Vũ Nhược hoa mắt chóng mặt trên không trung, rồi được Diệp Tử Lăng nhanh như tia chớp tiếp được, tiểu Vũ Nhược kinh hồn táng đảm, sau khi an toàn
lập tức bật khóc nói: "Sư tỷ, tỷ cứu Nhất sư huynh đi!"
Diệp Tử Lăng nhìn đằng trước, ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp, nàng ta vẫn đang thấy bất ngờ.
Cái tên mà nàng ta ghét nhất kia, ở thời khắc mấu chốt, thế mà lại tự mình chịu một đòn của con trăn vảy xanh để cứu Vũ Nhược.
"Sư tỷ... Nhất sư huynh, huynh ấy..." Liễu Nguyên chạy tới, nét mặt khẽ biến, muốn nói lại thôi.
Hắn ta định bảo e là Nhất sư huynh tám chín phần là chết dưới đòn vừa rồi của con trăn vảy xanh rồi.
"Trông chừng con bé."
Diệp Tử Lăng không nói gì, chỉ là trong mắt xoẹt qua tia lạnh lùng, nếu Lâm Nhất mà có mệnh hệ gì, nàng ta sẽ bắt con trăn vảy xanh này trả giá đắt.
Âm!
Diệp Tử Lăng vọt vào khoảng đất đang bụi mù mịt, đột nhiên nàng ta cảm nhận được một cỗ kiếm ý cực kỳ ác liệt, đang tỏa ra ánh sáng chói mắt trong khoảnh đất bụi mù mịt này.
"Phù Vân kiếm pháp?”
Vẻ mặt Diệp Tử Lăng lập tức trở nên ngưng trọng.
Kiếm thế như Phù Vân tỏa ra từ trên người Diệp Viễn, ngay sau đó kiếm thế vọt thẳng lên trời, thổi quét khắp mảnh thiên địa này.
Bên ngoài mây là núi xanh, bích lạc tinh thần.
Hoa nở hoa rụng, quê hương đất nước.
Phù Vân thập tam kiếm, kiếm thứ nhất Phù Vân tế nhật!
Xoetl
Theo một tiếng giòn vang vang lên, táng hoa ra khỏi vỏ, không ngừng ngắt tí nào. Một đạo kiếm quang vô cùng chói mắt nhoáng cái đã che lấp vòm trời, trước mặt chỉ còn thấy một khoảng đen kịt.
Diệp Tử Lăng mở to hai mắt, không thể tin nổi, chuyện này sao có thể chứ?
Trong vùng tối đen kia, nàng ta cảm nhận được một cỗ kiếm thế khủng bố đáng sợ và bạo lược đang lan ra, rồi vọt về phía con trăn vảy xanh.
Kiếm thế đánh úp, con trăn vảy xanh bị nhốt trong bóng đêm lập tức cảm giác được nguy hiểm.
Điều này khiến nó vô cùng kinh hãi, dù sao thì đối thủ mới chỉ ở cảnh giới Thiên Phách, sao có thể uy hiếp được nó. Dù ngực nó đang bị thương nặng, thì vẫn có thể tùy tiện bóp chết tồn tại ở cảnh giới Thiên Phách.
Gào!
Nó gầm lên giận dữ, thân hình khổng lồ chuyển động, ý đồ cắn nát kiếm thế của Lâm Nhất, kẹp đối phương đến chết.
Hơi thở bạo ngược tỏa ra từ trên người nó, đám vảy xanh trên người con trăn lóe sáng. Nó di chuyển thân hình, trong chớp mắt đã quấn ra một mảnh không gian tử vong, vây lại kiếm thế của Lâm Nhất trong đó, hơn nữa còn không ngừng nén lại trong lúc nó di chuyển.
Phập!
Khi kiếm quang thật sự chém lên người con trăn vảy xanh, kiếm ý cưồn cuộn như mặt trời nóng bỏng, mảnh vảy trên thân nó bị hòa tan luôn.
Kiếm ý thông thiên này còn dã man hơn kiếm ý thông thiên của Diệp Tử Lăng, Phù Vân kiếm pháp cũng mạnh hơn của Diệp Tử Lăng.
Xoeẹt xoẹt xoẹt xoetl
Mũi kiếm đâm vào thân nhìn đối phương, thế như chẻ tre, mạnh như vũ bão.
Cho đến tận khi chạm khung xương của đối phương, thì mới vang lên một tiếng trầm muộn, con trăn vảy xanh đó hét lên thảm thiết, nó quay ngoắt đầu lại cắn Lâm Nhất.
Gió cuốn mây tan!
Lâm Nhất rút người lùi ra, người ở trên không trung, còn chưa tránh khỏi miệng trăn, hắn đã thi triển kiếm thứ hai của Phù Vân thập tam kiếm rồi.
Lại một nhát kiếm nữa chém lên người con trăn, chém ra một cái lỗ như khe rãnh.
Con trăn vốn định cắn Lâm Nhất, dưới cơn đau kịch liệt, nó không kìm được. lắc cái đầu.
Một kiếm, hai kiếm, ba kiếm!