Chương 358: Sư Thúc
“Là đệ tử nhỏ nhất của Quan Hà Phong"
Chu Tự lên tiếng trả lời.
Lý Lạc Thư nói với hắn, Quan Hà Phong không có nhiều người, thu nhận đệ tử, những người khác cũng chẳng thể biết nên chỉ cần nói đệ tử nhỏ nhất là được.
Người bình thường sẽ không hỏi đến danh sư, nếu gặp phải người có thân phận địa vị cao hiểu rõ tình hình thì tương đương với bị lộ tẩy. Giả bộ hay không cũng không có ý nghĩa lớn.
“Trước nay chưa từng nghe nói Quan Hà Phong thu nhận đệ tử mới, thực khiến người ta bất ngờ.
Đệ tử của Long Viêm Phong dừng một chút rồi tiếp tục nói:
“Tại hạ là Tiêu Bộ, đệ tử thân truyền của Long Viêm Phong, sư truyền Thiên Long đạo nhân. Không biết vị sư...đạo hữu là đệ tử đời thứ nhất hay là đệ tử đời thứ hai của Quan Hà Phong?"
“Tính đến nay Quan Hà Phong không có đệ tử đời thứ hai.
Chu Tự cười trả lời.
Quan Hà Phong khác với các phong khác, các phong khác sẽ không phân các đời đệ tử, chỉ có Quan Hà Phong phân ra. Tính đến nay chỉ có phong chủ thu nhận đồ đệ, những người khác không nhận đồ đệ.
“Thì ra là vậy"
Tiêu Bộ cung kính nói:
“Nghe nói công pháp hạch tâm của Quan Hà Phong rất lợi hại, có liên quan đến Triều Hà...
“Nhật Nguyệt Hà Quang"
Chu Tự cắt ngang lời của đối phương.
"..."
Tiêu Bộ cũng không giận mà cười nói:
“Gây phiền phức cho đạo tử rồi, chủ yếu là vì ít gặp đệ tử Quan Hà Phong, khó tránh muốn hỏi thêm vài câu. Tu vi của tại hạ cũng tạm được, nếu có vấn đề gì, có thể đến hỏi ta bất cứ lúc nào. Đương nhiên, Quan Hà Phong ít ra ngoài, không hiểu lắm về Đạo Tông Thiên Vân, những việc này cũng có thể tìm ta?
Qua ải rồi chăng? Chu Tự cười, tỏ vẻ mặt khách sáo:
“Đúng là có vấn đề nhỏ, ta đang tìm một người.
“Là ai?"
Thượng Quan Hà tỏ vẻ mặt tò mò. Hắn chưa từng nghi ngờ thân phận của Chu Tự đích, bạn tốt của hắn đã thừa nhận, thì càng không có vấn đề.
Tiêu Bộ cũng nhìn Chu Tự, chờ đợi câu tiếp theo.
“Ta cũng không biết hắn tên là gì, chỉ nghe nói một vài đặc điểm. Khí huyết như đại dương mênh mông, bóng dáng như sông núi, hào quang chiếu nhật nguyệt.
Chu Tự lặp lại miêu tả này lần nữa.
“Đây là miêu tả người ở đâu?"
Thượng Quan Hà hỏi.
“Đạo Tông Thiên Vân, một đồng môn của ta nhờ ta tìm, ta cũng không hiểu lý do cụ thể.
Chu Tự lấy Lý Lạc Thư ra làm bia đỡ đạn. Đối phương hỏi thì cứ trực tiếp lôi Lý Lạc Thư ra, bảo đảm không bị nghi ngờ.
“Theo miêu tả thì chắc hẳn là một tiền bối, còn vô cùng lợi hại. Rất khó xác định. Một số tiền bối trong tông môn như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, thậm chí một số người đều như trong truyền thuyết, gặp cũng không gặp được. Nhiều nhất là có một số sách cổ ghi chép lại. Việc này ta cần đi hỏi tiền bối, có lẽ có thể có được đáp án.
