Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 901: Căng thẳng thoát thân (II)

Ngay lập tức, có người hét lên rằng hung thủ đang ở bên kia, nhưng mấy tay đàn em bên đây đã bị chiếc xe van đột nhiên lao lên dọa hết hồn.

Bọn họ còn tưởng trong xe có người lái, nhưng nhìn kỹ ghế lái thì thấy không có ai, vậy thì nguồn lực nào đã khiến cho chiếc xe van tự lao ra ngoài như vậy?

Tiếng súng vẫn vang lên không ngớt, cả chiếc xe của Triệu Húc Hàn cũng bị bắn trúng, vì xe của anh đang nhanh chóng lùi qua đây.

Kỷ Hi Nguyệt thấy chiếc xe thể thao màu trắng đang chạy về hướng mình, trong lòng cô vui mừng khôn xiết. Thấy cánh cửa của ghế lái phụ đang mở, cô lập tức vận công, lật ngược chiếc xe van về hướng đám người đó, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất lao nhanh ra ngoài.

Người vừa lên xe, còn chưa kịp đóng cửa Triệu Húc Hàn đã nhấn chân ga phóng nhanh ra ngoài.

Tiếng súng vẫn vang lên loạn xạ ở phía sau. Kỷ Hi Nguyệt xoay đầu lại thì thấy chiếc xe van đã nằm ngang cản đường, có hai người trong số họ đã vượt qua chiếc xe đuổi theo bọn cô, nhưng dù có đuổi kịp thì vẫn không thể đột phá được tính năng chống đạn của chiếc xe này.

Vì vậy, Triệu Húc Hàn đã nhanh chóng lao khỏi lan can, ra khỏi bãi đậu xe. Vừa ra ngoài đã nghe thấy tiếng xe cảnh sát vang lên khắp nơi.

“Tốc độ phải nhanh hơn nữa!” Triệu Húc Hàn nói.

“Làm thế nào bây giờ? Liệu có bị cảnh sát tóm không?” Kỷ Hi Nguyệt phát hiện hình như cảnh sát đang đợi họ, ngay lập tức các chiếc xe đó liền lao sang đây.

“Ngồi chắc vào!” Sắc mặt Triệu Húc Hàn rất lạnh lùng, anh phóng xe ra ngoài, húc vào hai chiếc xe của cảnh sát, sau đó rẽ vào dòng xe cộ đang lưu thông trên đường, bắt đầu phóng xe với tốc độ bàn thờ, những chiếc xe cảnh sát còn lại cũng lập tức đuổi theo.

“Xem ra sắp phải bơi lội rồi.” Triệu Húc Hàn cười khổ một tiếng, “Ban đầu vốn định âm thầm giết Dillon, không ngờ lại náo loạn đến như vậy.”

Triệu Húc Hàn biết Kỷ Hi Nguyệt đã có tính toán của mình, nhưng anh thật sự không nhịn được khi thấy bàn tay ghê tởm của Dillon đặt lên vai Kỷ Hi Nguyệt, càng không thể chịu được khi thấy ánh mắt háo sắc của tên Dillon kia.

Chình vì vậy anh mới bất đắc dĩ tự mình ra tay, tốc chiến tốc thắng. Đương nhiên anh cũng đã cân nhắc đến việc tự mình làm sẽ tốt hơn, vì anh không muốn để Kỷ Hi Nguyệt tay dính máu bẩn.

“Bơi lội?” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc nói.

“Ừm, khí công có thể nín thở được rất lâu, em biết chưa?” Triệu Húc Hàn hỏi.

Kỷ Hi Nguyệt khẽ gật đầu: “Chưa thử qua, nhưng chắc là sẽ làm được.”

“Chúng ta chuẩn bị ngụp lặn dưới đáy sông tầm nửa giờ.” Triệu Húc Hàn nói, “Em sợ không?”

“Có anh ở đây, em không sợ gì cả.” Kỷ Hi Nguyệt khẽ cười.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, nhưng quả thực cô đã thích ứng rất tốt. Chắc bởi vì cô biết Triệu Húc Hàn sẽ ở bên cạnh, nên cô thật sự không sợ gì cả.

Triệu Húc Hàn cười cười nói: “Giải quyết xong Dillon, những chuyện còn lại sẽ dễ dàng xử lý hơn. Biết đâu chúng ta còn được xem kịch hay nữa.”

“Kịch hay gì?” Kỷ Hi Nguyệt tò mò hỏi.

“Kịch hay của chú tư anh.” Khóe miệng Triệu Húc Hàn cong lên một nụ cười tàn nhẫn.

Kỷ Hi Nguyệt liền nói: “Băng nhóm Hắc Hỏa chắc chắn sẽ cho rằng chú tư anh phái người đến làm việc này đúng không? Cho nên sẽ tìm chú tư anh gây phiền phức?”

“Ừm, ban ngày chú tư được cứu ra, tối đến Dillon bị sát hại, chuyện này nói thế nào cũng sẽ gây ra một hiểu lầm rất lớn.” Tâm trạng của Triệu Húc Hàn rất tốt, mặc cho xe cảnh sát ở phía sau càng lúc càng đông.

Kỷ Hi Nguyệt cũng mừng thay anh: “Vậy anh định để cho chú tư của anh và băng nhóm Hắc Hỏa sống mái với nhau sao?”

“Tính tình của chú tư cũng không dễ chọc vào đâu. Nếu người ta đã tìm tới cửa, ông ta cũng rất thể diện. Với lại ông ta cũng đã có chuẩn bị từ trước, triệu tập sẵn anh em, đợi thời cơ tìm băng nhóm Hắc Hỏa để báo thù. Nếu không phải có anh ở đây, ông ta sẽ tự đưa ra chủ ý. Không có chỗ dựa là anh, ông ta chắc chắn sẽ làm theo ý mình.”

Triệu Húc Hàn rất hiểu vị chú tư này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất