Chương 441: Ta Thua
Chu Tự và Thu Thiển theo sau nghe toàn cuộc đối thoại, nhất thời lại hơi xúc động.
Thế gian lại có người như vậy, là thanh xuân.
Chờ rời khỏi hai người Thượng Quan Hà, Chu Tự mới nói: “Thu tỷ, ngươi nói xem có phải Bạch Tử Tiên tử có ý với Thượng Quan Hà không?"
“Xem bộ dáng là không ghét, ngươi nói Thượng Quan Hà đang giả ngu sao?"
Thu Thiển hỏi ngược lại.
Chu Tự bất đắc dĩ lắc đầu:
“Không hiểu nhiều “Không phải nói nam nhân đều hiểu nam nhân sao?"
Thu Thiển hỏi.
Chu Tự không chịu thua nói:
“Thu tỷ không phải vẫn luôn rất hiểu ta sao? Nếu ta hiểu nam nhân khác, hẳn Thu tỷ cũng hiểu mới đúng"
“Vậy.
Thu Thiển trừng Chu Tự, mỉm cười:
“Vậy ngươi hi vọng ta hiểu nam nhân khác ngoài ngươi?"
Chu Tự:
“...không hi vọng"
“Á...à, trả lời không tệ"
Thu Thiển nhanh chân đi về phía trước, từ đầu đến cuối tay vẫn lôi kéo Chu Tự .
Chu Tự đuổi theo, trên đường hắn nhớ lại quá khứ, không biết từ khi nào hắn đã rơi xuống thế hạ phong.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, ở Thất Thiên Tháp và Thiên Vân Đạo Tông, Thu tỷ đều đi theo phía sau hắn, chưa hề ảnh hưởng đến quyết định của mình.
Lát sau.
Họ đi vào vị trí giữa hồ Nhàn Nhã, nhìn thấy một vị thiếu nữ tóc đen đứng giữa không trung, trời chiều ngả về tây, vừa vặn chiếu rọi lên nàng.
Lộ ra loá mắt vô cùng.
Dạ Nguyệt Thiên Nữ, hôm nay tên của nàng sẽ không ngừng lên cao ở tu chân giới.
Thực lực cũng sẽ tiến thêm một bước.
Chủ nhân của Ngọc Nhàn Nhã, có phân lượng như vậy.
Nhưng đối với Chu Tự, đây không tính là cái gì, vốn hắn mới vừa tiến vào Tu Chân giới, không có khái niệm đối với những người này.
Tới chỉ là tò mò, thuận tiện tới đón Nguyệt tỷ hay lạc đường.
Phòng ngừa trong đêm phải ra ngoài tìm người.
Hai người đi đến nơi không người, Chu Tự ngừng lại:
“Thu tỷ ngươi thắng, có chơi có chịu, ngươi dạy ta đi?
Thu Thiển nhìn Chu Tự, không nhúc nhích, gương mặt ửng đỏ. Thấy vậy, Chu Tự nghiêm túc nói:
“Ta làm mẫu cho Thu tỷ nhìn trước, chút nữa tự ngươi làm đó.
Tiếng nói chưa dứt, hắn cúi đầu đụng vào môi đỏ của Thu Thiển.
Chạm vào...Một lúc lâu.
"Không tìm được.
Chu Tự đi dạo một vòng ở hòn đảo trung tâm, phụ cận cũng tìm mấy lần, không có bất kỳ tung tích nào của Thần Khải Chi Môn.
Chiếc nhẫn hắn vẫn luôn đặt trong tay, không hề có một chút phản ứng nào.
"Cửa đã bị mang đi, hay là biến mất?"
Chu Tự yên lặng tự hỏi.
Hắn đứng ở cái hồ trên đảo trung tâm, nhìn ra xa bốn phía, không thấy manh mối.
Thu tỷ đi tìm Nguyệt tỷ, cũng để Nguyệt tỷ hỗ trợ tìm, nhưng cũng không có tin tức.
