Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 996: Lưu vân phi tụ

Lời của Lư Khâu Mỹ Vi vừa dứt, sắc mặt mọi người đều biến hóa, không ai dám nói thêm lời gì, mọi người đều hiểu được ba người cuối cùng đều có thực lực cao nhất, tuy rằng chỉ là tỷ thí cầm, kỳ, thi, nhưng trên thực lực mỗi cửa đều quan hệ tới thực lực.  

Gia Cát Tây Phong cười thầm, cửa thứ tư chính là Lưu Vân Phi Tụ của Lư Khâu Mỹ Vi, đây chính là khảo nghiệm thực lực tuyệt đối, hiện tại trong ba người Gia Cát Tử Vân thực lực cực mạnh, là người có cơ hội nhiều nhất.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên không chút thay đổi, âm thầm vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết khôi phục, vừa rồi hắn thi triển chính là Thiên Âm Trấn Hồn khúc của Bạch Oánh, vì ứng phó cầm đạo, dọc đường đi hắn đã đặc biệt học tập qua, đã sớm biết sẽ có thử nghiệm này, cũng biết thử nghiệm sẽ không thuận buồm xuôi gió.  

Trong chuyện này Lục Lâm Thiên thầm đoán Lăng Thanh ẩn tàng thực lực, luôn để Gia Cát Tử Vân xung phong, dựa theo hiểu biết của Lục Lâm Thiên, lúc trước trong đại hội tam tông tứ môn Lăng Thanh đã tới Vũ Suất nhất trọng, lúc này Lục Lâm Thiên cũng là Vũ Suất nhất trọng, dựa theo thiên phú cùng tốc độ tu luyện võ giả ngũ hệ của Lăng Thanh, thực lực tuyệt đối không kém hơn Gia Cát Tử Vân.  

Mà đệ tử của Thiên Âm môn, Lục Lâm Thiên vẫn nhận ra được trình độ âm luật của hắn không thấp, cũng dùng vũ kỹ âm ba, nhưng chỉ tới trình tự hoàng cấp, lại thêm thực lực Vũ tướng cửu trọng nên khi so sánh với vài người còn lại vẫn thấp hơn một chút, cho nên là người đầu tiên bị trọng thương.  

– Linh nhi, con tới đây.  

Lư Khâu Mỹ Vi gọi Lữ Tiểu Linh.  

– Nương!  

Lữ Tiểu Linh mang theo vẻ thẹn thùng chậm rãi đi lên quảng trường, lúc này ở trước mặt các cường giả Cổ Vực, nàng thu liễm toàn bộ dáng vẻ điêu ngoa, khí chất cao quý hiển lộ, hơn nữa dung nhan tuyệt mỹ làm không ít đệ tử trẻ tuổi đều nhìn nàng với ánh mắt nóng cháy.  

– Linh nhi, con đứng sau lưng mẹ là được!  

Lư Khâu Mỹ Vi nói, dứt lời tiến lên, nhìn ba người Lục Lâm Thiên, nói:  

– Nếu ai vượt qua được Lưu Vân Phi Tụ của ta trước tiên xông tới bên cạnh Linh nhi, xem như qua được cửa thứ tư, ba người các ngươi cùng bắt đầu đi, đương nhiên, ta chỉ dùng hai thành lực, bên trái các ngươi có đồng hồ cát, chờ khi nào đồng hồ đều chảy xuống, các ngươi vẫn chưa thể vượt qua, lần này các ngươi xem như hoàn toàn thất bại.  

Ánh mắt ba người nhìn qua bên trái, chỉ thấy đã có đệ tử Linh Thiên môn đặt một đồng hồ cát cao cỡ nửa người, Lục Lâm Thiên nhướng mày, nhìn bộ dáng này nhiều lắm chỉ có năm phút thời gian, trong năm phút vẫn không qua được xem như thất bại.  

– Các ngươi có thể bắt đầu rồi!  

Lư Khâu Mỹ Vi nói.  

Ba người đưa mắt nhìn nhau, lại nhìn Lư Khâu Mỹ Vi, cũng không vội vã xông tới mà Lục Lâm Thiên nhìn Lữ Tiểu Linh, trong lòng cười khổ, ra vẻ đây chính là cửa ải khó khăn nhất.  

– Chúc mừng Gia Cát trang chủ, với thực lực của Gia Cát thiếu gia, là người có hi vọng vượt qua cửa thứ tư nhất.  

Trong lương đình, ánh mắt Thiên Tinh tông Hồ Hưng Hải khẽ run, lập tức nhìn Gia Cát Tây Phong nói.  

– Hồ tông chủ nói đùa, hai thành lực của phu nhân, sợ là tiểu nhi cũng khó mà vượt qua.  

Giờ phút này Gia Cát Tây Phong mặc dù lộ vẻ lo lắng, nhưng trong lòng thật đắc ý, nếu Gia Cát Tử Vân còn chưa thể xông qua, thật sự không ai có thể vượt qua.  

– Tiểu chất làm càn!  

Thấy không ai ra tay, ánh mắt Gia Cát Tử Vân lạnh lùng lướt qua Lục Lâm Thiên cùng Lăng Thanh, lập tức linh lực bạo tuôn, thân hình như lưu quang cấp tốc lao thẳng về hướng Lữ Tiểu Linh.  

Tốc độ của hắn cực nhanh, dù người này vẫn luôn hung hăng càn quấy nhưng đích xác có được bản lĩnh, thân là linh giả, nhưng tốc độ nhanh tới cực hạn, chỉ sợ Vũ Suất ngũ trọng bình thường cũng khó thể theo kịp.  

Lư Khâu Mỹ Vi mỉm cười, bạch mang lóe lên, thân hình không hề có chút di động.  

Hưu hưu…  

Chỉ nháy mắt trong tay Lư Khâu Mỹ Vi hiện lên bạch quang như dải lụa phá không bay ra, dải lụa bám theo tiếng xé gió chói tai, hình thành một độ cong kỳ dị duỗi qua hư không, không gian ba văn vặn vẹo, ngay lập tức ngăn cản trước người Gia Cát Tử Vân.  

Xuy!  

Đồng tử Gia Cát Tử Vân co rụt lại, sắc mặt biến hóa, hào quang bạo phát, một đạo tàn ảnh lướt qua, thân hình giống như thuấn di xuất hiện ngoài mấy chục thước, sau đó tiếp tục bắn về phía trước.  

Khi thân hình hắn vừa tới gần, trước mặt tràn tới kình phong, chỉ thấy giữa không trung dải lụa cuồn cuộn như sóng gió trên mặt hồ, nháy mắt ngăn cản trước người hắn, thân hình hắn nhất thời không thể đi tới nửa phần.  

– Đây là Lưu Vân Phi Tụ sao?  

Lục Lâm Thiên kinh nghi nhìn không trung, tay áo của Lư Khâu Mỹ Vi bao phủ cả không gian, không gian ba văn vặn vẹo, nếu muốn đột phá ra ngoài thật sự là chuyện không đơn giản.  

Lăng Thanh nhìn lên không trung, ánh mắt đảo qua đồng hồ cát, thân hình lập tức nhảy lên, chân khí tràn ra bám theo kình phong đem không gian chấn động lung lay.  

Sưu!  

Tốc độ của Lăng Thanh giờ phút này hoàn toàn không kém hơn Gia Cát Tử Vân, thân hình uyển như quỷ mị, nhất thời xuất hiện ngoài vài trăm thước.  

Hưu!  

Cùng một thời gian, một cỗ kình khí cuốn tới, Lư Khâu Mỹ Vi mỉm cười, một dải lụa lại bắn ra, đột nhiên ngăn cản trước người Lăng Thanh, cả phiến không gian đều vặn vẹo, thân ảnh Lăng Thanh căn bản không thể tiến thêm chút nào.  

Lục Lâm Thiên nhìn thấy đồng hồ cát đã rơi xuống một phần năm, sắc mặt trầm xuống, bước lên một bước, chân khí hùng hồn như nước thủy triều tràn tới, ngay lập tức một đạo khí xoay chợt lóe, chân khí truyền vào, quanh thân Lục Lâm Thiên đều bao phủ trong một mảnh gió xoáy, lại mang theo cuồng phong gào thét đem tro bụi trên quảng trường đều chấn bay.  

Sưu!  

Lục Lâm Thiên động, thân thể giống như không nhúc nhích nhưng khí xoáy lại uyển như cuồng phong thổi quét, thanh y phần phật, đôi mắt chợt lóe tinh quang.  

Hắn đã thúc giục Phù Quang Lược Ảnh tới cực hạn, tốc độ không kém hơn Gia Cát Tử Vân cùng Lăng Thanh, tựa hồ còn mạnh hơn một chút.  

– Phù Quang Lược Ảnh của Vân Dương tông!  

Công Tôn Hóa Nhai, Đồng Quy Tinh, Gia Cát Tây Phong vẻ mặt biến hóa, nhưng ba người cũng không thấy kinh ngạc, họ đều biết quan hệ giữa Lục Lâm Thiên cùng Vân Dương tông, vừa rồi thấy kinh ngạc chỉ vì khẳng định một sự tình mà thôi.  

Xuy!  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên cấp tốc lướt nhanh về phía trước, đột nhiên không gian ba văn chợt vặn vẹo, một cỗ cự lực kiềm chế làm thân hình hắn không cách nào di động thêm nửa bước. Ngay trong nháy mắt này, từng dải lụa màu trắng cuồn cuộn quấn tới, trực tiếp đem đường đi phong tỏa, đừng nói phải đột phá đi qua, dù di động thân hình cũng rất khó.  

– Thật mạnh!  

Trong lòng Lục Lâm Thiên thất kinh, Lưu Vân Phi Tụ của Lư Khâu Mỹ Vi phảng phất như đưa hắn vào trong lốc xoáy, cự lực hấp chặt quanh thân, căn bản không thể thoát thân.  

– Phá!  

Gió xoáy ngưng tụ trên đùi Lục Lâm Thiên, hắn quát khẽ một tiếng, ngay lập tức giẫm mạnh xuống đất.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất