Chương 30: Trung phẩm Nguyên Khí đan
"Tạm thời còn chưa cần, ta cần một số linh thảo trước, hiện tại linh thạch trên tay không đủ, để sự việc của ta giải quyết xong, nếu còn dư linh thạch, thì sẽ tìm mua đan lô của ngươi. Nhưng mà luyện đan lô của người tốt như vậy, sao lại bán không được chứ." Lục Tiểu Thiên nói.
Lạc Thanh nghe vậy có chút thất vọng, nhăn mặt thở dài.
"Haizz, có trách thì trách cái đan lô này quá tốt rồi, ta cùng đại ca của ta gần như chết đi sống lại, không dễ dàng từ trong một cái miếu hoang bên trong Vọng Nguyệt sơn mạch đoạt được, nếu như bán rẻ quá tự nhiên sẽ không cam lòng. Nhưng Luyện Khí học đồ trong số tán tu chúng ta, sơ kỳ Luyện Đan sĩ vốn đã rất ít, bọn họ dùng đan lô kém một chút là đủ rồi, căn bản không cần tốn quá nhiều linh thạch mua cái đan lô này. Mà trung cấp, cao cấp Luyện Đan sĩ càng vô cùng hiếm có, bọn họ sớm đã được các đại gia tộc trong Vọng Nguyệt thành lôi kéo, trong các đại gia tộc đó càng có đan lô tốt hơn, tự nhiên sẽ không cần phải đến mua rồi."
Nói trắng ra là cái đan lô này có chút cao giá, bán rẻ quá không được.
Lục Tiểu Thiên từ các sạp hàng bên đường nhìn thấy một số thông tin tuyển người, đại thể cũng biết được Luyện Đan sĩ trong Tiên thành là một nhóm người vô cùng được ưa thích. Cho dù là Luyện Đan sĩ sơ kỳ chỉ có thể luyện chế Tụ Khí đan cũng có quyền thế rất mạnh. Dù sao tu sĩ ở Vọng Nguyệt thành nhiều hơn mười vạn người, Luyện Khí hậu kỳ, đại viên mãn chỉ chiếm số ít, đa phần vẫn là Luyện Khí sơ kỳ cùng Luyện Khí trung kỳ, còn tu sĩ Trúc Cơ càng ít đến đáng thương.
Cho nên đan dược có thể giúp đỡ cho việc tu luyện, đều là thứ mà tu tiên giả nhất định cần đến. Nếu như hắn có đan dược đầy đủ, liền có thể nhanh chóng xung kích Luyện Khí tầng ba, thậm chí đến cảnh giới càng cao hơn. Ai cũng muốn dùng tốc độ nhanh nhất tu luyện tới Luyện Khí đại viên mãn, sau đó chuẩn bị Trúc Cơ. Tuổi còn nhỏ, khả năng Trúc Cơ thành công càng cao hơn.
"Tin rằng không lâu sau nhất định sẽ bán được."
"Hy vọng như vậy đi, công pháp mà ngươi bán có vẻ không có gì đặc biệt, phải rao lên mới có thể hấp dẫn sự chú ý của người khác, như vậy mới có thể bán được. Hoặc là có bảo vật áp đáy, khiến cho người khác bị hấp dẫn dừng chân nhìn qua thì cơ hội bán được càng lớn." Lạc Thanh đành bĩu môi nói, sau đó nhắc nhở Lục Tiểu Thiên.
"Ân, đa tạ." Lục Tiểu Thiên suy nghĩ một chút, cảm thấy Lạc Thanh nói cũng có đạo lý, hơn nữa nơi đây là Vọng Nguyệt thành, có binh sĩ tuần tra. Trong thành lại nghiêm cấm đánh nhau, có lẽ không có gì nguy hiểm, cho nên Lục Tiểu Thiên liền lấy trong túi trữ vật ra một cái bình nhỏ để bên cạnh mấy quyển công pháp, sau đó lớn tiếng rao lên.
"Bán công pháp đây, có Thổ hệ, có Hoả hệ, có Thuỷ hệ. Từ Luyện Khí sơ kỳ, đến Luyện Khí hậu kỳ nguyên bộ đều có, ngoài ra còn có một khoả Nguyên Khí đan, mau mua nhanh a, bỏ qua là không còn đâu."
"Cái gì? Ngươi lại có Nguyên Khí đan! Công pháp lại còn một bộ tu luyện tới Luyện Khí hậu kỳ?" Người khác còn chưa tới xem, Lạc Thanh đã thất thanh kêu lên.
"Đúng rồi, có vấn đề gì không?" Lục Tiểu Thiên nói.
"Không, không có gì. Công pháp thổ hệ ngươi bán bao nhiêu linh thạch?" Lạc Thanh hỏi.
"Quyển "Huệ Thổ Chân Kinh" là một bộ tu luyện tới Luyện Khí hậu kỳ, ba mươi ba khối hạ phẩm linh thạch." Lục Tiểu Thiên nói, khi trước lúc hắn mua "Linh Thảo Đại Toàn" và "Yêu Thú Tập Lục" thuận tiện nhìn qua giá cả của công pháp Luyện Khí hậu kỳ trong các cửa tiệm, không có cái nào giá dưới ba mươi khối. Còn loại công pháp trọn bộ đều khoảng chừng bốn mươi khối. Hắn vì muốn nhanh chóng kiếm đủ linh thạch để mua linh phù, nên ra giá bán thấp hơn không ít.
"Vừa đúng lúc đại ca ta đang Luyện Khí tầng sáu, có thể sắp phải đột phá rồi, vừa đúng lúc cần thổ hệ công pháp, ngươi có thể đợi ta một chút không? Ta lập tức đi gọi đại ca ta qua đây, rất nhanh thôi." Lạc Thanh thỉnh cầu hắn nói.
"Được, vậy ta trước tiên bán hai bộ khác, chờ ngươi nửa canh giờ." Lục Tiểu Thiên gật đầu, cất quyển "Huệ Thổ Chân Kinh" đi.
Lạc Thanh vội vàng dọn dẹp đồ trên sạp hàng, cám ơn xong vội vả rời đi.
"Chỗ ngươi có Nguyên Khí đan? Có bao nhiêu?" Lạc Thanh vừa đi, bốn phía xung quanh liền đầy người vây lấy.
"Chỉ có một khoả, đây là do gia sư của ta lúc hấp hối sắp chết lưu lại cho ta, hiện tại ta không dùng được, chỉ có thể lấy ra bán thôi."
Lục Tiểu Thiên bịa ra một lý do, mở nắp bình đan dược ra, bên trong tản phát ra một cổ hương thơm nồng đậm.
"Không sai, là Nguyên Khí đan, hơn nữa dược hương nồng đậm như vậy, có lẽ là trung phầm Nguyên Khí đan."Một vị lão giả ngất ngây, mặt đỏ mèm như say rượu, kích động nói.
"Trung phẩm Nguyên Khí đan?" Nhất thời mọi người có mặt đều tranh nhau tới trước, ở Vọng Nguyệt thành, trung phẩm Nguyên Khí đan đa phần là tu tiên giả của đám gia tộc có tiền có thế sử dụng thôi.
Đan dược ở bên ngoài đa phần đều là hạ phẩm đan dược. Đừng xem thượng phẩm và hạ phẩm chỉ chênh lệch một chữ. Nhưng hiệu quả lại có bất đồng lớn, nếu đang ở bình cảnh của Luyện Khí tầng bảy, dùng trung phẩm thay vì hạ phẩm đan dược sẽ càng dễ đột phá hơn. Đây chỉ là một trong những chỗ tốt của nó mà thôi, giá trị không thể ước lượng được.
"Tiểu gia hoả, viên đan dược này ta muốn, bao nhiêu linh thạch." Lão giả say rượu đang kẹt ở Luyện Khí tầng tám đã lâu, đang cần một khoả đan dược tốt để giúp lão đột phá, đi hết mấy cửa tiệm chuyên bán đan dược cũng chưa mua được, lúc này sao lại chịu buông tha chứ.
