Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1175: Kỳ danh Quỷ Sát (1)

Sắc mặt của Lữ Chính Cường vô cùng ngưng trọng, ánh mắt cũng run lên một cái.  

– Chẳng lẽ chàng sợ…  

Lư Khâu Mỹ Vi cũng nghĩ tới gì đó, ánh mắt lộ vẻ lo lắng.  

– Mỹ Vi, bên trong Cổ Vực quá phức tạp, lúc trước Huyền Thiên Môn cũng là như vậy, thời điểm mà thực lực của bọn họ cường hãn nhất, cho dù là Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang liên thủ với nhau thì cũng tử thương thảm trọng mới có thể tiêu diệt được bọn họ, nhưng rốt cuộc cũng bị tiêu diệt.  

Lữ Chính Cường thầm cảm thán.  

– Lão đại, xong hết rồi.  

Thân hình nho nhỏ của Tiểu Long nhảy lên bên cạnh Lục Lâm Thiên, toàn thân phát ra một loại sát khí, vừa rồi hắn cũng đã gϊếŧ chết không ít đệ tử của Quỷ Đao Môn.  

– Ừ.  

Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, quãng trường bên dưới lúc này đã có hơn một ngàn cỗ thi thể, phần lớn đệ tử Quỷ Đao Môn đều đã bỏ chạy, trên quảng trường cũng không khoa trương tới mức máu chảy thành sông, nhưng trong không khí đều nhiễm mùi máu tươi.  

– Ha ha, lần này gϊếŧ thật đã tay.  

Thiên Độc Yêu Long vung hắc bào, thả người bay lên giữa không trung.  

– Chưởng môn.  

Tất cả cường giả của Phi Linh Môn lúc này cũng lần lượt quay về, bên trong Quỷ Đao Môn, đám đệ tử còn sống đều đã bỏ chạy tán loạn, mọi người cũng không tiếp tục đuổi theo nữa.  

– Ta dấy một mồi lửa đốt rụi nó.  

Ánh mắt của Tả Thiên Khung lạnh lùng, nhìn vào kiến trúc khổng lồ của Quỷ Đao Môn ở bên dưới, lập tức kết xuất thủ ấn, chân khí thuộc tính hoả ngưng tụ ra vài cái hoả cầu khổng lồ sau đó trực tiếp ném về phía dưới.  

– Ầm ầm!  

Sau một tiếng nổ vang thật lớn thì một mảnh kiến trúc khổng lồ kia lập tức dấy lên một ngọn lửa hừng hực.  

– Cũng được rồi, chúng ta về thôi.  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn Quỷ Đao Môn, ánh mắt loé lên, trong tay lập tức xuất ra một đạo chân khí đánh lên bức tượng điêu khắc đá thật lớn ở trên quảng trường.  

– Rầm!  

Điêu khắc cao chừng mấy trượng trực tiếp hoá thành đá vụn, đám người của Phi Linh Môn cũng lập tức nghênh ngang rời khỏi trước ánh mắt của vô số kẻ đứng xung quanh.  

– Có ý tứ, rất có ý tứ.  

Trong đám người lúc này có một nam tử tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu gì đó hé miệng cười, đôi mắt cong lên lộ ra ý cười thản nhiên, nhìn vào bóng lưng của Lục Lâm Thiên, sau đó cũng lập tức biến mất ttrong đám đông.  

Bên trong đám người lúc này có một đạo thân ảnh uyển chuyển đầu trùm áo choàng màu trắng, lụa trắng che mặt cũng lập tức biến mất trong đám người.  

– Hừ, dám kiêu ngạo ở Thành Cự Giang, sớm muộn gì cũng có ngày không biết tại sao mình chết.  

Trong đám người, mấy người Gia Cát Tử Vân nhìn chằm chằm vào thân ảnh nghênh ngang rời đi kia, ánh mắt cũng lộ ra lãnh ý.  

Trước mặt bao nhiêu người, Phi Linh Môn nghênh ngang rời đi, lúc này trong lòng của rất nhiều kẻ vây xem đều cảm thấy cực kỳ rung động, quãng thời gian ngắn trước đó thì xuất hiện một tên Dương Qúa, bây giờ thì lại thêm một cái Phi Linh Môn, đủ quậy cho Thành Cự Giang long trời lở đất, tên Dương Qúa kia thì xuất quỷ nhập thần, thủ đoạn tàn nhẫn, rất khó đối phó. Còn Phi Linh Môn này thì có thực lực cường hãn, cả đám Phi Linh Môn này sát khí đầy người, cũng rất khó mà dây vào.  

– Phi Linh Môn này có lai lịch thế nào nhỉ.  

– Từng nghe nói qua, nhưng nhất thời không nhớ nổi.  

– Hình như là một cái sơn môn mới quật khởi gần đây của Cổ Vực.  

