Đường Chuyên

Chương 1321: Xuân Sắc

Đại trưởng lão lộ vẻ hài lòng, Hạ Lỗ biết lấy chuyện xấu của mình ra tự trào, nói lên hắn đã biết cái gì mới là quan trọng nhất, một vị vương tương lai, bỏ tình cảm, chọn lợi ích là chính xác nhất.

- Đi đi Hạ Lỗ, năm nay ngươi đã mười ba, nên có ngựa cái của mình rồi, Na Nhân Hoa đúng là không tệ, có thể ở lại lều của nàng không phải xem bản lĩnh của ngươi.

Đại trưởng lão vừa dứt lời, mọi người đều cười rộ lên, chút vướng mắc vừa rồi như chưa bao giờ tồn tại, thời điểm này, không đoàn kết là nhược điểm trí mạng của liên quân.

- Vậy ta đi đây, thử xem mùi vị nữ nhân ra sao, tát mãn đã dạy ta rồi, giờ ta đi xem cho biết.

Hạ Lỗ vỗ ngực đảm bảo, sau khi tiếp nhận chúc phúc của mọi người, lần nửa vén rèm sải bước ra ngoài, lần này người trong lều đều cười rất quỷ dị.

Na Nhân Hoa nhận được thông tri của ca ca, có một tên nhãi không biết tốt xấu có ý đồ với mình, Na Nhân Hoa mười lăm tuổi vì sao phải gả cho đứa trẻ con mười ba? Cho dù hắn là vương tương lai của người Đột Quyết cũng không được.

Na Nhân Hoa chuẩn bị sẵn sàng, thấy trời đã tối, cố ý không thắp đèn, cả lều đen xì xì, nàng rất thông minh đốt một đống lửa ngoài lều, chỉ cần Hạ Lỗ tới, nàng có thể nhìn thấy, tất nhiên có sách lược ứng phó, mặt đất có bán mã tác, phó dịch gấp rút đào một cái hố lớn, bên trên che thảm, nàng cầm con dao nhỏ nhìn ra cửa, nàng thử rồi, con dao này không giết được người. Nữ nhân Tiết Duyên Đà không phải nữ nhân người Hán mặc cho nam nhân muốn làm gì thì làm.

Na Nhân Hoa đợi rất lâu, Hạ Lỗ không tới, lòng nàng ngày càng trầm xuống, mình từ chối Hạ Lỗ, đánh bại Hạ Lỗ là một chuyện, nếu Hạ Lỗ không tới lại là chuyện khác, ca ca mình đã lên tiếng, mọi người đều biết mình sắp là nữ nhân của Hạ Lỗ, nếu tên tiểu quỷ này không tới hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Đại ca đã bị người Đường giết, Tiết Duyên Đà khi công kích thành lạc đà gặp tổn thất thảm trọng, Nhị ca suốt ngày rầu rĩ, dũng sĩ có thể chiến đấu trong tộc còn quá ít, mỗi khi nam nhân không đủ dùng, cần nữ nhân ra tay, đó là giáo dục Na Nhân Hoa được tiếp nhận từ nhỏ.

Chỉ có thông qua thông hôn mới có thể bảo vệ địa vị nguy ngập của Tiết Duyên Đà, bất kể mình có muốn hay không, Hạ Lỗ cũng sẽ thành trượng phu của mình, cuộc chiến đêm nay chỉ là lần ương bướng, vùng vẫy cuối cùng của tiểu nữ nhi.

Ngoài lều có rất nhiều tiếng bước chân, Na Nhân Hoa cau mày, chẳng lẽ chuyện này hắn cũng cần người giúp sao?

Tiếng bước chân tới trước lều liền dừng lại, tiếng kêu như vịt đực của Hạ Lỗ từ ngoài truyền vào:

- Na Nhân Hoa, nàng định sẵn sẽ là nữ nhân đầu tiên của ta, mở lều của nàng ra, ta sắp vào đây.

Tim Na Nhân Hoa đập thình thịch, kiểm tra lại cảm bẫy, tất cả đều ổn, bán mã tác sẽ làm Hạ Lỗ vấp ngã, sau đó hắn rơi xuống hố, như thế tối nay hắn chỉ có thể ngủ trong hố thôi, bất kể thế nào hắn đã ngủ trong lều một đêm, lễ nghi của hai người coi như đã hoàn thành.

Khi nàng vô cùng mong đợi Hạ Lỗ rơi xuống hố thì gáy đau nhói, mắt tối sầm ngã ra đất, Hạ Lỗ mặt sương giá đứng đằng sau, ném gậy gỗ đi, thô bạo kéo Na Nhân Hoa bị đánh ngất xỉu lên, nhíu mày nhìn bán mã tác, lấy lư hương ném lên thảm, cái lư hương liền rơi xuống hố:

- Ta thích nữ nhân cao ngạo như hùng ưng, tàn nhẫn như sói hoang, con cừu non ngươi muốn dùng cái đều mềm nhũn húc ta sao?

Bóng người bên ngoài bị đống lửa chiếu lên lều, lúc này Hạ Lỗ mới có tâm tình nhìn nữ nhân trong cánh tay mình, nữ nhân thảo nguyên eo thô nhưng ngực vô cùng đầy đặn, Hạ Lỗ luôn lo vòng eo mảnh dẻ của An Cát đột nhiên bị gãy dưới sức nặng của địch, giờ không cần lo nữa, mình chuẩn bị cưới Na Nhân Hoa, để người Đột Quyết có ưu thế tuyệt đối trong liên quân.

Nữ nhân này ngất xỉu sao lại thè lưỡi ra, chẳng lẽ bị mình đánh chết rồi? Hạ Lỗ khẩn trương sờ mũi Na Nhân Hoa, may, vẫn còn thở, liền đặt tay lên ngực trái nàng, tim vẫn đập, vén mi mắt lên, tốt, chẳng qua bị mình đánh ngất hoàn toàn thôi.

Tĩnh tâm lại, Hạ Lỗ cảm giác được mùi u hương thơm phức, ghé đầu vào cổ Na Nhân Hoa, mùi hương cơ thể nữ nhân còn hữu hiệu hơn xuân dược mạnh nhất.

Lóng ngóng rất lâu không cởi được đai lưng của Na Nhân Hoa, nữ nhân ngu xuẩn này lại thắt nút chết, nhặt con dao Na Nhân Hoa làm rơi dưới đất lên, cắt đứt mọi sợi dây trên người nàng.

Cơ thể Na Nhân Hoa rất trắng, bất kể gió lạnh trên thảo nguyên hay là gió cát ở sa mạc đều không đoạt đi được vẻ đẹp của tấm thân này, cơ thể trần truồng hiện ra trước mặt Hạ Lỗ, bầu ngực đầy đặn kiêu ngạo ưỡn cao, hai núm vú như hai quả dâu mới chín, hông không nhỏ, nhưng mông hình thành vầng trăng tròn mỹ lệ, đây mới là thân thể của nữ nhân thảo nguyên.

Ngọn lửa cháy rừng rực trong lòng Hạ Lỗ, dùng tốc độ nhanh nhất cởi sạch quần áo, tát mãn đã dạy đối phó với nữ nhân ra sao, không khó, lần cuối thưởng thức cơ thể mỹ lệ của Na Nhân Hoa, Hạ Lỗ có sự kiêu ngạo dâng lên, qua đêm nay mình sẽ thành nam nhân thực sự.

Nhào tới, hồi lâu không làm được gì, một lúc lâu sau Hạ Lỗ bò dậy, gãi đầu nhìn Na Nhân Hoa, chẳng phải đêm tân hôn nữ nhân mới đau đớn à? Vì sao mình đau như thế? ( Lần đầu của nam nhân cũng đau chú ạ! ^-^)

- Đồ ngốc! Không phải như thế...

Giọng nói yếu ớt của Na Nhân Hoa truyền tới.

....

Trong cái đêm tuyết rơi rào rào đó, không chỉ có Na Nhân Hoa thấp thỏm, Tiểu Miêu cũng đang trằn trọc trong phòng mình, trước khi quan hệ chưa bộc lộ ra, mình không căng thẳng, hiện làm rõ hoàn toàn rồi, làm tâm tình Tiểu Miêu rất bất ổn, Tân Nguyệt giỏi giang, Na Nhật Mộ mỹ lệ, Linh Đang dịu dàng, thậm chí nàng từng gặp Lý An Lan kiều diễm, gối trước gương nhìn khuôn mặt chẳng xinh đẹp lắm của mình, thầm thở dài.

Vết thâm tím trên ngực dần tan đi, chỉ để lại vết bầm màu vàng to bằng đồng tiền, đêm nay nàng dùng nước nóng kỳ vô số lần, suýt rách da mà vẫn không hết.

- Mình chẳng xinh đẹp gì cả.

Tiểu Miêu lại thở dài:

- Vớ vẩn!

Giọng Na Nhật Mộ từ cửa truyền tới, Tiểu Miêu thẹn thùng kéo áo che ngực đi, quay đầu nhìn Na Nhật Mộ cười tươi roi rói bế khuê nữ.

- Ngốc lắm, Tân Nguyệt năm nay ba mươi tuổi, là lão thái bà rồi, ta đã hai tám, là tiểu lão thái bà, Linh Đang hai sáu, cũng thế. Còn về phần lão thái bà khác ở tận chân trời càng không để ý. Tuổi trẻ thật tốt, muội xem da muội đi, như tơ lụa, ta ôm trong lòng còn thích nữa là hầu gia. Nam nhân có ai không háo sắc, vị nhà ta tuy biết tiết chế một chút, nhưng vẫn là nam nhân, thói ham cái mới lạ trong bản chất không sửa được đâu.

- Nhưng, nhưng...

- Ngực thì khi sinh con sẽ lớn lên, muội cứ luôn nhìn chằm chằm ngực ta, ta biết tâm tư của muội lâu rồi.

Bị người ta bóc trần tâm tư, Tiểu Miêu chỉ muốn chui đầu vào hang chuột.

Na Nhật Một cười khanh khách véo mũi Tiểu Miêu:

- Muội còn chưa nhìn thấy ta lúc ở thảo nguyên, chẳng những gầy nhỏ, còn đen xì, phu quân chẳng phải vẫn tiếp nạp ta sao? Nam nhân tốt trên đời không nhiều, gặp là phải bám chặt lấy, muội muốn có một cái nhà, giờ có rồi, còn để ý chi tiết nhỏ làm gì?

- Ta đã hỏi phu quân, vốn muốn để hai người động phòng ở đây, nhưng người Đại Thức sắp tấn công rồi, làm thế không thỏa đáng, đợi chúng ta về tới Đại Đường sẽ lập tức đón muội tiến môn.

Tiểu Miêu thẹn thùng gật đầu, Na Nhật Mộ lại thoải mái lên giường của nàng, cẩn thận đặt khuê nữ bên trong cùng, nháy mắt với Tiểu Miêu:

- Đêm nay chúng ta ngủ với nhau, kệ nam nhân kia ngủ một mình.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất