Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 432: Lý Cảnh Sơn

Chương 432: Lý Cảnh Sơn


"Hahaha!"
Tô Trần cười rộ lên, dường như nhìn thấy chuyện gì đó vô cùng thú vị.
“Có gì đáng cười? Ngươi không cảm thấy rất kỳ lạ sao? Sao Thanh Loan lại biến thành tọa kỵ được, cảm giác thực lực có vấn đề"
Liễu Bắc Uyển tò mò hỏi.
Tô Trần lắc đầu buồn cười nói:
“Chuyện của Thanh Loan cũng chẳng có gì, thế gian này có vô số kỳ nhân, hẳn là Chu Tự đã gặp qua, không cần phải tìm hiểu đến cùng. Chuyện thật sự khiến ta cảm thấy bất ngờ là một đao này của Chu Tự uy lực có hạn mà Nguyên Tố Chi Thần lại tự dọa mình tạo thành bóng ma tâm lý, chui vào trong tháp"
“Đúng rồi, hiện tại ngươi nên gọi đây là đao gì?"
Liễu Bắc Uyển đột nhiên nhớ ra. “Thí Thần Đạo"
Tô Trần gọn gàng dứt khoát nói.
“Không phải đao này ở trong tay Đạo Tử sao?"
Vẻ mặt Liễu Bắc Uyển vô cùng nghi hoặc.
“Chúng ta không thể biết được sao lại đến tay Chu Tự, nhưng Thí Thần Đao là bị Đạo Tử tặng cho Chu Tự, vậy cũng chứng tỏ người lần trước đọc Ma Đạo Văn Thư cũng rất có khả năng là Chu Tự"
Vẻ mặt Tô Trần ngạc nhiên.
Ma Đạo Văn Thư lệ thuộc vào Đạo Tử, sau đó bị người tu Phá Thiên Ma Thể ngâm nga, người này tất nhiên là Chu Tự có sẵn Phá Thiê Ma Thể hoàn hảo.
Liễu Bắc Uyển gật đầu, nhưng lại nảy sinh nghi ngờ mới:
“Thí Thần Đao thật sự rất đỉnh, cũng đủ để dọa được Nguyên Tố Chi Thần, nhưng một đao sẽ không đủ để có được hiệu quả cỡ này chứ?"
“Đó là ta tăng mức ảnh hưởng, các ngươi không thể nhìn ra được manh mối"
Tô Trần nhìn về hướng mặt trời mọc, cười nói:
“Chu Tự vừa mới tung ra một đao, là Thí Thần Nhất Đao Trảm. Ngươi nói xem Nguyên Tố Chi Thần còn nhỏ tuổi như vậy sẽ không bị dọa sợ đến vỡ mật sao?"
Đầu tiên Liễu Bắc Uyển kinh ngạc sau đó lại lo lắng:
“Thí Thần Nhất Đao Trảm? Hắn còn học xong cả cái này rồi sao? Vậy có phải người của Quan Hà Phong cũng biết rồi không?"
“Không phải tất cả đều biết, hắn cũng không nhìn xuyên thấu được che giấu của ta, chỉ thấy được một đao mơ hồ, đại khái chắc cũng suy đoán được. Dù sao cái tên Chu Tự này cũng rất nhạy cảm với hắn. Chờ chút nữa chắc là sẽ đến tìm ta"
Tô Trần rót chén trà cho Liễu Bắc Uyển, cũng tự rót cho mình một chén.
Bọn hắn ra tay, Quan Hà Phong nhất định sẽ biết.
Làm kẻ đầu sỏ thì cũng nên chủ động phối hợp.
“Vĩnh Hạ Chi Chủ Tịnh Thần Chu Vương đều đã biến thành đồ đệ của hắn, người mất mặt sẽ là tỷ phu phải không? Quan Hà Phong còn gì cần phải để ý nữa?"
Liễu Bắc Uyển hỏi.
“Nhưng nếu để mặc cho Chu Tự gây chuyện thì danh tiếng của Quan Hà Phong cũng bị hắn hủy hoại. Đương nhiên có một điểm quan trọng là phá Thất Thiên Tháp. Thất Thiên Tháp Tháp Linh mất tích, Nguyên Tố Chi Tâm bị mang đi.
Tô Trần nhìn qua Liễu Bắc Uyển, ôn nhu nói:
“Phải bồi thường tiền.
Liễu Bắc Uyển:
"..."
Đột nhiên có một vệt sáng rọi tới, Tô Trần quay đầu lại nhìn, khẽ nói:
“Tới rồi"
Nghe vậy, Liễu bắc Uyển thuận theo ánh mắt của Tô Trần nhìn lại, nàng nhìn thấy cuối chân trời có một chùm ánh sáng không tầm thường, dưới luồng sáng này có một bóng người.
Hắn còn tỏa sáng hơn mặt trời, rực rỡ hơn bình minh, sự xuất hiện của hắn tạo nên chấn động cho thiên địa, khí huyết quay cuồng như thủy triều, khí thế mạnh mẽ.
Nhưng trong lúc hít thở, bóng người này đã bay đến từ phía chân trời, dừng lại trước Tô Trần và Liễu Bắc Uyển không xa.
Thân thể người này thon dài, tương đối khỏe mạnh, mỗi một tấc da thịt đều mang đến cho người ta cảm giác khí huyết mênh mông như đại dương.
Không gian dưới chân hắn dường như có thể bị phá tan bất cứ lúc nào.
Sức mạnh đơn giản thô bạo, lay động thiên địa.
Hắn có mái tóc ngắn, trong mắt chất chứa sơn hải nhật nguyệt.
Khí thế hùng mạnh ập đến, rơi xuống xung quanh Tô Trần rồi lại khôi phục bình thường trong chớp mắt.
Là đạo pháp tự nhiên, Thiên Nhân hợp nhất.
“Lý huynh, đã lâu không gặp”Tô Trần mỉm cười, rót ra một chén trà.
Nước trà tuột khỏi tay trôi đi, vững vàng dừng lại trước mặt người vừa đến.
Lý Cảnh Sơn, phong chủ Quan Hà Phong.
Hắn tiếp nhận chén trà, đi đến trước mặt Tô Trần, lúc này mặt đất xuất hiện biến động, bàn ghế đá dần dần ngưng tụ lại trên mặt đất.
“Tô huynh, mời ngồi.
Lúc Lý Cảnh Sơn ngồi xuống làm ra một tư thế mời ngồi.
Tô Trần cười ngồi xuống, tiếp tục châm trà, vừa mới đổ một nửa ấm trà đã bị Liễu Bắc Uyển tiếp nhận, nàng bắt đầu châm trà.
“Sao Lý huynh lại tới đây?"
Tô Trần cười hỏi.
Sắc mặt Lý Cảnh Sơn bình tĩnh, biểu cảm không thay đổi:
“Hôm nay trong lòng có cảm giác, cảm thấy Tô huynh sẽ nói ra suy nghĩ của mình nên mới tới.
"Haha."
Tô Trần cười khan hai tiếng, nói tiếp:
“Lý huynh biết Thanh Thành không?” “Từng nghe đến Lý Cảnh Sơn không hiểu mà gật đầu.
“Vậy có biết thư viện Đông Lâm không?"
Thấy Lý Cảnh Sơn vẫn gật đầu, Tô Trần mới nói tiếp:
“Cách đây không lâu, thư viện Đông Lâm mời Trấn Sơn Tông tới thỉnh giáo thể thuật, vô tình gặp được dư nghiệt của thời đại Thần Minh, bây giờ lại bắt đầu tuyển người. Là mời thể tu Đạo Tông Thiên Vân, trước mắt còn chưa chọn ra người này. Chí ít là vào lúc ta hỏi thăm thì không có.
1083 chữ


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất