Chương 308: Phủ phục, thần phục
Lục Châu: "Lão phu cầu kim phiếu. Ai giao nộp sẽ được lão phu chỉ điểm một phen." =))
“Sư phụ.” Tiểu Diên Nhi cũng nhận ra điều này, vội vàng hô lên.
“Lão tiền bối…”
Lục Châu nhíu mày.
Từ nãy đến giờ hắn đều đang suy nghĩ xem làm sao thuần phục được thanh kiếm này, hoặc làm sao để phá kiếm trận.
Không ngờ Ma Kiếm lại nhắm vào mình.
Lục Châu bất đắc dĩ nhìn thanh Ma Kiếm kia.
“Lui lại.” Lục Châu nhàn nhạt mở miệng.
Giang Ái Kiếm bay đến chỗ Tần Quân, đỡ hắn ngồi dậy rồi cả hai cùng né sang một bên.
Tiểu Diên Nhi cũng lui lại mấy bước!
Lục Châu đạp không bay lên.
Ma Kiếm rốt cuộc cũng kêu ông ông, xuyên phá bầu trời đâm về phía Lục Châu.
Vù ——
Ầm!
Ma Kiếm đâm vào Phật Tổ kim thân.
Toà Phật Tổ kim thân cao mười trượng chẳng biết xuất hiện từ bao giờ!
Đám người ngẩng đầu lên nhìn, kể cả nhóm tu hành giả thuộc tiểu môn phái cũng gian nan ngẩng đầu.
Trước mắt bọn hắn là một toà Phật Tổ kim thân còn cao hơn cả bia mộ!
Lục Châu đạp không đi tới, toà Phật Tổ kim thân cũng di chuyển theo đến chính giữa khu vực Thất Tuyệt Kiếm Trận.
Mặc kệ Ma Kiếm tấn công điên cuồng cỡ nào cũng không thể làm mảy may rung chuyển Phật Tổ kim thân.
Mười giây… Lục Châu chỉ có mười giây…
Trận nhãn ở đâu?
Cùng lúc đó, bầy phi kiếm trong Thất Tuyệt Kiếm Trận dường như đã cảm nhận được kẻ địch cường đại nên dốc sức tấn công Phật Tổ kim thân.
Một đám phi kiếm đông nghịt đã ngăn cản tầm mắt mọi người.
Toà Phật Tổ kim thân cao mười trượng kia chẳng hề suy suyển lấy một chút.
“Quá mạnh!”
“Đây mới thật sự là Phật Tổ kim thân!”
Nhóm tu hành giả nằm rạp dưới đất đều tròn mắt kinh hãi nhìn toà kim thân to lớn trước mặt. “Đây là ai thế?”
Đáng tiếc ——
Mười giây thật quá ngắn ngủi.
Trong khoảnh khắc Phật Tổ kim thân tiêu tán, Ma Kiếm và bầy phi kiếm lập tức ùa lên.
Ầm!
Lại là một toà Phật Tổ kim thân khác xuất hiện!
Đám phi kiếm bị Phật Tổ kim thân đánh tan tác, rơi lả tả xuống đất.
Giang Ái Kiếm tán thưởng không thôi: “Kim thân còn có thể tự do co lại giãn ra… Ta phục, con mẹ nó ta phục thật sự…”
Lục Châu dường như đã tìm được phương pháp…
Thoáng một cái đã có mấy chục thanh phi kiếm rơi xuống đất không nhúc nhích nữa.
Rõ ràng là bị hư hại hoàn toàn.
Lục Châu nâng tay phải lên.
Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện Vị Danh Kiếm nhỏ gọn tinh xảo, toàn thân toả ra luồng hồng quang nhàn nhạt.
Chỉ cần mười giây là đủ.
Cao thủ so chiêu chỉ trong khoảnh khắc, huống hồ gì thanh Ma Kiếm này còn không có ý định tránh né!
Vậy thì… lấy cứng đối cứng!
Lục Châu lách mình nhào về phía Ma Kiếm!
Đám tu hành giả mở to mắt nhìn cảnh tượng này.
Phật Tổ kim thân di chuyển về phía trước, mọi người chỉ có thể nhìn thấy nửa trên của kim thân, còn nửa dưới đã bị bầy phi kiếm lít nha lít nhít ngăn trở tầm nhìn.
Cú lách mình đột ngột của Lục Châu khiến bầy phi kiếm bị đánh tan, rơi lả tả đầy trời.
Chiến ý của Ma Kiếm càng lúc càng cao, thân kiếm rung động ông ông tựa như đang nghênh đón địch nhân của nó.
Vị Danh Kiếm trên tay Lục Châu xẹt qua thân Ma Kiếm.
Hai thanh kiếm va chạm!
Ầm!
Lấy điểm va chạm làm trung tâm, một tia sáng đột nhiên bành trướng bắn ra tứ phía.
Nguyên khí rung động như cuồng phong vũ bão tản ra khắp nơi.
Lục Châu không nhìn lại Vị Danh Kiếm trong tay vì hắn cảm giác được Vị Danh vẫn hoàn hảo không hề tổn hại.
Hắn nhìn chằm chằm vào thanh Ma Kiếm trước mặt.
Bảng thời gian trên giao diện Hệ thống cũng đang đếm ngược.
Ba giây… hai giây… một giây…
Hết giờ.
Phật Tổ kim thân tiêu tán.
Xung quanh lại trở nên yên tĩnh.
Tất cả phi kiếm của Thất Tuyệt Kiếm Trận trên bầu trời đều rơi xuống, cắm thẳng vào mặt đất.
Một số nơi có địa hình nhô cao bị chi chít kiếm cắm vào trông như lưng nhím.
Ma Kiếm không hư hao.
