Chương 333: Lập Uy
Đại Địa Thần Khuyển một mình đấu với ba con trên mặt đất. Vầng sáng bảo vệ tỏa ra hào quang, vùng đất xung quanh chấn rung theo nó, gai nhọn và các bức tường bao vây xuất hiện.
Trăn khổng lồ né tránh các loại gai nhọn vây đến, muốn quấn quanh và bóp nghẹt Đại Địa Thần Khuyển.
Là Đại Địa Thần Khuyển, nó không chỉ có đại địa bảo vệ, thấy trăn khổng lồ xông đến, nó thuận thế nghênh đón, nhảy vọt lên lại gần ba cái đầu trăn khổng lồ, đồng thời cắn lên người con trăn, bắt đầu giằng xé. Hai con yêu thú khác còn đang bị gai ngọn đại địa và tường vây khống chế. Chó ba đầu đối phó với ba con yêu thú cũng không thành vấn đề.
Hầu Trầm đi đối phó với chim lửa bay trên không trung, hắn dùng thuật pháp chính đạo không phải sở trường của hắn.
“Chắc chắn lai lịch của Hầu Trầm không tầm thường, Thần Nữ đại nhân thấy thế nào?"
Chu Ngưng Nguyệt nghiêm túc hỏi Thu Thiển bên cạnh.
“Thánh Nữ đại nhân nói rất phải"
Thu Thiển gật đầu hùa theo.
Chu Tự:
"..."
Hầu Trầm là người tốt.
Ban đầu hắn tưởng đối phương là ngụy quân tử, nhưng đến hiện tại Hầu Trầm vẫn luôn giữ tác phong quân tử của mình. Nếu ở chỗ khác thì chưa chắc đã là thật, nhưng với hắn thì Hầu Trầm thực sự là quân tử. Anh hùng không hỏi xuất xứ, hắn đọc nhiều thấy nhiều, tư tưởng cũng tiến bộ.
Phập!
Trăn khổng lồ bị Đại Địa Thần Khuyển cắn nát, chim lửa trên không trung cũng bị Hầu Trầm nhanh chóng đánh chết, tuy rằng thuật pháp của hắn khá bình thường, nhưng yêu thú giai linh bậc sáu bình thường cũng không thể chống lại được, trừ phi người phía sau điều khiển.
Giết chết hai con yêu thú xong, Hầu Trầm và Đại Địa Thần Khuyển hợp sức đưa tiễn chôn vùi hai con yêu thú còn lại. Tuy có hơi vất vả, nhưng họ vẫn hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo.
Sau đó họ mới lui về bức tường cao.
Chu Tự nói một câu “vất vả rồi” rồi chuẩn bị sẵn sàng, còn phải thăm dò đối phương nên chỉ có hắn ra tay được.
Nguyệt tỷ và Thu tỷ làm sao có thể đối phó được với yêu thú bậc sáu trở lên? Nguyệt tỷ luôn có nhiều trò, giữ lại nghĩ cách là được. Chuyện xử lý dã thú thì cứ để hắn.
“Đạo hữu, nhớ cẩn thận, có lẽ người phía sau sẽ hành động"
Hầu Trầm không nhịn được nhắc nhở một câu.
Mấy người họ không thể trông giữ trước một đàn thú lớn đến như vậy, cần phải có người hỗ trợ. Hắn hy vọng Thánh Nữ sẽ đi mời chi viện. Thánh Tử là người trên thần đàn, không thể nào đi mời chi viện, nhưng Thánh Nữ thì được.
Chu Tự chỉ gật đầu, trước tiên thử thực lực của BOSS dã quái.
Nếu là một mình hắn thì hắn không sợ, nhưng phải giữ vững quyền hạn của Thái Dương Thần nên có chút bị động.
Chắc chắn là ba người Hoàng Nham đạo nhân sau khi chết đã truyền ra tin tức ở đây, nhưng kể cả là vậy thì hắn cũng không hối hận.
Cần xử lý thì xử lý, cứ phải ngại ngùng làm cái gì?
Có thể bắt được người mà ngươi quan tâm, càng giữ lại sẽ càng khiến hắn đắc ý vênh váo, sau này sẽ chịu hạn chế rất lớn. Thậm chí còn không phân biệt được đối phương nói thật hay nói dối. Đây là thủ đoạn thường dùng của phe phản diện khi đối phó phe chính diện trong phim truyền hình kinh điển. Lấy cớ vì thận trọng mà khoanh tay bó gối, đâu phải là việc làm của một người phe phản diện như hắn?
Thấy đối diện có dã thú xông đến, Chu Tự nhảy xuống, đi trên bụi hoa bên bờ đối diện, bước từng bước lại gần.
Những dã thú này gần giống với bốn con thú xông đến trước đó, chỉ khác là trên người chúng có hư ảnh, có hư ảnh ngọn lửa, hư ảnh móng vuốt...
Lúc lao qua cầu chúng nhanh chóng tách ra, định tiến hành đánh bọc sườn.
Chu Tự đứng tại chỗ, lấy ra bốn đồng xu từ trong pháp bảo trữ vật, nhắm chuẩn thời cơ vung tay bån ra, mỗi một đồng xu được phóng ra trong lúc cánh tay vung lên.
Góc độ chuẩn xác. Đồng xu phá không trung đánh trúng bốn con thú.
Phập!
Phập!
Phập!
Phập!
Trong nháy mắt, bất kể con thú bay trên trời hay con thú chạy dưới đất đều nổ tung mà chết ngay tại chỗ. Cảnh tượng đột ngột khiến cả đàn thú ngẩn người. Đám người Chu Ngưng Nguyệt đều kinh hãi.
Thế có phải...đơn giản hơn không?
Nhìn thế nào, Chu Ngưng Nguyệt cũng không hiểu là chuyện gì.
Hầu Trầm càng cảm thấy Thánh Tử đáng sợ, nhưng kể cả như vậy cũng không thể chống lại được đàn thú có người điều khiển phía sau.
Chu Tự nhìn dã thú bị xử tử, hắn hơi cau mày. Đã có kinh nghiệm mười mấy năm, hắn hiểu rõ tính quan trọng của việc lập uy. Cho nên vừa đến hắn đã dùng không ít công lực ngàn năm xử lý bốn con dã thú, hiệu quả uy hiếp rõ ràng, chỉ thiếu đặc hiệu.
Đương nhiên, hắn cũng đánh giá hắn có thể xử lý không ít quái thú cấp tinh anh, nhưng còn dã thú cấp Boss thì hắn không xử lý được mấy con. Có lẽ lần này là lần xử lý dã quái khó nhất trong lịch sử. Nếu gặp phải một quyền cuối cùng của Hoàng Nham đạo nhân đó thì hắn chỉ có thể chống lại một chút.
“Mong là Nguyệt tỷ có thể nghĩ ra cách gì đó."
Chu Tự nghĩ trong lòng.
Lúc này trong đàn thú lại có bốn con yêu thú đi ra, trên người con nào con nấy đều tỏa ra khí tức đặc trưng của riêng mình.
Gấu lửa đi ra, đại địa bùng cháy.
Giao long bay lên, xung quanh trở nên tối tăm.
Hổ có cánh màu trắng bước đi, đại địa nứt ra.
Phác!
Một con tê tê khó mà bắt được từ mặt đất xuất hiện rồi lại biến mất.1085 chữ