Chương 402: Bước Thứ Nhất
Nàng chờ tóc được sấy khô rồi mới đứng dậy nói khẽ vào tai Chu Tự:
"Vậy sau này ta sẽ vĩnh viễn tin tưởng vào ngươi đó"
Nàng dứt lời rồi bước nhanh vào phòng. Vừa rồi để cho tiện thì nàng đã mặc váy ngủ, nhưng phải đề phòng chút nữa xảy ra chuyện nên tốt nhất là đi thay một bộ đồ khác.
Chu Tự nhìn theo bóng lưng của Thu Thiển mà cảm khái trong lòng, trái tim hắn giờ đã ngập tràn hình bóng của Thu tỷ rồi.
Vĩnh viễn tin tưởng ta...Trong lòng Chu Tự đang rất vui vẻ.
Chạng vạng tối.
Hai người đang ngồi nghỉ ngơi trên ghế sô pha thì nhận được tin nhắn của Nguyệt tỷ, nàng ấy nói hội thu Nhàn Nhã sẽ kéo dài thêm mấy ngày nữa.
"Chúng ta tới Đạo Tông Thiên Vân tìm nhị thúc đi"
Chu Tự đứng dậy rồi nói.
Thu Thiển nhìn vào đồng hồ rồi nhẹ nhàng cất tiếng:
"Bây giờ xuất phát thì có lẽ hừng đông sẽ tới nơi, nếu như dùng Thanh Loan sẽ nhanh hơn một chút. Nhưng phải cẩn thận đấy, Ma Tu và Đạo Tu không quá hòa thuận đâu"
"Không sao đâu, báo trước với nhị thúc một tiếng là được. Đúng lúc chúng ta có thể qua đó ngắm nhìn tông môn lớn nhất giới tu chân là như thế nào.
Chu Tự nói.
Trước đây còn có thể nhờ Lý Lạc Thư dẫn đường, nhưng tới bây giờ còn chưa thấy hắn trả lời tin nhắn, không biết đã đi đâu rồi.
Thứ sáu, ngày mười hai tháng mười.
Sáng sớm, năm giờ ba mươi sáu phút.
Trên ngọn núi phía sau Đạo Tông Thiên Vân, Liễu Bắc Uyển nhìn về phương xa rồi nói.
"Khi nào chúng ta xuất phát? Mấy người Chu Tự sắp tới rồi nhỉ?"
"Đã mời người đi đón giúp rồi, không cần ngươi quan tâm Tô Trần ngồi trong đình rót trà cho mình.
"Ngươi nói xem nếu người của Quan Hà Phong biết Chu Tự tới thì bọn chúng có tới hỏi tội hay không?"
Liễu Bắc Uyển ngồi đối diện Tô Trần rồi hỏi với vẻ hiếu kỳ.
"Không tới nỗi, bọn hắn cũng chẳng phải là kẻ hẹp hòi"
Tô Trần vừa châm trà cho Liễu Bắc Uyển vừa lắc đầu trả lời.
Liễu Bắc Uyển nâng ly trà lên mà không kìm được nỗi hiếu kỳ trong lòng, nàng hỏi tiếp:
"Vậy nếu Chu Tự giả mạo đồ đệ của ngươi, ngươi có dạy dỗ hắn không?"
"Lần trước ta cũng đã kiểm tra qua một lượt, Chu Tự không hợp với mạch này của ta"
Tô Trần đặt ly trà xuống rồi suy nghĩ, hắn nói:
"Thật ra nếu như có thể thì ta cũng muốn truyền pháp cho hắn, mạch này của ta rất khó tìm đệ tử. Thiên phú của Đạo Tử quá kinh người nhưng lại theo kiếm đạo, Tiểu Nguyệt không lớn nổi kia cũng có thiên phú cao minh nhưng vẫn nghiêng về trận pháp hơn"
"Vậy nữ nhi của chúng ta thì sao? Nàng không nghiêng về phía nào cả.
Liễu Bắc Uyển hỏi.
Tô Trần buồn cười mà nói:
"Đúng là nàng không nghiêng về phía nào, nàng là chẳng biết gì hết"
Liễu Bắc Uyển:
"..."
"Thiên phú của nữ nhi cũng ổn, nhưng năng lực thì không, cũng không hợp với mạch này của ta. Lần trước gặp Chu Tự ta đã kiểm tra đơn giản qua rồi, thiên phú bình thường, không nghiêng về hướng nào, nhưng tình hình còn bất ổn hơn nữ nhi của chúng ta Tô Trần lắc đầu với vẻ bất đắc dĩ mà nói:
"Thật ra còn chú trọng tâm tính, tính cách của Chu Tự không tồi, nhưng không có nghĩa là hắn có thể ngậm bồhòn làm ngọt. Đúng là những lời đồn liên quan tới hắn có hơi khoa trương, nhưng ta có thể cảm nhận được chiến ý trên người hắn. Nếu thiên phú của hắn đáng gờm, tu vi cao thâm thì mấy năm nữa sẽ có thể kế thừa Ma Môn "Tâm tính thì khó xác định, lỡ đâu tâm tính của hắn không tầm thường, còn phù hợp với mạch này của ngươi thì sao?"
Liễu Bắc Uyển vẫn chưa từ bỏ ý định.
"Vậy nên lần này ta định để hắn kiểm tra một chút, tiện thể tìm xem có những ai khác phù hợp hơn không" Tô Trần cười nói:
"Không phải là hai ngày sau Đạo Tông Thiên Vân sẽ mở Thất Thiên Tháp sao? Để Chu Tự đi vào đó, xem xem có thể dùng tâm cảnh mà ta muốn để đi tới tầng cao nhất không"
"Nếu hắn lên được thì sao?"
Liễu Bắc Uyển hỏi.
Tô Trần nói:
"Lên được đó chỉ là bước thứ nhất, có nghĩa là hắn có một ít phần trăm phù hợp. Nếu không phải vậy thì trong Đạo Tông Thiên Vân có rất nhiều người đi lên được đó, sao ta còn lo lắng chuyện nhận đồ đệ?"
"Cũng đúng, năm xưa Thiên Vân Y Y biểu hiện rất tốt, ta còn tưởng rằng nàng sẽ phù hợp, không ngờ rằng ngươi lại nói không"
Liễu Bắc Uyển nhớ tới chuyện trước đây.
"Nàng giống với Đạo Tử, thiên phú hơn người, tâm cảnh cũng tự nhiên bình thản, nhưng nhìn thoáng qua thì thiên nhân hợp nhất có vẻ thuận theo tự nhiên, nhưng thật ra không phải. Nàng chỉ thỏa mãn một điều kiện Tô Trần nói với vẻ đáng tiếc.
Thiên nhân hợp nhất là tiêu chí của mạch này, hầu như đều theo chế độ một sư một trò. Không phải là bọn hắn không muốn nhận nhiều đệ tử, mà là không thể tìm được nhiều người kế thừa y bát hơn.
May mà hắn có nhiều thời gian, không cần phải vội.
Đầu tiên cứ tìm kiếm ở những người xung quanh trước, nếu như thật sự cần người thừa kế thì lại tìm kiếm trong phạm vi rộng hơn.
Lúc này, đột nhiên Liễu Bắc Uyển nhớ ra cái gì đó, nàng vội vàng hỏi:
"Mấy người Chu Tự tới đây thì dùng thân phận gì để tiến vào Thất Thiên Tháp?"
"Chuyện này ngươi không cần phải lo Tô Trần lại rót thêm một ly trà Liễu Bắc Uyển, hắn cười nói:
"Không phải chính hắn nói mình là đệ tử Quan Hà Phong sao? Vậy cứ để hắn dùng thân phận này mà đi vào. Ngươi đoán họ Lý sát vách với họ Chu Ma Môn biết sẽ có biểu cảm gì?"
1093 chữ