*Thần long thấy đầu mà không thấy đuôi: anh hùng hào kiệt bận rộn, nay đây mai kia, khi chỗ này mai chỗ khác, ko ai nắm rõ đang làm gì ở đâu.
Tiêu Bộ thật thà nói.
Chu Tự gật đầu, khách sáo đáp:
“Cảm ơn Tiêu sư huynh, có cần gì thì nhớ tìm ta, ta đánh rất giỏi đấy.
"Haha."
Tiêu Bộ buồn cười nói:
“Được, chắc chắn rồi.
Tìm hiểu thêm một chút rồi Chu Tự mới đứng dậy cáo từ.
Ba người trò chuyện rất vui vẻ.
Nhìn thấy Chu Tự về đến phòng, Thượng Quan Hà mới cười nói:
“Chu đạo hữu thoạt nhìn thì tu chân không được bao lâu, có lẽ tu vi không cao lắm, có thể hắn không biết Tiêu huynh đánh giỏi thế nào. Cường giả linh trận ngũ phẩm, chưa đến bảy mươi tuổi.
“Trăm tuổi có thể tiến vào nguyên linh tứ phẩm mới coi là khá lợi hại, bây giờ vẫn chưa là gì?
Tiêu Bộ lắc đầu nói.
“Ngươi cảm thấy Chu đạo hữu thế nào? Tại sao ngươi đột nhiên đổi cách xưng hộ? Ban đầu còn gọi là sư đệ, sau đó trực tiếp gọi đạo hữu, xa cách như vậy. Là thân phận của hắn có vấn đề ư?"
Thượng Quan Hà có chút tò mò.
Tiêu Bộ cười ha ha:
“Tóm lại là trong lúc hỏi thì ta cảm thấy không vấn đề, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn giống như đã đặc biệt chuẩn bị sẵn sàng chờ ta hỏi vậy?
“Vậy từ câu trả lời của hắn, tin tưởng được bao nhiêu phần trăm?"
Thượng Quan Hà dò hỏi.
“Không biết.
Tiêu Bộ trở lại đại sảnh ngồi xuống:
“Nói thật, ta cũng không biết nhiều lắm về Quan Hà Phong, công pháp Nhật Nguyệt Hà Quang mà hắn nói, thực ra ta cũng chưa từng nghe đến"
Thượng Quan Hà:
“...Ngươi cho rằng hắn bịa ra hả?"
“Không biết, cần hỏi một số tiền bối đã, hơn nữa chuyện Quan Hà Phong nhận đồ đệ cũng không phải chuyện nhỏ"
Tiêu Bộ xoa bóp huyệt thái dương, có chút đau đầu.
“Việc này lớn lắm à?"
Thượng Quan Hà cũng ngồi xuống theo. Nhưng vừa ngồi xuống hắn lại đứng lên, chỉ thấy Tiêu Bộ trợn mắt trắng nói:
“Biết tại sao ta không gọi hắn là sư đệ không? Bởi vì nếu hắn thực sự là đệ tử đời nhất nhất của Quan Hà Phong, đừng nói sư đệ, mà ngay cả sư huynh thì ta cũng không dám gọi ra miệng. Ta phải gọi hắn là...sư thúc tổ.
Thượng Quan Hà thộn mặt:
"???"
“Cho nên ta dám gọi hắn là sự đệ nữa không?"
Tiêu Bộ tức giận nói. “Đúng là không thích hợp lắm, nói vậy thì Chu đạo hữu vô cùng lợi hại rồi?"
Thượng Quan Hà lần đầu tiên cảm thấy mình ở bên cạnh một đại nhân vật.
Tiêu Bộ nhún vai, thuận miệng nói:
“Chờ ta hỏi đã, chỉ riêng thông tin này thôi cũng có thể khiến một số tiền bối hoặc sư huynh đệ của ta chấn động một phen. Nếu tin tức này là thật, Đạo Tông Thiên Vân cũng phải chấn động"
1079 chữ