Đường Chuyên

Chương 534: Báo ứng

Tắm rửa một phen, thay y phục, Hi Mạt Đế Á lại thành xinh đẹp mê đắm lòng người, mỗi một cử động mỗi một ánh mắt một nụ cười đều mang theo ma lực, làm đám tiểu nam sinh của thư viện kẻ nào kẻ nấy thần hồn điên đảo, tranh nhau dẫn đường cho Hi Mạt Đế Á, tham quan thư viện không cần tới Vân Diệp nữa rồi, đám khốn kia sẽ đem điều mình biết nói hết cho mỹ nữ lão sư, nếu như lão sư muốn hỏi tổ tông mười tám đời của hắn, chắc cũng không có vấn đề.

Đi hết tất cả mọi ngơi rồi, chỉ có một căn phòng hẻo lánh không ai đưa Hi Mạt Đế Á tới tham quam, Hi Mạt Đế Á tò mò vừa mới thò đầu vào cửa sổ, một thanh đao sáng loáng dí sát vào mặt, không biết là lớn gan hay là vờ trẫn định, Hi Mạt Đế Á hỏi nam tử cao lớn trong phòng:

- Ta là lão sư mới tới, ngươi có thể cho ta biết ngươi đang làm gì không?

Căn phòng bị mô hình chiếm cứ phần lớn, có núi cao, có bình nguyên, có biển rộng màu lam, còn có một dòng sông chảy xuyên qua, trên mặt sông còn có mô hình chiếc thuyền nhỏ trên sông, ngoài ra còn có một thiếu niên không ngừng thêm cát vào sông, thật lạ, hắn luôn cân cát xong mới cho vào, thấy Hi Mạt Đế Á nhìn mình, hắn cười ngượng ngùng rồi tiếp tục công việc.

Nam tử cao lớn thô bạo đẩy nàng ra, sau đó đóng sầm cửa sổ lại, không thèm để ý tới nàng.

Học sinh bên cạnh vội giải thích:

- Tiên sinh đừng giận, hắn là thế đấy, hắn muốn mở một kênh đào giữa Hoàng Hà và biển lớn, các chuyện khác đã chuẩn bị xong cả rồi, chỉ có cát là kẻ địch lớn nhất, vì trong nước sông có phù sa, mà đoạn sông này nước chảy chậm, có phù sa lắng xuống, chẳng cần bao năm, đường sông sẽ ứ tắc, cho nên hắn mới nóng nảy, tiên sinh đừng trách.

Hi Mạt Đế Á nói với học sinh:

- Người như thế mới đáng tôn kính, hắn tập trung toàn bộ tinh thần vào công việc, quên thế giới bên ngoài, ta tin hắn sẽ tìm được biện pháp giải quyết, chúng ta không nên làm phiền hắn. Text được lấy tại TruyệnFULL.com

- Tiên sinh, đệ tử dẫn tiên sinh đi tham quan xương cự long, và xương cá lớn, đó mới là nơi đáng tham quan nhất của thư viện.

Khỏi nói hắn là kẻ chuyên nghiên cứu hai thứ đó, nhưng có tên khác phản đối ngay:

- Nói bậy, đồ thư quán mới là tinh hoa của thư viện, thư viện của chúng ta nhiều sách hàng đầu thiên hạ, thời gian qua lại in rất nhiều, Lý Cương tiên sinh nói đó mới là bảo bối của thư viện.

- Đều không phải, hồ điệp quán mới là nơi tiên sinh nên đi, tiêu bản hồ điệp ở đó có hơn ba trăm loại, đệ tử về quê Việt châu chuyên môn bắt bốn loại, tiên sinh nên tới đó xem.

- Nới vớ vẩn, tiên sinh là danh gia toán học, sao cũng phải tới hậu sơn xem mô hình của Lý Thái mới đúng, hắn tự xưng là thiên tài toán học, tiên sinh đi đả kích sự kiêu ngạo của hắn mới đúng.

- Thiên tài, ngươi nói thiên tài toán học à?

Hi Mạt Đế Ấ mỉm cười hỏi tên học sinh kích động kia:

Sau khi biết Lý Thái là tên thiên tài hãm hại mình, Hi Mạt Đế Á thấy uy vọng lão sư của mình phải dựng lên từ cái gai này, sau khi thỉnh giáo Vân Diệp hậu quả đắc tội với thân vương, liền hớn hở đi chuẩn bị hành động.

Thì ra thế giới này có chuyện hay như thế, ở cái quốc gia này, lão sư có thể áp chết thân vương, dù đánh cũng không có chút rắc rối nào, hoàng đế sẽ chỉ xử phạt nhi tử của mình, Đại Đường đúng là thiên đường của lão sư.

Hi Mạt Đế Á tiên sinh lệnh Lý Thái tới văn phòng của mình, nói phương diện tính toán mật độ Lý Thái có sai sót nhỏ phải giải quyết, nghe thấy lão sư định khiêu chiến sở trường của mình, Lý Thái vội vàng chạy tới, chuẩn bị đợi tiên sinh nói sai ở đâu sẽ nhạo báng một phen, sau đó ung dung bỏ đi. Vân Diệp nói, ở phương diện tính toán mật độ, mình có quyền uy tuyệt đối, nay quyền uy bị nghi vấn, sao chấp nhận được?

Vừa mới tới dưới tiểu lâu của tiên sinh, một chậu nước lạnh từ trên trời đổ xuống, làm Lý Thái ướt từ đầu tới chân, trời nóng dội nước lạnh đã là cái gì, nhưng trong nước thêm đá thì là chuyện khác, Lý Thái kêu thảm định mở miệng chửi thì khuôn mặt của Hi Mạt Đế Á xuất hiện ở ban công, kinh ngạc nói:

- Ngươi có sao không? Ta đang thí nghiệm mật độ mà ngươi nói, chẳng may hất đổ nước, có làm ướt ngươi không?

Lý Thái cố gắng nặn ra nụ cười, lắc đầu nói:

- Không sao cả, tiên sinh, trời nóng thế này làm chút nước mát cũng thoải mái hơn, tiên sinh cho rằng bảng mật độ của học sinh có vấn đề?

Lý Thái chỉ đợi nữ nhân chết tiệt này không chỉ ra được sai lầm, là lúc hắn nổi giông tố, Vân Diệp nói có kiếm chuyện phải có lý có cứ, là nam nhân không tiện so đo với nữ nhân một chậu nước, nhưng liên quan tới học vấn thì khác, phải làm rõ đúng sai, không liên quan tới nam nữ.

Lấy tay vắt nước ở áo, Lý Thái bước cầu thang muốn lên lầu, trong giày toàn là nước, đi mỗi bước lại phát ra tiếng kỳ quái, lên lầu rồi, chuẩn bị thể hiện phong phạm vương tộc không thèm so đo với tiểu nhân, chân liền không may dẫm phải một khúc gỗ tròn, rầm một cái ngã xuống cầu thang, Lý Thái không vội đứng dậy, mà nhặt cái gậy tròn bên cạnh lên nghiên cứu, vừa rồi có nhìn thấy nó đâu.

Hi Mạt Đế Á vội đi tới đỡ Lý Thái, khi cúi xuống, một khe vú sâu hun hút đập vào mắt Lý Thái, vừa to vừa tròn lại trắng bóc, quan trọng nhất là rất êm ái, bị cánh tay Lý Thái đè lên hơi biến hình tuy cách lớp áo nhưng cảm giác vẫn mỹ diệu vô cùng, làm đầu óc Lý Thái trở nên trống rỗng, máu nóng toàn thân chảy ngược lên não.

Quên béng mất mục đích tới đây, đám thị thiếp mười lăm tuổi của mình làm sao sánh được với nữ nhân thành thục như Hi Mạt Đế Á, khác gì đem nho so với dứa hấu, Lý Thái đang chuẩn bị cảm thụ kỹ hơn thì Hi Mạt Đế Á thét lên, vội vàng che lấy ngực, tay tất nhiên thu lại, vì thế Lý Thái lại ngã lộn cổ, bụi đất giữa khe sàn gác rơi xuống phủ hết lên người.

Nghe tiếng thét của Hi Mạt Đế Á, Lý Cương đẩy xe lăn từ văn phòng ra, thấy Hi Mạt Đế Á thẹn thùng ôm ngực, Lý Thái mặt đỏ bừng ướt sũng nằm trên mặt đất, sắc mặt âm trầm đang định quát Lý Thái, nhưng nghe Hi Mạt Đế Á nói nhỏ:

- Đừng trách Lý Thái, vừa rồi hắn bị ngã, tiểu nữ tới đỡ, nhất thời quên nam nữ khác biệt, là tiểu nữ không tốt, hại hắn ngã lần nữa.

Nghe Hi Mạt Đế Á nói thế, Lý Cương gật đầu, trước giờ phẩm hạnh của Lý Thái rất tốt, nên tin là một sự hiểu lầm, người Hồ không quá để ý phương diện nam nữ, có chút hiểu lầm là bình thường, nên trách mắng Lý Thái vài câu, muốn hắn giữ phong thái quân tử, phi lễ vật thị.

Lý Thái đứng dậy, khom người tạ ơn tiên sinh che giấu thay mình, cố gắng để gò má không ngừng co giật của mình ổn định lại, dịu giọng nói:

- Tiên sinh, không biết ở phương diện mật độ đệ tử sai chỗ nào, mong tiên sinh chỉ cho, đệ tử về nhà sửa.

Thảo luận đến học vấn, Hi Mạt Đế Á tức thì nghiêm mặt, hai tay đán trước bụng, nói:

- Ta đã nghiên cứu kỹ bảng mật độ của ngươi, phải nói đó là một thành tựu vĩ đại, nhưng về biến hóa của sự vật thì ngươi còn sơ sài lắm, không biết cái đạo lý nóng nở ra lạnh co lại, chỉ biết một mực truy cầu hình thái vật thể ở trạng thái bình thường, không biết rất nhiều vật thể biến hóa theo nhiệt độ, cho nên có chút chênh lệch, ta làm một thí nghiệm, kết quả có được kết quả hoàn toàn khác.

Lý Thái đưa mắt lên trần, quyết định không nhìn cặp mông tròn trịa của Hi Mạt Đế Á đung đưa trước mắt nữa, theo nàng vào văn phòng, phát hiện có hai cái chậu, một chứa đầy đá, một chứa đầy nước. Chậu chứa nước không có gì lạ, nhưng chậu chứa đá thì đã cao hơn mép chậu, rõ ràng nhiều nước hơn.

- Nước ở trạng thái khác nhau, nhiều ít khác nhau, cùng là nước, nhưng khi đóng băng thì nhiều hơn một thành, nếu đun sôi thành khí thì càng nhiều hơn, cho nên bảng mật độ của ngươi phải bổ xung lại, hiện giờ còn chưa hoàn chỉnh, ngươi có rất nhiều công việc phải làm, đi đi, ta không làm lỡ thời gian quý báu của ngươi nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất