Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1169: Nói khoác không biết ngượng (1)

Diện tích của thành Cự Giang vô cùng lớn. Ở vị trí cạnh cửa bắc lúc này có một tòa kiến trúc cực lớn như đột ngột từ dưới mặt đất móc lên. Chính là sào huyệt của Quỷ Đao môn, trước kiến trúc khổng lồ này có một quảng trường cực lớn, bên trên có một đại đao cực lớn được chế tạo bằng nham thạch, giống như đao thật. Cao chừng năm trượng, dài mấy chục thước, nham thạch được mài bóng loáng, trên lưỡi đao lúc này còn có cảm giác hàn mang bắn ra.  

– Hỗn đản, là ai làm vậy?  

Trong sào huyệt của Quỷ Đao môn, lúc này trong đại điện có hai mươi người ngồi trong đó. Trên chủ vị lúc này có một lão giả mặc hồng y chừng năm mươi tuổi, mắt sáng như đuốc, khí tức cực kỳ cường hãn. Lúc này trong mắt hắn tràn ngập hàn ý. Bởi vì lúc này trước mắt hắn có hai thi thể của hai trưởng lão Vũ Suất nằm trước mặt hắn.  

Lão giả này chính là chưởng môn của Quỷ Đao môn, Hỏa Đao Vương Tần Phàn, trong thành Cự Giang này cũng là một người có thanh danh hiển hách. Dướin đại đao của hắn không biết đã có bao nhiêu cường giả nằm xuống. Lúc này mắt thấy hai trưởng lão Vũ Suất của bản môn bị đánh chết trên đường cái khiến cho hắn vô cùng tức giận.  

– Chưởng môn, bọn hắn tự xưng là người của Phi Linh môn. Hơn bốn mươi đệ tử của chúng ta tăng thêm Trần trưởng lão, Vương trưởng lão đều bị bọn hắn đánh chết.  

Một người có tu vi Vũ Tướng lập tức chắp tay trả lời.  

– Phi Linh môn sao? Môn phái này ta đã nghe qua một ít.  

Lúc này bên người Hỏa Đao Vương Tần Phàn có một nam tử tuổi chừng bốn mươi, khuôn mặt xám ngắt, thân hình gầy gò như bị bệnh nói.  

– Ồ? Phi Linh môn này rốt cuộc có địa vị gì?  

Hỏa Đao Vương Tần Phàm lập tức hỏi.  

– Đoạn thời gian trước trên đường từng bàn tán tới Phi Linh môn này. Nghe nói Phi Linh môn là một sơn môn mới quật khởi gần đây ở sát biên giới Cổ Vực. Môn chủ gọi là Lục Lâm Thiên, khi trước là đệ tử Vân Dương Tông, là quán quân của đại hội Tam tông Tứ môn, hiện tại vừa là con rể của Vân Dương Tông và Linh Thiên môn. Trong môn còn có Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, nghe nói hai người này gần đây đã đột phá tới Vũ Vương cùng Linh Vương.  

Âm thanh vừa dứt, nam tử trung niên này lập tức ho khan một cái, dường như quả thực đang bị bệnh.  

Mà người này chính là phó chưởng môn của Quỷ Đao môn tên là Bệnh Linh Vương. Đừng nhìn người này có vẻ bệnh tật, thế nhưng tu vi một thân cực kỳ cường hãn. Thực lực Linh Vương nhị trọng tuyệt đối là nhân vật có thể tính là cường giả.  

– Quả thực có chút địa vị.  

Sắc mặt Hỏa Đao Vương Tàn Phàm trần xuống rồi nói:  

– Chỉ là đây là thành Cự Giang, cho dù là Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang tiến vào thành Cự Giang này cũng phải khiêm tốn một chút. Phi Linh môn này ta muốn nhìn xem một chút. Thù này không báo Quỷ Đao môn ta sau này làm sao có thể đặt chân ở trong thành Cự Giang này.  

– Tạp chủng Quỷ Đao môn, tất cả các ngươi lăn ra nhận lấy cái chết cho bổn công tử.  

Khi âm thanh của Hỏa Đao Vương Tần Phàm vừa dứt, lúc này bên ngoài đình viện có một âm thanh vang vọng giống như sấm sét quanh quẩn trong không trung.  

– Chúng ta ra xem.  

Trong đại điện, lúc này sắc mặt đám người ở bên trong đại biến. Sắc mặt hai người Hỏa Đao Vương, Bệnh Linh Vương trầm xuống, thân ảnh lập tức lao ra bên ngoài.  

Trong thành Cự Giang, lúc này có một âm thanh sắc bén đột nhiên vang vọng trên bầu trời. Lúc này lập tức có không ít thân ảnh đột nhiên bắn lên không trung rồi lướt về phía Quỷ Đao môn kia. Lại thêm tiếng hét lớn kia khiến cho không ít ánh mắt lập tức nhìn về phía Quỷ Đao môn. Trong lúc mọi người kinh ngạc lập tức có không ít thân ảnh nhao nhao tiến về phía trước.  

Trong đám người lúc này cũng có gần trăm đạo thân ảnh đằng đằng sát khí lao thẳng về phía Quỷ Đao môn.  

– Lại có náo nhiệt để xem rồi.  

Trên đường phố, dòng người hối hả kia lập tức chuyển hướng, đồng loại chạy về phía Quỷ Đao môn.  

Trên quảng trường bên ngoài Quỷ Đao môn lúc này đã có hơn ngàn đệ tử Quỷ Đao môn xuất hiện. Khi Hỏa Đao Vương cùng với Bệnh Linh Vương và hơn chục Vũ Suất đi ra đại điện thì trên không trung có hơn mười đạo thân ảnh đang lăng không bay tới.  

– Tạp chủng Quỷ Đao môn, không ngờ lại dám trêu chọc người của Phi Linh môn ta. Hôm nay ta sẽ diệt Quỷ Đao môn các ngươi.  

Một âm thanh trầm thấp mang theo sát khi một lần nữa vang vọng phía chân trời.  

Nghe âm thanh vang vọng kia lập tức có vô số ánh mắt nhìn về phía trước. Trong ánh mắt mọi người lúc này trên không trung có hơn chục thân ảnh lăng không xuất hiện. Tiếp theo đó giữa không trung lại có trên trăm đạo thân ảnh tới, sát khí tràn ngập không gian.  

Nhìn hơn chục người mới xuất hiện này, ánh mắt mọi người lập tức biến hóa bất định. Dường như không có ai nhận ra mấy người này, cũng không biết mấy người này ở đâu tới.  

Mà lúc này Hỏa Đao Vương nhìn chăm chú lên không trung, sắc mặt biến hóa không ngừng, ánh mắt lạnh lùng, âm thanh lạnh lẽo như hàn băng vang vọng quảng trường:  

– Người Phi Linh môn, bổn vương cũng đang tìm các ngươi, không ngờ các ngươi lại tự dẫn xác tới chịu chết. Hôm nay bổn vương phải nói cho các ngươi biết, dám trêu vào Quỷ Đao môn chúng ta, các ngươi còn chưa đủ tư cách.  

– Một Vũ Vương tam trọng nho nhỏ mà dám mở miệng nói khoác như vậy. Bổn vương hôm nay sẽ chiếu cố ngươi, để cho ngươi biết bổn vương cũng không phải là người dễ trêu vào.  

Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng, âm thanh cuồn cuộn quanh quẩn trong không gian.  

– Độc Long, Vũ Vương tam trọng này giao cho ta. Ngươi đối phó với người khác đi.  

Giữa không trung, Bạch Linh mở miệng nói.  

– Được rồi.  

Thiên Độc Yêu Long đáp một tiếng. Bạch Linh đã nói hắn cũng không dám vi phạm. Đổi lại là những người khác, cho dù là Lục Lâm Thiên hắn cũng dám cãi lại một hai, duy chỉ có Bạch Linh là khiến cho hắn cố kỵ mà thôi.  

Lục Lâm Thiên nhìn xuống phía dưới, đi đầu là một Vũ Vương cùng Linh Vương, tuy rằng Lục Lâm Thiên chưa từng gặp qua, thế nhưng cũng có thể đoán ra, hai người này có lẽ chính là Hỏa Đao Vương cùng Bệnh Linh Vương của Quỷ Đao môn. Một Vũ Vương tam trọng và một Linh Vương nhị trọng. Thực lực như vậy lại thêm hơn chục Vũ Suất, trong đó có một Vũ Suất cửu trọng, hai Vũ Suất bát trọng, quả thực cũng không kém.  

Mắt nhìn xuống phía dưới, lúc này ánh mắt Lục Lâm Thiên vô cùng lạnh lẽo, một cỗ sát khí nhàn nhạt tỏa ra. Chân khí quanh người bùng ra, thân hình lơ lửng trên bầu trời nói:  

– Quỷ Đao môn, các ngươi dám trêu chọc Phi Linh môn ta vậy thì cũng chỉ có kết cục bị diệt. Hôm nay ta nhất định sẽ diệt Quỷ Đao môn các ngươi.  

Âm thanh Lục Lâm Thiên quanh quẩn trong không trung, trong âm thanh xen lẫn chân khí giống như sấm rền cuồn cuộn trong thành Cự Giang. Lúc này khiến cho vô số người nhìn về phía trước.  

– Đây không phải là Linh Vũ song quái sao?  

– Còn có Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung. Chẳng lẽ ba người này cũng gia nhập Phi Linh môn sao?  

– Phi Linh môn này rốt cuộc có địa vị gì?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất