Chương 348: Như Này, Như Này
Một lát sau.
Ba người đi ra từ cửa hàng quần áo.
“Vừa rồi lúc đi vào vẻ mặt buồn thiu, ra lại là đầy mặt ý cười, haha"
Thu Thiển liếc mắt nhìn Chu Tự cười nói.
“Không phải Thu tỷ đều hiểu sao?"
Chu Tự lườm Thu Thiển một cái.
Đầu tháng 11 có hơi lạnh.
Thu Thiển khoác áo khoác rộng rãi, bên trong mặc áo len bó sát người, phối hợp quần jean ống suông.
Trên đầu Nguyệt tỷ có hai búi tóc tròn như bánh bao, nghiêng vai khoác ba lô nhỏ, mặc quần váy ngắn, phối hợp áo khoác đồng phục học sinh.
Không biết cướp của bạn nhỏ nào.
“Ta không hiểu gì cả nha.
Ý cười trên mặt Thu Thiển càng thêm rõ ràng.
Chu Tự:
"..."
“Hiện tại đầu tháng 11, hai tháng nữa là đến tết, các ngươi có kế hoạch gì không?"
Nguyệt tỷ đột nhiên dò hỏi.
“Kế hoạch gì?"
Chu Tự suy nghĩ một lát, nghi ngờ nói:
“Có lẽ không có dự định gì, à, có lẽ cha mẹ sẽ về ăn Tết.
“Đúng rồi, cha mẹ ta sẽ về, ta không có chỗ ở, cho nên lúc nào các ngươi mới đến ở cùng nhau?"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn qua hai người chân thành nói:
“Nếu không các ngươi làm quen mấy ngày trước? Nếu thực sự không quen lại nghĩ biện pháp khác."
Tốt, tốt. Chu Tự trả lời trong lòng.
“Nguyệt tỷ không thể ngủ cùng ta sao?"
Thu Thiển nhìn qua Nguyệt tỷ cười nói thêm:
“Nếu được thì ngày mai ăn sườn, không thì một tháng ăn cơm không Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Ngày hôm sau, Chu Tự nhìn năm cái vòng Ma Chủng, thở dài, phải một tháng, cách thăng cấp còn có bốn vòng. Hai ngày này, hắn xem bí tịch lão cha cho, bên trong chỉ có một ít hình ảnh, là động tác vung đao, nhưng không biết tại sao mà vẫn không thể dùng lực.
Ở trong bí tịch, có vẻ đao chém vào một thứ gì đó, nhưng hắn chặt thế nào cũng không đúng.
Theo Thanh Long nói, cần chờ khi hắn đến Trận Linh Ngũ Phẩm mới có thể học cao hơn.
Hiện tại hắn chỉ chờ Trận Linh Ngũ Phẩm.
Khi đó cũng là thời gian thăng cấp đặc hiệu.
Chu Thiên Linh Khí Đoàn vẫn là bốn màu, Thần Chú Kim Quang dày đặc hơn lúc trước rất nhiều.
Nhưng tu vi không đề tới, Thần Chú Kim Quang không thể xuất hiện biến hóa về chất.
“Gần đây có chút trì trệ không tiến"
Chu Tự cảm giác tấn thăng không nhanh như trước đó.
Sau khi dùng Chu Thiên Linh Khí Đoàn phát lương cho Ma Chủng, hắn bắt đầu nghĩ đến sức mạnh của bản thân.
Công lực ngàn năm không biến hóa, muốn có biến hóa mới, cần tìm tới Hoang Cổ Kinh Thế Thư, cái này ngay cả lão cha cũng không có cách nào, chỉ có thể chờ đợi manh mối.
Phá Thiên Ma Thể có tác dụng rõ ràng, ngoại trừ ngầu ra cũng có thể dùng để diệt quái, thăng cấp nhanh chậm còn phải xem Ma Chủng có chăm chỉ không, hiện tại có Hắc Bạch Song Tiên và Chu Thiên Linh Khí Đoàn, ăn no tiêu hóa phản hồi mất khoảng năm ngày, phụ thuộc vào thời gian.
Chiến Ý Vô Song dừng ở tầng thứ nhất, chiến ý đã hiện ra, không biết mất bao lâu để chiến ý ngưng thành thực thể.
Thí Thần Nhất Đao Trảm còn chưa thấy uy lực.
Chu Thiên Linh Khí Đoàn đã đạt tới cấp tám, tiến độ là bốn điểm.
Thần Chú Kim Quang còn chưa cảm giác được cấp độ.
Những thứ này chính là lực lượng bình thường hắn có thể sử dụng, rời khỏi Thanh Thành thì không dùng được Thái Dương Quyền Bính, không cần tính vào trong đó.
Xác định rõ trạng thái, Chu Tự tỉnh lại.
Ánh sáng nhạt chiếu vào mắt, giúp hắn thấy rõ mọi thứ xung quanh.
“Chào buổi sáng, ngươi đoán hiện tại mấy giờ rồi? Có nhớ trong nhà còn có tỷ tỷ hay không?"
Không phải Thu tỷ báo giờ, là Nguyệt tỷ cắn màn thầu ngồi xổm trước mặt hắn oán trách.
Lúc nói chuyện còn dùng tay quơ quơ trước mắt hắn.
“Nguyệt tỷ, trạng thái của ta rất tốt, ký ức không có vấn đề, mắt cũng không có vấn đề"
Hắn mặt không biểu tình trả lời.
Nguyệt tỷ nhìn phòng bếp, sau khi xác định Thu Thiển không ra ngoài, mới nuốt màn thầu bên miệng vào, nhỏ giọng nói với Chu Tự:
“Ngươi không dậy, Thu Thiển chỉ làm màn thầu cho ta ăn, hiện tại nàng đã xem mình như người của ngươi rồi.
Chỉ cần ngươi cứng rắn một chút, sang năm muốn làm cha cũng không cần phải nói nữa. Không cho trợn trắng mắt, chẳng lẽ ngươi không thèm thân thể của Thu Thiển? Ngươi không biết có bao nhiêu trắng trẻo mềm mịn. Ban đêm lúc ngủ, không có ý nghĩ hoàn toàn chiếm thành của mình sao? Có đôi khi ngươi không bước lên phía trước một bước, ba năm cũng chưa chắc có tiến triển Chu Tự:
"..."
Thánh Nữ Ma Đạo nói thầm bên tai.
Không có chút suy nghĩ nào là không thể, nhưng Chu Tự cảm thấy lời Nguyệt tỷ nói không thể tin hết.
Thu Thiển chuyển đến không bao lâu, Nguyệt tỷ cũng thoái thác như vậy.
Hắn muốn chờ một cơ hội tốt.
Giống như lần trước đi núi Minh Nhật, nước chảy thành sông.
"Có cơ hội muốn lên, không có cơ hội, tạo ra cơ hội cũng phải lên"
Nguyệt tỷ nói lời thấm thía.
Chu Tự:
"..."
"Lần sau, trước khi Thu Thiển tắm rửa, ngươi len lén vào nhà tắm bố trí cái trận pháp làm người ta ngã sấp mặt, chờ Thu Thiển tắm rửa thì khởi động trận pháp. Ngươi vừa nghe thấy nàng ngã, không nói nhiều, lập tức xông ngay vào. Trước tiên thế này....Sau đó thế này..Cuối cùng ôm nàng vào phòng, ẩn ý đưa tình nhìn nàng, sau đó như này..Lại như này..Có phải rất tự nhiên hay không?"
Chu Ngưng Nguyệt vẽ ra quy trình hoàn chỉnh.
"Không thể là Nguyệt tỷ bày trận sao?"
Chu Tự hỏi.
"Trận pháp của ta nàng không mắc mưu, của ngươi thì sẽ tự nguyện cắn câu"
Chu Ngưng Nguyệt nghiêm túc nói.
Nói hay lắm..Vậy phiền toái như vậy làm gì? Chu Tự đứng dậy rửa mặt.
1099 chữ