Chương 400: Đạt Được Mục Đích
Quyền hành Hắc Dạ để hắn có thể thấy được chuyện xảy ra ngày hôm đó, nhưng hắn còn chưa biết được nguyên nhân của sự việc Muốn biết cũng dễ thôi, sau khi về hỏi thăm Thái Dương Thần.
Hắn có lẽ là người trong cuộc.
Nếu như Thái Dương Thần là kẻ chủ mưu thì vẫn nên làm rõ ràng mọi chuyện.
Không bao lâu sau, Chu Tự đã tụ hợp với Thu Thiển.
Cùng lúc đó, tiền bối Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Tông cũng nhúng tay vào chuyện này, bắt đầu khôi phục lại trật tự.
"Mấy người Nguyệt tỷ đi đâu rồi?"
Chu Tự nắm tay Thu Thiển rồi tìm quanh khắp nơi.
"Ta vừa gọi điện thoại cho Nguyệt tỷ, nàng nói nàng dẫn Tô Thi đi mua Làn nước trong suốt"
Thu tỷ nói với vẻ chán chường.
"Trong lòng Thu tỷ chắc đang khó chịu lắm nhỉ?"
Chu Tự nhìn Thu Thiển rồi nói với giọng an ủi.
"Người ta đều nói nữ tử hay mềm lòng, gặp phải chuyện thế này chắc chắn rất khó chịu. Bả vai ta khá là rộng, nếu ôm ta rồi dựa vào trong lòng ta sẽ dễ chịu hơn nhiều Ngay lúc Chu Tự dang rộng vòng tay của mình thì Thu Thiển nhìn thoáng qua người trước mặt.
Chu Tự:
"..."
"Ha ha."
Thu Thiển cười ra tiếng, nàng đưa tay ôm bụng, cười tới nỗi gập cả lưng lại. Một lát sau nàng mới khôi phục lại bình tĩnh, Thu Thiển không nói gì mà chỉ cầm lấy tay Chu Tự đi về phía trước.
Chờ bên này khôi phục trật tự lại nghĩ những chuyện tiếp theo.
Hội thu Nhàn Nhã xuất hiện sự cố, đa số người đều bị cuốn vào Vĩnh Ám Chi Dạ.
Nhưng không bị ảnh hưởng quá lớn, cơ sở vật chất xung quanh vẫn nguyên vẹn.
Có một số tiền bối chủ trì, rất nhanh sau đó nơi này đã khôi phục lại bình thường.
Hội thu Nhàn Nhã đã có thể tiếp tục cử hàn.
Nhưng người chủ trì mọi việc là Lộ Lộ tiên tử đã biến mất từ bao giờ, vả lại xảy ra chuyện lớn như thế, cuối cùng Nhàn Nhã Hồ vẫn phải chịu trách nhiệm.
Người thả Vĩnh Ám Chi Dạ ra là Lộ Lộ tiên tử, nàng ta là đệ tử của Nhàn Nhã tiên tử.
Dù Nhàn Nhã tiên tử có đang bế quan, cũng phải xuất quan để xử lý mọi việc.
Người tham gia hội thu Nhàn Nhã khá đông, hơn nữa đa số đều là thành viên quan trọng của tông môn.
Chỉ cần những người này có chuyện gì thì cả Nhàn Nhã Hồ cũng sẽ đi đời.
Trưa đó.
Chu Tự và Thu Thiển trở về chỗ ở.
"Muốn ăn cái gì?"
Thu Thiển rót cho Chu Tự một ly nước, rồi sắn tay áo lên chuẩn bị vào bếp.
"Thu tỷ, ta nhớ ra một vấn đề"
Chu Tự uống một ngụm nước rồi nói một cách nghiêm túc:
"Chúng ta ở trong đó đã hơn một tháng rồi đúng không? Vậy có được tính là hơn một tháng không tắm không nhỉ?"
Thu Thiển:
"...?"
"Bình thường Nguyệt tỷ không tắm là vì có thể dùng thuật pháp thanh tẩy cơ thể, nhưng chúng ta ở trong đó, linh khí cũng chỉ đủ để mở trữ vật pháp bảo thôi đúng không?"
Chu Tự lại sát muối lên vết thương.
Thu Thiển chớp mắt rồi nói:
"Mẹ con Tiểu Tĩnh còn có thể tới cạnh sông tắm rửa, vì sao ta lại không tắm được?"
"..?"
Chu Tự tỏ vẻ khó hiểu.
"Sao ta không biết?"
"Biết để làm gì, cho ngươi biết để ngươi nhìn lén à?"
Thu Thiển đưa tay niết mũi hắn rồi cười với vẻ xấu xa:
"Vậy nên chỉ có mình ngươi một tháng không tắm thôi"
Chu Tự:
"..."
Đây chính là tự rước lấy nhục đấy à?
Chu Tự thầm tự giễu trong lòng. Hắn vội chạy đi tắm.
Tắm xong mới có thời gian xem điện thoại.
Chu Tự kiểm tra một lúc, Lý Lạc Thư gửi khá nhiều tin nhắn.
Đại khái có hai nội dung, một là người Quan Hà Phong để Lý Lạc Thư đến Nhàn Nhã Hồ điều tra người giả mạo đệ tử Quan Hà Phong. Hắn dặn Chu Tự cẩn thận một chút.
Hai là Lý Lạc Thư tới Nhàn Nhã Hồ xem mắt, muốn hắn chỉ bảo đôi điều.
Chu Tự xem xong tin nhắn thì khá đau đầu, hắn bắt đầu trả lời: "Chuyện xem mắt này phải tôn trọng đối phương, không thể nói bậy, ăn mặc phải chỉnh tề. Ta phát hiện ngươi không có ưu thế trong việc ngồi trò chuyện, lần này trực tiếp đi dạo khắp nơi đi. Nhàn Nhã Hồ khá là rộng, hoàn toàn có thể vừa đi vừa nói"
Chu Tự nói xong chuyện này lại nói chuyện giả mạo đệ tử Quan Hà Phong, muốn biết ảnh hưởng có lớn không.
Chỉ là đợi mãi vẫn không thấy đối phương trả lời.
Trật tự đã được khôi phục, nhưng tạm thời vẫn không có bóng dáng ai trên hòn đảo giữa Nhàn Nhã Hồ.
Quang Thủ xuất hiện từ trong hư không, cầm lấy chiếc hộp bị rơi xuống.
"Lộ Lộ tiên tử cũng đã chết, người ra tay lại là Thánh Tử Ma Đạo. Đã hai lần rồi, không biết tương lai có thể đối mặt với hắn hay không"
Quang Thủ khép hộp lại rồi cất nó đi.
Hắn cất giọng trầm khàn:
"Dù đã hoàn thành mục đích, đạt được thứ ta muốn, nhưng quyền hành Hắc Dạ lại rơi vào tay người khác, có chút vượt ngoài dự kiến. Thánh Tử Ma Đạo ... Hắn muốn kế thừa sự nghiệp của phụ thân ư? Dù có chút đáng gờm, nhưng vẫn chưa đủ. Không có thời gian để hắn trưởng thành.
Quang Thủ nói xong thì cũng biến mất trong hư không.
Có thể đạt được mục đích là được rồi, nếu đạt được những thứ khác thì là niềm vui ngoài ý muốn, không đạt được cũng chẳng có gì đáng tiếc.
Mọi thứ tiến hành thuận lợi là được.
"Thánh Tử Ma Đạo, chuyện giữa thần minh rất phức tạp, hi vọng ngươi sẽ không bị lạc lối trong đó"
Tới lúc này, hư không đóng lại.
1119 chữ