Hồ trên đảo đã không còn hạn chế, hắn có thể đi vào những người khác tự nhiên cũng có thể tới trước hắn một bước.
Cho nên tung tích của Thần Khải Chi Môn, không cách nào có đáp án chính xác.
"Nếu như sử dụng xong là sẽ biến mất, vậy thì không có vấn đề gì, nhưng mà... Thần Khải Chi Môn ở phía dưới Thanh Thành vẫn chưa có dấu hiệu biến mất"
Chu Tự cất bước rời đi, trên đường suy nghĩ tin tức liên quan tới Thần Khải Chi Môn, ban đầu cửa được xưng là Ngục Giam Tội Ác, mỗi một cánh cửa đều giam giữ tai ách cùng khủng bố. "Thứ trong ngục giam được thả ra, ngục giam còn có tác dụng gì chứ?"
Trăm mối vẫn không có lời giải, Chu Tự rời khỏi hồ giữa đảo, đi tới tụ họp với Nguyệt tỷ Thu tỷ.
Lúc tìm đến, thấy Nguyệt tỷ cùng Thu tỷ còn có đại lão bản và Tam lão bản đang dạo phố.
Bốn nữ nhân dạo phố, hắn đứng xa nhìn lựa chọn theo đuôi.
Nhưng mà một mình thì thật nhàm chán, hắn liên lạc với Nhị lão bản.
Bên kia trực tiếp nói một câu:
"Đang hạ phó bản, không rảnh"
"Nhị lão bản, có phải ngươi vẫn độc thân hay không?"
Chu Tự hỏi Minh Nam Sở ở đầu máy bên kia.
"Đồng sự của ta nhan sắc đỉnh cấp tu chân giới, ta nhìn những người khác không vừa mắt"
Minh Nam Sở thuận miệng nói.
"Nghèo thì có?"
Chu Tự hồi tưởng lại lời Bạch Tử tiên tử, lặp lại lần nữa:
"Thế giới này cái gì cũng có thể giả, chỉ có nghèo là thật.
Bên kia trầm mặc một hồi lâu.
Một lúc sau, Minh Nam Sở đi đến chỗ Chu Tự, khó hiểu nhìn bốn người đang dạo phố ở phía trước:
"Chúng ta cứ theo đuôi các nàng thế này?"
"Thế này tiện hơn, tiện thể tìm chút đồ vật"
Chu Tự nói.
Không tìm thấy Thần Khải Chi Môn, chỉ có thể cố gắng xoay sở một chút.
May mà Tô Thị đã lấy được nước trong veo, bây giờ đang ở chỗ Nguyệt tỷ.
Chu Tự vốn cũng không có chuyện gì phải làm, đi theo dạo phố tiện thể tìm Thần Khải Chi Môn là lựa chọn duy nhất rồi.
Trời đã tối, là thời điểm tốt để dạo phố, trên đường thỉnh thoảng Chu Tự lại nhìn Minh Nam Sở.
Cảm giác không giống với bình thường lắm, lực tay lực chân mạnh mẽ hơn, trong lòng ngờ vực, hắn dứt khoát mở miệng hỏi:
"Nhị lão bản mạnh lên rồi?"
"Có được cơ hội nho nhỏ, đợi ta qua phó bản sẽ càng gần trung tam phẩm hơn một bước.
Minh Nam Sở không ngẩng đầu lên trả lời.
Chu Tự khẽ gật đầu, hắn nhìn bên trong đan điền, thấy ma chủng đã đạt được sáu cái vòng, cũng chỉ cách ngũ phẩm Trận Linh một tuần lễ.
Có Nhị thúc hỗ trợ gột rửa, khẩu vị của ma chủng tăng lên nhiều.
Hai ngày được một vòng.
Lại nhìn Chu Thiên Linh Khí Đoàn, bây giờ đã sáng được bốn ngôi sao, còn thiếu ba cái nữa.
So với ma chủng, quả thật phát triển có hơi chậm.
1088 chữ