Nhưng điều kỳ quái là… nó không tiếp tục tấn công mà lơ lửng ở trước mặt Lục Châu, thân kiếm khẽ rung động…
Mũi kiếm vốn chĩa thẳng vào mi tâm Lục Châu thì bây giờ lại nghiêng đi, mục tiêu đổi thành Vị Danh Kiếm trên tay Lục Châu.
Lục Châu thầm nghĩ, nếu hắn sử dụng hết thẻ Miễn Dịch Sát Thương mà vẫn không áp chế được thanh Ma Kiếm này thì nên làm gì đây?
Vậy cũng chỉ còn một cách là sử dụng tấm Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong cuối cùng.
Lúc này Ma Kiếm vẫn đứng yên không nhúc nhích.
Nhóm tu hành giả trong Kiếm Khư trợn tròn mắt nhìn một người một kiếm đang giằng co trên không trung. Ngoại trừ thán phục ra thì bọn họ cũng chẳng hiểu gì.
Nhưng điều bọn họ có thể chắc chắn chính là toà Phật Tổ kim thân kia mạnh hơn Không Viễn nhiều nhiều lắm.
Điều này cũng có nghĩa là nhiều khả năng Ma Kiếm sẽ bị chế ngự.
Đám trường kiếm cắm đầy đất kia mới là bảo bối mà bọn họ mơ ước.
Nỗi sợ hãi do Ma Kiếm mang tới đã biến mất.
Ông….
Ma Kiếm lại rung động lần nữa.
Tay phải Lục Châu khẽ nhấc, Vị Danh Kiếm toát ra quang mang màu đỏ nhạt.
Điều khiến Lục Châu bất ngờ là… thanh Ma Kiếm này lại lui về sau.
Giang Ái Kiếm kinh ngạc nói: “Là người đứng đầu trong tam đại Kiếm Si, ta muốn tuyên bố một việc…”
Tiểu Diên Nhi và Tần Quân im lặng nhìn Giang Ái Kiếm. Thời điểm mấu chốt như vầy hắn lại có cao kiến gì?
Giang Ái Kiếm tán dương: “Long Ngâm Kiếm chỉ có thể xếp hạng hai… Thanh kiếm kia của lão tiền bối mới là xinh đẹp nhất!”
Tiểu Diên Nhi: “. . .”
Tần Quân: “. . .”
Ma Kiếm không tiếp tục tấn công.
Lục Châu nghi ngờ nhìn nó một lúc rồi khẽ vung tay lên. Vị Danh Kiếm bay tới, Ma Kiếm lại tránh về sau.
Vị Danh Kiếm bay về tay Lục Châu.
Lục Châu khẽ gật đầu… Cú va chạm vừa rồi tuy không huỷ được Ma Kiếm nhưng đã khiến nó sợ hãi.
Vụ này hơi bị kỳ quái.
Nếu Ma Kiếm sợ Vị Danh như vậy thì… để Vị Danh thu thập nó vậy.
Lục Châu ném Vị Danh ra ngoài.
Vị Danh Kiếm lơ lửng giữa trời, cương khí vờn quanh, từ một hoá hai, từ hai hoá bốn, từ bốn hoá tám… kiếm cương xuất hiện đầy trời.
Nguyên khí ba động, tuy cường độ cương khí không hề cường đại nhưng Ma Kiếm lại cảm thấy bị uy hiếp vô cùng.
Ông…
Phi kiếm trong Thất Tuyệt Kiếm Trận lập tức rung động theo.
Ma Kiếm đang triệu hoán đám phi kiếm. Chỉ trong phút chốc bầy phi kiếm lại lấy tốc độ nhanh nhất bay lên, đâm thẳng về phía Vị Danh Kiếm.
Choang choang choang!
Lục Châu nhanh chóng thối lui.
Khi cần thiết hắn sẽ sử dụng thêm một tấm Miễn Dịch Sát Thương nữa.
Nhưng sự thật đã chứng minh Lục Châu lo lắng dư thừa.
Toàn bộ bầy phi kiếm do Ma Kiếm triệu tập tới đều chỉ tấn công về phía Vị Danh.
Choang choang choang…
Sau một phen tranh đấu kịch liệt, chung quanh Vị Danh xuất hiện quầng sáng to lớn chặn lại bầy phi kiếm. Toàn bộ phi kiếm bay ngược ra sau, rơi loảng xoảng xuống đất.
Sau khi phát ra năng lượng đặc thù, Vị Danh Kiếm lại khôi phục bộ dáng lúc trước, lơ lửng giữa trời, toàn thân toả ra hồng quang nhàn nhạt.
Leng keng… leng keng…
Đám phi kiếm rơi xuống phát ra âm thanh vụn vỡ.
Những thanh kiếm phẩm chất thấp không chịu nổi sức mạnh này đều bị huỷ ngay tại chỗ.
Một số thanh kiếm phẩm giai cao hơn sau khi rơi xuống thì nằm bẹp dưới đất run rẩy.
Chuyện sau đó xảy ra khiến đám tu hành giả đang quan sát đều tiếc của đến thắt cả ruột... Phàm là những thanh kiếm có va chạm với Vị Danh đều xuất hiện vết nứt, thậm chí bị gãy đôi!
Cả bầy phi kiếm không còn thanh nào nhúc nhích.
“Đây là kiếm gì thế?” Những tu hành giả kia trợn trừng mắt hỏi.
“Trừ Ma Kiếm ra, những thanh kiếm khác đều không xứng làm đối thủ của nó.” Hai mắt Giang Ái Kiếm toả sáng, chỉ hận không thể ném Long Ngâm Kiếm đi. Trong mắt hắn lúc này đều là Vị Danh Kiếm.
Lục Châu cũng rất bất ngờ.
Độ sắc bén của Vị Danh Kiếm đã hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của hắn.