Ba Đốn Yên là một vị tôn quý Ngụy Thánh trung kỳ tiểu thành cường giả, hắn lại bị nhốt trong Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận, cho dù có bản lĩnh thông thiên đi chăng nữa, cũng không thể nào chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Hổ Huyền Phương.
Trước khi chết, y chỉ muốn được chết một cách minh bạch một chút mà thôi, theo hắn nghĩ cái yêu cầu này của Ba Đốn Yên cũng là không có gì là quá đáng cả, như thế nào yêu cầu nho nhỏ này của Ba Đốn Yên mà Hổ Huyền Phương cũng không có chấp nhận, hắn thật sự rất khó hiểu.
Tình hình vừa rồi theo như hắn đoán, nếu như Hổ Huyền Phương nói cho Ba Đốn Yên biết được chủ nhân sau lưng bọn họ là ai, thiết nghĩ tên kia cũng sẽ không có tự bạo thân vong mà yên lặng chờ đợi tử vong kéo đến, chính là cái thái độ cẩn trọng quá mức cần thiết của Hổ Huyền Phương mới làm cho Ba Đốn Yên nghĩ mình Ngụy Thánh cường giả không đáng giá cho nên mới chọn cách tự bạo này.
"Cáp Duy huynh đệ! Lần này ngươi lại sai nữa rồi, Phương Chí Tôn không nói ra Chủ Nhân của chúng ta là ai, đây là một chuyện hoàn toàn chính xác!"
"Ngươi thử nghĩ mà xem, Ngụy Thánh cường giả thủ đoạn rất là thông thiên, như tên này thông qua một phương pháp nào đó mà chúng ta không có biết truyền tin tức về Chủ Nhân ra ngoài, cái hậu quả kia, ngươi là có thể tưởng tượng được hay không? " Lần này không có chờ cho Hổ Huyền Phương trả lời, Cáp Tích Ly là lên tiếng giải thích, càng về sau, hắn lời nói đối với lại Cáp Duy càng là có bất mãn chi ý.
Cáp Duy này ngày thường vẫn là rất thông minh hiểu việc, chỉ là không hiểu như thế nào, đến cái thời khắc quyết định, hắn lại tỏ ra có chút ngu ngốc như thế, chuyện đơn giản như thế mà tên này còn không hiểu đi hỏi Hổ Huyền Phương, hắn thật sự có chút thất vọng.
Giữa Cáp Duy cùng Hổ Huyền Phương thông qua một trận chiến vừa rồi đã phân ra cao thấp rõ ràng, Cáp Duy là kém Hổ Huyền Phương không nhỏ một tí tẹo, như phải làm đối thủ của Hổ Huyền Phương, tên này là chết lúc nào cũng không có hay, đôi khi hắn thầm nghĩ kết bái với lại Cáp Duy người này là đúng hay là sai đây?
"Ly Đại Ca! Ta là sai rồi! Phương Chí Tôn, thật có lỗi, là ta làm việc sai sót! " Cáp Duy nghe Cáp Tích Ly nói, như là bị gõ một cái vào đầu, thật sự rất là đau đớn, suy nghĩ kỹ hơn, mồ hôi lạnh của hắn chảy ròng ròng, nhanh chóng hướng về Cáp Tích Ly cùng Hổ Huyền Phương nhận sai.
Hắn vừa rồi là vì trong lòng vẫn còn giận Hổ Huyền Phương không ra tay cứu giúp cho nên có chút hôn đầu, nói ra lời nói không có suy nghĩ cẩn thận, Cáp Tích Ly là nói không có sai, Ngụy Thánh cường giả dù là ở vào bất kỳ hoàn cảnh nào cũng là Ngụy Thánh cường giả, những cái bản lĩnh thần thông của Ngụy Thánh không phải là những tên Tôn Giả như bọn họ có thể tưởng tượng ra được, nếu như là vì sự sai sót của hắn, làm cho tin tức về Chủ Nhân lan truyền khắp nơi Linh Ma Đại Lục, bị những tên cổ lão cường giả kia để ý, hay là rước đến Thánh Cung người đến, như vậy thì thật sự là một cái đại tai nạn, khi đó hắn có chết một vạn lần cũng là không thể nào chuộc tội.
'Haiz...Đây cũng chỉ là vì ta không phục Hổ Huyền Phương cho nên mới đánh mất đi lý trí như vậy! ' Cáp Duy trong lòng âm thầm thở dài một tiếng.
Từ ngày bị Hổ Huyền Phương chỉnh tại Tuyết Mạn Thành đến nay, hắn tuy bên ngoài không nói, nhưng mà bên trong luôn đối với Hổ Huyền Phương không phục, dựa vào cái gì hắn đường đường là Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường, lại còn có Thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư lại phải luôn cúi đầu trước một tên Phàm Thể Ma Tôn sâu kiến như Hổ Huyền Phương.
Chính vì cái ý nghĩ muốn phân tài cao thấp với Hổ Huyền Phương kia, cho nên hắn đi từ sai lầm này đến sai lầm khác, chỉ chút nữa thôi là đã gây ra đại họa không thể cứu vãn.
"Cáp Duy Chí Tôn! Ly Chí Tôn! Ta cũng có phần không đúng, hai vị hãy bỏ qua cho!" Cáp Duy cùng Cáp Tích Ly đã xuống nước, Hổ Huyền Phương cũng không có làm cao, hướng hai người bọn họ nhận lỗi nói.
"Ha ha ha...Phương Chí Tôn! Chỉ là chuyện nhỏ, tất cả chúng ta đều là vì chủ nhân phục vụ mà thôi!" Cáp Tích Ly cùng Cáp Duy nghe Hổ Huyền Phương nói như thế liền là cười lên rất là sảng khoái nói. Hai người bọn họ biết Hổ Huyền Phương nhận lỗi là vì chuyện gì, đây chẳng qua là vì hắn lợi dụng đám người bọn họ làm quân cờ đi cùng với lại Ba Đốn gia tộc chiến đấu người chết ta sống mà thôi. Tuy là lần này bọn họ tổn thất thảm trọng, nhưng vì sự hy sinh của bọn họ, Hổ Huyền Phương đã có thể nhất cử tiêu diệt Ba Đốn gia tộc, thống nhất Tây Địa Khu, xem như hy sinh bọn họ một cái Chiến Trận cũng là đáng giá.
"Phương Chí Tôn! Không biết tiếp theo ngài có dự định gì, như cần hai người chúng tôi giúp đỡ, xin cứ nói một tiếng là được!" Như ân oán khúc mắc của đôi bên cũng đã tạm thời được giải quyết, Cáp Tích Ly là lên tiếng hỏi ý kiến của Hổ Huyền Phương, có ý muốn hắn dẫn dắt bọn họ xu thế.
Đây cũng là không có cách nào, ai bảo Chiến Trận của bọn họ đã bị diệt mất, trong khi bên Hổ Huyền Phương lại đứng ba trăm sáu mươi tên hừng hực khí thế chiến đấu Chiến Trận, không có nghe lời hắn thì có thể làm được gì bây giờ.
"Chuyện này...! "
Đúng lúc này...
"Ầm! Rắc!! "
"Lão Phương! Ôn Địch ta đã đến, ngươi có cần giúp đỡ gì hay không? "
Hổ Huyền Phương đang là muốn nói chuyện, chỉ là một cái âm thanh chấn phá không gian liền là vang lên, cắt ngang những gì mà hắn muốn nói, theo sau, Ôn Địch là dẫn đầu một đám Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả từ bên trong không gian khe hở đi ra, vừa nhìn thấy Hổ Huyền Phương đám người, hắn là rất hào hứng nói.
"Ôn Đại Sư! Ngài là đã đến chậm một bước! Chuyện nơi đây đã được Phương Chí Tôn giải quyết tốt đẹp cả rồi!" Cáp Duy sau khi xã giao chào hỏi xong xuôi, liền là vui đùa trêu chọc Ôn Địch một câu.
Nhìn thấy Ôn Địch này, bây giờ không hiểu sao lòng hắn có chút chua, không lâu trước đây hắn còn là tay nắm quyền cao, dưới trướng có một cái cường đại Chiến Trận đánh đâu thắng đó cùng mấy trăm tên Thánh Thể Ma Tôn dưới trướng, thực lực là vượt qua khá xa Ôn Địch bây giờ, chỉ là đáng tiếc, trong vòng một ngày mọi chuyện lại thay đổi một cách chóng mặt, hắn trong tay tuy vẫn còn mấy trăm tên Thánh Thể Ma Tôn, nhưng cường đại nhất Chiến Trận của hắn thì đã bay biến mất tăm, hiện tại không có Chiến Trận bàng thân, thực lực của hắn lại xếp hàng cuối cùng, hắn trong lòng là không vui vẻ gì cho cam.
"Ha ha ha..Ta là biết ngay mà, đám người Ba Đốn gia tộc kia, sao có thể cản được bước chân của lão Phương chúng ta! " Ôn Địch là không có quan tâm đến tâm trạng không vui vẻ của Cáp Duy, hắn đến bên cạnh Hổ Huyền Phương, vỗ vào vai y một cái, cười to nói.
Hắn vốn là chỉ nói cho vui mà thôi, thật ra hắn cũng biết, với cái bản lĩnh của Hổ Huyền Phương, lại có Chiến Trận trong tay, muốn làm gỏi một cái Ngụy Thánh gia tộc là không có khó khăn gì.
"Lão Phương? Bây giờ chúng ta đã thống nhất được Tây Địa Khu, hay là thế này, chúng ta một tiếng trống lên tinh thần, nhân lúc Vô Tích Địa Vực còn chưa phản ứng lại kịp, lập tức đánh cho bọn chúng một cái trở tay không kịp, từ đó có thể nhất cử thống nhất Nam Châu này!" Ôn Địch nhìn phía xa hướng Nam Châu kia, ánh mắt bừng sáng như hai vì sao, liền ra chủ ý với lại Hổ Huyền Phương. Một tháng thời gian qua, được lãnh đạo cái Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận hắn là tận mắt chứng kiến sự cường đại của cái Chiến Trận này, có thể nói là đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản bước chân của hắn được cả, có được thực lực cường đại dã tâm của hắn cũng bành trướng theo, hắn là muốn công chiếm Nam Châu, thống nhất Linh Ma Đại Lục, chờ vị Chủ Nhân kia trở về sẽ tranh công, như vậy thì không còn gì có thể tốt bằng.
Với lại hắn thấy mục tiêu này cũng không hề xa vời, có Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận này trong tay, không có bất kỳ Ngụy Thánh cường giả nào có thể ngăn cản được bước tiến của hắn, cho dù là Linh Ma Đại Lục Thủ Hộ Giả này cũng không được.
"Không sai! Không sai! Ôn huynh, ta cũng là rất ủng hộ cái ý nghĩ này của ngươi, hay là ngươi dẫn người tấn công Nam Châu trước, ta sẽ lập tức theo sau! Như thế nào?"
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc