Chương 346: Thú Cưỡi Hình Người
Nhận lấy hạt châu nhìn một chút, Tô Thi phát hiện Phượng Hoàng bên trong quả thực vô cùng lộng lẫy, chỉ là nhìn thế nào cũng không thấy giống vật cưỡi:
"Mô hình?"
"Bóp nát hạt châu là nó sẽ ra, thời gian bắt đầu tính từ lúc bóp nát"
Chu Tự cầm bánh mì cắn một miếng, giải thích.
"Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng cũng có thể làm vật cưỡi?"
Tô Thi nghi ngờ hỏi.
"Đến lúc đó ngươi sẽ biết, cảm thấy không được thì ngươi đừng ngồi"
Chu Tự không thay đổi ngữ điệu.
"Được"
Tô Thị miễn cưỡng nhận lấy.
"Tổng giá trị 1000, cảm ơn đã hân hạnh chiếu cố"
Chu Tự vươn tay đòi tiền.
"1000?"
Nghe nói giá cả Tô Thi biến sắc mặt:
"Ta lấy đâu ra 1000 tệ?"
"Vậy thì hai mươi, bớt cho ngươi"
Chu Tự tốt bụng nói.
Tô Thị:
"..."
Nghĩ kỹ một chút hai mươi cũng có thể chấp nhận được.
"Gì hai mươi?"
Minh Nam Sở quẹt thẻ đi tới.
"Cái này.
Tô Thi ve vẩy hạt châu trong tay nói:
"Bảo là vật cưỡi Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng"
"Hả?"
Nghe được Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng, Minh Nam Sở chấn kinh, Thần Thú mà có hai mươi?
Rất nhanh hắn đã biết đây là giả, để dùng cho Tô Thị giả dạng.
"Có điều dù trưng bày, cũng là vật phẩm trang sức không tệ, hai mươi tệ không lỗ"
Minh Nam Sở nhìn kỹ một chút đánh giá.
"Có hạt châu loại này hình dáng con người không? Hai mươi ta có thể mua Minh Nam Sở nhìn về phía Chu Tự.
"Không có.
Chu Tự suy nghĩ một lúc, lắc đầu trả lời.
"Ngươi muốn vật cưỡi hình con gái?"
Hàn Tô chẳng biết đứng ở phía sau lúc nào, vẻ mặt chấn kinh.
"Bảy ngày, có thể để nàng đi làm thay ta, không tốt sao?"
Minh Nam Sở hỏi lại.
Chu Tự:
"..."
Sao hắn lại không nghĩ tới nhỉ?
"Đúng rồi, có kết quả xử lý chuyện Hoàng Nham đạo nhân lần trước rồi"
Hàn Tô nhìn mấy người còn lại nói:
"Cuối tháng này hoặc là đầu tháng sau, người chỉ đạo thể thuật sẽ đến, lần này là người Thiên Vân Đạo Tông tới.
Cụ thể là ai thì chưa xác định, đến lúc đó mới có thể biết được. Sau đó Trấn Sơn tông vì thế cảm thấy thật có lỗi, bọn hắn sẽ cung cấp cho mỗi người chúng ta một món pháp bảo, mấy ngày nữa sẽ chở tới đây. Thư viện đưa ra bồi thường là cuối năm thêm một tháng tiền lương"
Ngừng một lát, nàng bổ sung thêm:
"Cộng tác viên cũng có"
Chu Tự âm thầm thở phào, Hoàng Thạch đạo nhân thật là người tốt.
Đưa pháp bảo đưa tiền lương, chỉ là mức độ nguy hiểm khá cao.
Chờ ba vị lão bản đi vào phòng nghỉ, điện thoại của Chu Tự đột nhiên vang lên, lấy ra xem xét, là Lý Lạc Thư đã biến mất gần nửa tháng.
"Cuối cùng cũng có liên lạc"
“Đại ca, ta vừa mới nghiên cứu xong trận pháp kia, chỉ xem hiểu đã rất khó, cho nên tốn hơi nhiều thời gian, ta gửi trận pháp này cho ngươi, bởi vì quá mức cao thâm, có một số khái niệm ta đã viết ra rồi.
Lý Lạc Thư giải thích đại khái tình huống, thuận tiện gửi tới một bức ảnh.
Chu Tự mở ra xem, lập tức hoang mang, ký hiệu chi chít cùng một ít đồ án.
Hoàn toàn không hiểu, như xem thiên thư.
Có điều ở giữa trận đồ lại có chút kỳ lạ, đáng tiếc là xem không hiểu.
Trận đồ Thiên Nguyên, đây là thứ duy nhất hắn có thể xem hiểu. Sau khi quan sát tổng thể, bèn chuyển tiếp hình ảnh sang cho Nguyệt tỷ.
Có thể phá giải hay không con phải xem Nguyệt tỷ có đủ năng lực hay không.
Lý Lạc Thư muốn xem hiểu cũng phải mất đến nửa tháng, Nguyệt tỷ muốn giải được cũng cần thời gian khá lâu.
Chuyện trận pháp vẫn luôn đi cùng, Chu Tự cảm ơn về chuyện Văn Thư Ma Đạo:
“Văn Thư Ma Đạo hữu dụng hơn Tiên Thiên Đạo Văn nhiều"
“Có tác dụng với đại ca thì tốt, có điều ta vẫn cảm thấy Tiên Thiên Đạo Văn có tác dụng lớn hơn, lần này có thể quan sát được tất cả đều là nhờ phúc của đại ca.
Lý Lạc Thư lại thích Tiên Thiên Đạo Văn hơn, hắn không nhiều lời về chuyện này, mà nói đến chính sự: “Biên Giới Thành bị phát hiện chỉ là chuyện sớm hay muộn, đại ca có thể ngăn cản bầy dã thú, quả nhiên là thần nhân. Có điều với thực lực của đối phương, hẳn là còn nhiều thủ đoạn hơn, có thể hắn chỉ tới thăm dò thực lực của đại ca mà thôi. Có khả năng hắn thuộc tín đồ Thái Dương Thần, cho nên có lẽ công kích lần sau của những kẻ khác sẽ mãnh liệt hơn. Ta có chút tâm đắc đối phó hạng tiểu tốt, chờ ta xuống núi có thể ra chút sức giúp đại ca. Thành bại của lần xem mắt này cực kỳ trọng yếu"
Chu Tự gật đầu, hắn không đủ kinh nghiệm, Lý Lạc Thư hiểu nhiều, trải qua phân tích hắn cũng hơi hiểu ra.
Nếu người kia là người của Thái Dương Thần, vậy có thể những người khác còn chưa biết điều này.
Hắn còn có cơ hội tạm nghỉ.
Chờ tu vi đạt tới Trận Linh Ngũ Phẩm thì sẽ tập trung học Thí Thần Nhất Đao Trảm, hẳn là có hiệu quả với việc đối phó với dư nghiệt của Thời Đại Thần Minh.
Công lực ngàn năm đã cạn kiệt chỉ có thể trông cậy vào những thứ này để kéo dài thời gian.
Còn về buổi xem mắt của Lý Lạc Thư...
Vừa nghĩ tới đã đau đầu, hắn cũng không biết phải giúp thế nào.
“Ngươi biết đối tượng xem mắt là ai không?"
Chu Tự thử bắt đầu ra tay từ thân phận.
“Còn chưa xác định, tiên tử Tu Chân giới rất nhiều, thế nhưng không phải ai cũng muốn thành hôn. Phần lớn số người lấy đại đạo làm trọng, muốn tìm được tiên tử tuổi tác không lớn, lại không kém cũng không dễ dàng (// Thở dài ). Tìm ra, hẳn đều chướng mắt ta của hiện tại"
Lý Lạc Thư rất bất đắc dĩ.
1092 chữ