"Hứa lão quái, linh thạch không phải chỉ mình ngươi có. Tiểu huynh đệ, ta ra giá ba mươi khối linh thạch, đan dược đưa ta đi."
"Ba mươi khối linh thạch, mua khối hạ phẩm đan dược thì được, tiểu huynh đệ ta ra giá ba mươi lăm khối, tại hạ là quan binh thị vệ trong thành Chu Dục, thỉnh các vị nể chút mặt mũi." Ngoài ra một vị tu tiên giả ăn mặc như quan binh cũng chen vào trong đám người chắp tay lớn tiếng nói với mọi người xung quanh.
"Những đồ vật khác lão hủ cho Chu đạo hữu chút mặt mũi cũng không sao, bất quá trung phẩm Nguyên Khí đan chỉ có một khoả, Chu đạo hữu, đắc tội rồi. Tiểu huynh đệ, lão hủ ra giá ba mươi sáu khối hạ phẩm linh thạch, còn xin các vị ở đây đừng tranh với lão hủ nữa." Lúc này một vị lão giả có lông mi dài màu đen thân hình gầy gò, cũng tiến tới trầm giọng nói.
"Trường mi lão quái!"
Trong đám người vang lên từng trận kinh hô, tất cả đều nhường ra một con đường, tựa hồ rất sợ hãi trường mi lão giả. Ngay cả vị gọi là Chu Dục, thân mang bộ giáp quan binh, trong mắt cũng có vài phần kiêng kỵ. Trường mi lão quái là một ngoan nhân có tiếng ở vùng phụ cận, nghe nói không ít người lỡ chọc vào trường mi lão quái, sau đó đi vào Vọng Nguyệt sơn mạch, đều mất tích một cách li kì, không còn quay về nữa, có người nói là chết trong miệng yêu thú, cũng có người nói nhìn thấy trường mi lão quái ra tay hãm hại, không biết điều nào là thật điều nào là giả.
Chu Dục quan binh trong thành tuy rằng còn có vài phần uy tín, nhưng khi ra khỏi thành, cũng chưa chắc là đối thủ của trường mi lão quái.
Sau khi trường mi lão quái lên tiếng, mọi người xung quanh không còn ai dám ra giá, một vì giá cả này cũng đã đủ cao, hai là ra giá cao hơn nữa sẽ đắc tội trường mi lão quái, sau khi ra khỏi Vọng Nguyệt thành, thật sự đứng ngồi không yên, không đáng.
"Tiểu oa nhi, linh thạch ở đây, mang đan dược qua đây đi." Trường mi lão quái nhìn mọi người xung quanh đều khiếp sợ uy danh của mình không dám ra giá nữa, đắc ý cười nói, ném một túi đầy linh thạch cho Lục Tiểu Thiên, tay đưa ra bắt lấy bình đựng Nguyên Khí đan.
Lục Tiểu trong lòng thầm khó chịu, lão trường mi chết tiệt này, nếu không phải lão xuất hiện, người xung quanh càng ra sức nâng giá, hắn ít nhất còn có thể kiếm thêm mấy khối linh thạch, tự nhiên lại bị lão quái này phá hỏng hết thảy.
Bất quá, các Luyện Khí hậu kỳ xung quanh cũng đều im thin thít, hắn tự nhiên không dám lộ ra vẻ bất mãn nào trên mặt, chỉ có thể cung kính dâng lên Nguyên Khí đan.
Nguyên Khí đan vừa bán ra, người xung quanh đều tản đi, bất quá lúc nãy có không ít người, có một người đã nhìn trúng bộ hoả hệ công pháp trên tay hắn, thấy giá lại rẻ, sau khi trả giá, dùng ba mươi hai khối linh thạch mua lấy.
Lục Tiểu Thiên trong lòng nghĩ có nên lấy thêm một khoả Nguyên Khí đan ra bán để kiếm thêm chút linh thạch không, thuận tiện thu hút mọi người tới quầy của hắn. Bất quá ý tưởng này rất nhanh bị dập tắt, trong túi có sáu mươi tám khối hạ phẩm linh thạch, xung quanh đã có mấy người ngưỡng mộ nhìn hắn, ngoài ra còn có hai người có ánh mắt bất thiện.
Nếu như không phải trong thành, không chừng sẽ phát sinh chuyện gì rồi. Đối với Luyện Khí sơ kỳ, trung kỳ mà nói, sáu mươi tám khối linh thạch đã là một khoản tiền lớn.
Nghĩ tới điều này, Lục Tiểu Thiên liền buông tha việc tiếp tục rao bán Nguyên Khí đan.
"Đại ca, chính là chỗ này, trong tay hắn có một bộ công pháp có thể tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ." Không bao lâu, Lạc Thanh đã quay lại, hơn nữa còn dẫn theo một thanh niên khuôn mặt chữ quốc, với một thanh hoàn thủ linh đao giắt bên hông, ăn mặc vô cùng giản dị, chỉ là một thân áo vải cũ kỹ.
"Lục Tiểu Thiên, đây là đại ca ta, Lạc Viễn, hiện tại đã là cao thủ Luyện Khí tầng sáu." Lạc Thanh vẻ mặt tự hào nói.
"Công pháp trên tay ngươi có thể cho ta nhìn qua không?" Lạc Viễn nói.
"Đương nhiên có thể." Lục Tiểu Thiên gật đầu, Lạc Viễn không vì tu vi cao hơn hắn mà có chút kiêu căng nào, vô cùng khách khí. Biểu hiện chất phác thật thà không chỉ không khiến người khác phản cảm, ngược lại còn cho người ta cảm giác kiên định đáng tin cậy.
"Công pháp không tồi, giá cả còn có thể bớt chút không, rẻ chút nữa thì ta mua." Lạc Viễn nói.
"Xin lỗi, ba mươi ba khối đã rẻ lắm rồi, vừa rồi ta còn bán ra một bộ hoả hệ công pháp. Lục Tiểu Thiên nhún vai nói, tuy rằng ấn tượng không tệ, bất quá hắn cần linh thạch rất nhiều, giá cả không thể giảm nữa.
Lạc Viễn gấp đến độ chà sát hay tay nói: "Nhưng trong tay hai huynh muội ta không có nhiều linh thạch như vậy, không thì ngươi đợi vài hôm, ta đi mượn mấy vị bằng hữu trong thành xem sao?"
Lạc Thanh ánh mắt xoay chuyển nói: "Không thì thế này, ngươi xem cái lò luyện đan này của ta thế nào? Cái lò luyện đan này tuy rằng khó bán, nhưng xét về giá trị thực tế, có lẽ cũng có gần năm mươi khối linh thạch, công pháp của ngươi trong các cửa tiệm lớn bán hơn bốn mươi khối linh thạch. Ta dùng lò luyện đan này đổi với ngươi bộ thổ hệ công pháp."
"Nhưng mà gần đây ta rất cần linh thạch, có việc gấp cần dùng. Trên tay hai người có bao nhiêu linh thạch? Lục Tiểu Thiên có chút do dự, hắc bào lão giả đã thành tâm bệnh của hắn, hiện tại có cơ hội diệt trừ nó, hắn không muốn phải đợi lâu như vậy nữa.
"Kim hệ, mộc hệ đống này cộng lại, có hai mươi mốt khối." Lạc Viễn vò đầu bứt tai nói, nếu chỉ kém hai ba khối, y còn có thể mượn bằng hữu, nhưng kém tới hai mươi khối, trong những người bằng hữu mà y quen biết, cũng không phải dư dả gì, người ta không thể đưa hết toàn bộ gia tài để cho y mua công pháp, cho mượn hai ba khối đã xem như giao tình không tệ rồi.
"Trên người các ngươi có linh phù không? Hoả Cầu phù, Thuỷ Tiễn phù, hoặc là loại khác cũng được." Lục Tiểu Thiên lại hỏi.