Tại đống phế tích của Quỷ Đao Môn lúc này vẫn còn không ít kẻ đứng đó chưa chịu giải tán.  

Trong một đình viện, chúng cường giả của Phi Linh Môn ngồi bên trong tiểu thính, Bạch Linh bố trí một đạo cấm chế ở bên ngoài, mọi người lại bắt đầu kể lại những gì đã xảy ra trong thời gian gần đây.  

Từ những gì mọi người kể lại thì Lục Lâm Thiên mới biết là mọi người cũng vì chuyện của Huyền Thiên Bí Cảnh cho nên mới tới Thành Cự Giang, còn Thiên Địa Các không ngờ lại chủ động đưa tin tức cho Phi Linh Môn, xem ra Thiên Địa Các cho rằng Phi Linh Môn đã có tư cách để làm ăn cùng với Thiên Địa Các rồi, bất quá chuyện này cũng chứng mình, Thiên Địa Các cũng nắm hết thảy tin tức của Phi Linh Môn trong tay, điều này khiến cho Lục Lâm Thiên ẩn ẩn sinh ra chút lo lắng trong lòng. Có lẽ con người chính là như vậy, khi có người biết được bí mật của ngươi, còn theo dõi sát sao, mặc kệ là ai đi nữa cũng sẽ cảm thấy vô cùng bất an mà thôi.  

– Đông lão, Oánh tỷ, các ngươi gần đây có nhận được tin tức gì liên quan tới Huyền Thiên Bí Cảnh hay không?  

Nghe mọi người kể lại xong, Lục Lâm Thiên liền hỏi.  

– Không có.  

Quỷ Tiên Tử lắc đầu, nói:  

– Tin tức về Huyền Thiên Bí Cảnh này quá đắt, cần phải có vũ kỹ địa cấp sơ giai mới mua được.  

– A.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé lên, không phải trưởng lão của Thiên Địa Các, không ngờ giá tiền lại đắt như vậy, xem ra cần phải tới Thiên Địa Các một chuyến mới được.  

– Bất quá gần đây Thành Cự Giang vô cùng náo nhiệt, có một tên Dương Qúa đã quậy cho Thành Cự Giang long trời lở đất, người này tới vô ảnh đi vô tung, không ai biết được thân phận của hắn, hắn đã khiến cho Tuyệt Linh Tông và Vạn Tượng Môn gà chó không yên, hiện tại đã có không ít người gọi hắn là Quỷ Sát, cũng có rất nhiều thế lực đang tìm hắn, muốn mời hắn gia nhập môn phái đấy.  

Đông Vô Mệnh nói.  

– Quỷ Sát.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, không ngờ là mình còn có biệt danh thế này.  

– Nghe nói bên cạnh tên quỷ sát Dương Qúa này có một con yêu thú thất giai trung kỳ, còn có một khôi lỗi thất cấp sơ giai, cộng thêm một con mẫu hoàng phong Thị Huyết Linh Phong thất giai sơ kỳ, thực lực này cũng không tệ, nếu như có thể gia nhập Phi Linh Môn của chúng ta thì tốt quá.  

Đông Vô Mệnh nói.  

– Chuyện này, nếu như có cơ hội thì mời người này gia nhập Phi Linh Môn của chúng ta cũng không tồi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Bạch Linh, Bạch Linh lúc này cũng nhịn không được mà hơi nhoẻn môi lộ ra ý cười.  

– Người của Linh Thiên Môn tới.  

Đúng lúc này, ánh mắt của Bạch Linh loé lên, trong tâm thần dọ xét đã phát hiện Lữ Chính Cường của Linh Thiên Môn đã tới bên ngoài đình viện.  

– Chưởng môn, các vị cung phụng, Lữ chưởng môn của Linh Thiên Môn tới.  

Bên ngoài cấm chế truyền tới âm thanh của hbn.  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé lên, lộ ra ý cười rất nhạt, dường như hoàn toàn không cảm thấy kinh ngạc vì Lữ Chính Cường tới vậy.  

Bạch Linh mở cấm chế ra, Lục Lâm Thiên tự mình đi nghênh đón, nhạc phụ đại nhân tới rồi, Lục Lâm Thiên cũng không dám chậm trễ, bên ngoài đình viện, Lữ Chính Cường và Lư Khâu Mỹ Vi mang theo không ít cường giả của Linh Thiên Môn tới.  

Sau một phen chuyện trò, Lư Khâu Mỹ Vi liền bắt đầu nói mấy chuyện lặt vặt, hai người Lục Lâm Thiên và Lữ Chính Cường hiểu ý nên đi vào một chỗ bên trong tiểu thính.  

– Lâm Thiên, ta sẽ không lòng vòng làm gì nữa, có phải trên người ngươi đang có một chiếc chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh hay không?  

Sau khi bố trí một đạo cấm chế ở bên ngoài xong thì Lữ Chính Cường lập tức hỏi Lục Lâm Thiên

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất