Chương 339: Chuẩn Bị Xuất Phát
Do dự một lát, hắn quay người rời đi.
“Còn có cơ hội, không vội ngay lúc này, Biên Giới Thành dưới Thanh Thành quá hoàn hảo, không còn trong bất kỳ ghi chép nào. Có lẽ sẽ không dừng ở một loại quyền hạn.
“Thanh Thành, tương lai sẽ có vô số ánh mắt dồn đến, Thánh Tử Ma Đạo còn nhỏ tuổi, không trông giữ được.
“Nhưng một khi dẫn dụ Tịnh Thần Chu Vương ra.."
“Thời đại của giới tu chân giới có thể duy trì được bao lâu đây?"
Lời độc thoại của người rời đi có chút cảm khái, không bao lâu hắn liền biến mất tại chỗ.
Đạo Tông Thiên Vân.
Liễu Bắc Uyển nhìn hai cây cỏ đầu tiên là biến thành màu đen có ý Ma Thần, sau đó trở lại bình thường, nhưng vẫn có một chút ma đạo chân ý ở trong đó.
“Đây là hai cây cỏ có tiềm lực.
Tô Trần cười trồng cỏ xuống. Cỏ cây tầm thường khó có thể lưu lại chân ý, vì đạo của Tô Trần đã cho chúng nhiều hy vọng hơn, cuối cùng có thể mở ra linh tri hay không thì phải dựa vào vận may.
“Thế nào?"
Liễu Bắc Uyển hỏi.
“Đây là một người trong ma đạo, rất có thể đã tu luyện Phá Thiên Ma Thể, vạn vật hóa ma thần, phù hợp ma đạo chân ý. Người này rất lợi hại.
Tô Trần không hề tiếc lời ngợi khen.
Đợi một hồi Liễu Bắc Uyển cũng không nghe thấy lời văn tiếp theo, không khỏi nghi ngờ:
“Hết rồi hả?"
Tô Trần buồn cười nói:
“Thế phải còn cái gì?"
“Không nói xem người này có thể là ai, có thành tựu gì?"
Liễu Bắc Uyển truy hỏi.
“Chắc hẳn là người trẻ tuổi, còn về có thành tựu gì thì ai có thể nói rõ được đây? Thành tựu có lớn hay không dựa vào rất nhiều yếu tố. Tâm tính, thiên phú, nghị lực, cơ duyên. Nếu có được một trong số này sẽ tạo ra sự khác biệt, nếu có được toàn bộ thì quá tuyệt vời. Đọc xong Ma Đạo Văn Thư cũng chỉ là đọc xong Ma Đạo Văn Thư, tuy rất lợi hại, nhưng không thể đại diện cho tất cả. Muốn biết rõ người này là ai vậy, thì hỏi đạo tử là được"
Tô Trần giải thích nói.
“Vừa nãy ngươi không thể thuận theo ảnh hưởng để qua đó sao?"
Liễu Bắc Uyển hỏi.
“Có thể, nhưng tên họ Chu không cầu xin ta, việc gì ta phải tìm Ma Đạo Văn Thư cho hắn?"
Tô Trần mỉm cười nói.
“Huynh đệ các ngươi thật là kỳ lạ"
Liễu Bắc Uyển không còn day dứt, mà tỏ vẻ mặt tò mò:
“Ban đầu Ma Đạo Văn Thư là của đạo tử, ngươi nói xem tại sao hắn lại cho người khác?"
“Ai mà biết được? Mà còn cho một vị ma tu.
Tô Trần cũng không hiểu.
Ba người về đến nhà đều thở phào nhẹ nhõm.
“Ra khỏi bình an"
Chu Ngưng Nguyệt đi đến tủ lạnh lấy một đĩa hoa quả ra:
“Các ngươi không ăn hoa quả phải không? Ta vào phòng đây"
Chu Tự:
"..."
Ta còn chưa ăn tối.
“Cơm chín rồi, ta đi làm cho ngươi cơm dưa muối.
Thu Thiển đứng dậy làm bữa tối cho Chu Tự. Quả nhiên Thu tỷ là tốt nhất, Chu Tự cảm khái trong lòng, con mắt của mẹ thật tốt.
Chuyện gặp phải ở Biên Giới Thành không hề nhỏ, nhưng Thu tỷ và Nguyệt tỷ quá mức bình tĩnh, Chu Tự thấy buồn thay cho mình, hắn chưa từng trải sự đời.
Biên Giới Thành vốn có trang bị rơi ra, nhưng khi đưa dã thú đi, người dọn dẹp hiện trường mang đi cả trang bị, nên hắn không có thu hoạch gì. Ngược lại là Ma Chủng khiến hắn có chút bất ngờ.
Quan sát Ma Chủng, hai vầng trắng đen vẫn xoay chuyển quanh Ma Chủng, trên cơ thể đen xì có ba vòng màu vàng.
Hôm nay là thứ ba, dự tính ban đầu là thứ năm sẽ đạt đến ba vòng. Dưới sự hỗ trợ của Ma Đạo Văn Thư, thời gian rút ngắn hai ngày.
Hắn vốn định ném chút công lực ngàn năm để xem sau khi thúc giục nó ăn có nhanh không, nhưng lại thiếu công lực ngàn năm.
“Thôi vậy, đọc sách một lúc trước, sau đó lại thử sau.
Lại quan sát linh khí Chu Thiên, chắc chắn không có thay đổi rồi hắn chậm rãi mở mắt.
Lúc này di động rung lên.
“Chu Tự, chúng ta quyết định thứ sáu tuần sau hết giờ làm sẽ xuất phát đi Nhàn Nhã Hồ, khi nào thì các người xuất phát?"
Là tin nhắn của tam lão bản.
Thứ sáu tuần sau?"
Chu Tự nhìn lịch, thấy là vào mùng 5.
Mùng 6 hắn phải đi làm.
Hắn di ngón tay, soạn tin nhắn:
"Hội thu Nhàn Nhã cụ thể bắt đầu vào mùng mấy?"
"Mùng 9."
Tô Thị nhắn lại ngay.
"Phải đi mấy ngày?"
Chu Tự lại hỏi.
Tô Thị thêm cái biểu tượng suy nghĩ, trả lời:
"Tầm hai ba ngày, chậm thì một tuần Chẳng khác gì không nói..Chu Tự thầm chế nhạo.
Tu chân giới rộng lớn vô biên, nhưng không hề có phương tiện giao thông thường quy nào cả, lạc hậu quá.
Có cái xe lửa cũng tốt.
Nếu có, lần trước đi núi Minh Nhật đã tiện hơn rất nhiều.
"Thu tỷ, chúng ta đi hồ Nhàn Nhã phải mất bao lâu?"
Chu Tự hỏi vọng vào trong bếp:
"Tô Thi bảo thứ sáu tuần sau họ sẽ đi hồ Nhàn Nhã, hỏi bao giờ chúng ta đi. Mùng 9 hội thu Nhàn Nhã sẽ khai mạc.
Lần này bọn hắn đi chủ yếu là vì ‘Nước trong veo, thứ yếu là để Nguyệt tỷ ăn chùa uống chùa.
"Đi lúc nào còn không phải là xem bao giờ ngươi rảnh?"
Thu Thiển nhìn trong nồi, vừa làm vừa trả lời vấn đề của hắn.
"Chủ nhật tuần tới ta nghỉ, hai ngày sau chính là thời gian hội thu Nhàn Nhã bắt đầu, ta đang nghĩ chúng ta đến đó phải mất mấy ngày. Tô Thị nói thời gian không chuẩn 1056 chữ