Đường Chuyên

Chương 898: Đuổi thao thiết, cứu mặt trời (1)

- Vân Diệp thật ngang ngược.

Ngụy Trưng vỗ bàn ở trung thư tỉnh, ông ta không ngờ Vân Diệp làm chuyện ác lại triệt để như thế.

- Y đang cảnh cáo tất cả những người có ý đồ ra tay với Vân gia, Lệnh Hồ Đức Phấn xỉ nhục tổ sư của y, đây vốn là nút thắt không cởi bỏ được, tên này hành sự dứt khoát nhanh gọn, từ chuyện giết địch một vạn tự tổn hại ba nghìn này mà xét, y không định lùi bước, mà thế cũng phải, võ tướng đều có cái tính này mà.

Phòng Huyền Linh an ủi:

- Nay y chỉ có mỗi hầu tước trên người, không còn chức vị gì nữa, sao ông còn chưa hài lòng, Lệnh Hồ gia đã hết, Vân gia cũng dần suy bại rồi còn gì.

- Phòng tướng nói thế là sai rồi, Vân gia chẳng qua chỉ tạm thời lui khỏi triều đình thôi, ông không nhìn tuổi y à? Năm nay tính tròn thì y mới hai tư, dù lãng phí mười năm thì sao? Y mới ba tư tuổi, dù làm thứ sử ba tư tuổi cũng quá trẻ, còn mười năm sau chúng ta thế nào? đọc truyện mới nhất tại truyện yy. com

- Phòng tướng ra sao thì Lão Đỗ ta không biết, nhưng ta tự biết mình, tuyệt đối không thể sống quá mười năm, tối đa sáu bảy năm sau cáo lão về quê, lão mẫu vẫn còn, về hầu hạ cũng là tận chức trách kẻ làm con.

Đỗ Như Hối tỏ ra rất bình tĩnh, ông ta đã chuẩn bị chỉ cần hướng gió bất thường là chạy luôn, làm tể tướng mười năm có thể cáo lão về quê là phúc rồi.

- Trọn chức trách kẻ làm con, nhưng chức trách của thần tử thì sao? Hiện bệ hạ ngày càng không áp chế nổi ác niệm trong đầu, ông không định góp sức cho sinh linh thiên hạ sao? Chúng ta trừ một tên Vân Diệp còn gian nan như thế, nếu ông rút lui, Đại Đường không còn tương lai nữa.

Trán Ngụy Trưng nổi gân xanh, ông ta không đánh giá cao sức kiềm chế của Lý Nhị, hoàng đế ngày càng kém nhẫn nại, nghe nói mấy ngày trước lại đánh chết hai nội thị, chuyện này trước kia chưa từng có, nhưng năm nay đã có ba lần rồi, lại xem lời phê trên tấu chương đầy sát khí, trước kia luôn tha được thì tha, hiện chỉ muốn phạt nặng, chặt đầu hết. Ông ta muốn đưa Lý Nhị quay về quỹ đạo vốn có, nhưng hiệu quả cực kém, nay hoàng đế rất có ý kiến với ông ta rồi.

Phòng Huyền Linh uống một ngụm trà, nheo mắt nhìn hai người, nghi hoặc nói:

- Lão phu cứ thấy cái gì đó bất thường, Vân Diệp xem như đươc lão phu nhìn trưởng thành, bình tâm mà luận, y tuyệt đối không phải là kẻ ác, ba ngày trước lão phu mời Huyền Trang đại sư tới Vân phu một chuyến, hi vọng mượn lòng từ bi hóa giải sát khí của y. Kết quả Huyền Trang đại sư ở Vân phủ nửa canh giờ đã ra, sau ta hỏi vì sao không khuyên giải Vân Diệp, đại sư nói, vốn không có sát khí, thì hóa giải cái gì?

- Khí chất ôn hòa của đại sư hóa giải sát khí tốt nhất, hiện đại sư nói Vân Diệp rất bình thường, không ngập ngụa sát khí như bệ hạ, ta tin lời đại sư. Lão Ngụy, ông nói xem nếu tất cả do Vân Diệp cố ý, điên cùng, hung hãn, nóng nãy đều do đóng kịch, ông sẽ nói thế nào?

Ngụy Trưng lắc đầu:

- Tuyệt đối không thể, y không chịu nổi bị bài xích, cho nên mới lộ bản tính của mình, lão phu luôn cho rằng y là kẻ tàn ác, trước đây từng nghiên cứu đạo thương cổ của y, Lão Phòng, Lão Đỗ, y chính là một con sói đói, không gặm hết cái xương cuối cùng không thôi, ông xem hiện Trường An còn hiệu tạp hóa nào tồn tại không? Không chứ gì? Đi đâu rồi? Bị một mình tiện nghi phường nuốt chửng rồi.

- Ông lại nhìn về Nhạc Châu, công văn y viết còn trong tay ông chứ, vì phá thành cũ, y cố ý dụ thủy tặc công thành, rõ ràng có thể dễ dàng giết chết chúng, y lại nhất định làm thủy tặc phá hoàn toàn thành Nhạc Châu mới bắt, chiến sự không có gì để nói, nói thế nào thì y cũng có lý, vì thủy tặc bị y bắt hết rồi.

- Nhưng các ông nghĩ xem bách tính đáng thương nhìn nhà cửa bị phá hủy có tâm tình gì? Khi thủy tặc tới, phải mang con mang cái chạy nạn có tâm tình gì? Y không thèm bận tâm, vì đỡ tốn công giải tỏa lợi dụng thủy tặc đạt được mục đích, một kẻ máu lạnh đùa bỡn lòng người như thế mà ông nói y không phải kẻ ác, không có sát khí à?

- Có lần nào y xuất chiến mà không máu chảy thành sông, đây là chuyện chủ tướng nhân tử làm ra à? Đám Lý Tích chưa bao giờ dám tàn sát như thế, còn tên khốn kiếp này thì khác, chỉ cần đưa ra kế sách là độc kế, bao gồm cả đối phó với Lệnh Hồ Đức Phấn cũng vậy. Lão Phòng, đừng để bị y lừa, mấy năm qua ta chuyên môn nghiên cứu y, cuối cùng kết luận là, đừng cho y cơ hội nào, nếu không người khác sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, nếu đã ra tay phải lập tức dồn y vào chỗ chết.

Lời của Ngụy Trưng khiến cả hai mất đi hứng thú nói chuyện, Lão Ngụy không hiểu vì sao lại quá khích như thế, như bất kỳ chuyện gì Vân Diệp làm cũng xấu xa, phải trừ bỏ cho bằng được vậy, tuy họ đứng cùng lập trường, nhưng không khỏi có chút không hài lòng, họ làm thế vì quốc gia, không phải vì công kích cá nhân. Nhìn nước trên lò sôi ùng ục bốc hơi, gọi phó dịch pha trà mới, Vân Diệp là người yêu không được, hận không được, thân không được, xa không được, ba nhân vật đa mưu túc trí không biết làm gì y.

- Đó là tên yêu nghiệt thực sự, hiện lão phu đã tổ sư của y là sao chổi rồi, không phải y bịa ra vì hoàng hậu, y nói ngôi sao đó xuất hiện, nó đã xuất hiện, y nói ngôi sao đó treo trên trời ba tháng, hiện đã sáu ngày vẫn còn đó. Dù y nói tổ sư y muốn quan sát mặt trời khoảng cách gần thì lão phu cũng tin, sao họa này nhất định tạo thành cách cục trùng nhật ác độc nhất.

Ngụy Trưng cuối cùng đau đớn nói:

- À, hiện giờ không thể gọi là trùng nhật rồi, phải gọi là nghiên cứu mặt trời, giống như y thích tới gần bệ hạ nói chuyện vậy, mặt trời mà cũng có thể nghiên cứu à?

Lý Nhị cũng đang hỏi Trường Tôn thị câu tương tự, ông ta cũng cho rằng con của Đông Hoàng Thái Nhất không thể tới gần, trùng nhật là mạo phạm Đông Hoàng, nhưng Vân Diệp nói, nhân lúc nhật thực toàn phần lén tiếp cận mặt trời giống như tên trộm để nghiên cứu, đó là phẩm chất người nghiên cứu học vấn nên có.

Lời này chỉ lừa được quỷ, Lý Nhị không tin một câu, nhưng hiện giờ sao chổi là tổ sư của người ta, biết chút tin tức độc môn là tất nhiên.

Lấy kính râm Vân Diệp tặng đeo lên, ngẩng đầu nhìn quanh, bốn phía đúng là tối đi nhiều, Vân Diệp nói, mai là kỳ cảnh thiên văn mấy trăm năm khó gặp, phải thương thức một phen.

Vân Diệp nay là hầu gia nhàn tản, không cần lên triều, không cần mặc trang phục ngu xuẩn gõ chiêng la đuổi thao thiết, ai cũng bảo thứ đó ăn mặt trời, Vân Diệp thì không nghĩ thứ gì có thể ăn được món nóng hơn triệu độ đó, thao thiết nói ra cũng là tổ hợp của chất hóa học thôi.

Không nói được, mới sáng sớm Tân Nguyệt đã tới, còn bất chấp trượng phu bệnh nặng chưa lành, vừa mới tới cởi trần truồng y, nội khố đỏ rực, nội y đỏ rực, thế cũng đành đi, còn lấy lụa đỏ buộc lên đầu, ông giời ơi, nếu mặc thêm áo bào đỏ, đi giày đỏ, đừng nói thao thiết, chính Vân Diệp còn sợ mình nữa là.

Liều chết kháng cự, vẫn bị Tân Nguyệt và Na Mộ Nhật hợp lực mặc vào người, còn bị hai ác bà nương đó sàm sỡ rất lâu.

Đương nhiên hai bên sàm sỡ nhau, muốn làm tới, người ta không cho, nói là bệnh mới đỡ, người hư nhược, Vân Diệp giơ ngón giữa làm động tác rất thô bỉ với Tân Nguyệt, kết quả bị người ta phì một cái, Na Mộ Nhật cười hi hi ưỡn ngực tới, hi vọng trò chơi vừa rồi tiếp tục, kết quả bị ác bà nương Tân Nguyệt xách tai kéo ra ngoài.

Nổi hứng chú thích:

Trước Ngọc hoàng rất xa, thiên đình do hai ông trùm cai quản là Thiên đế Đế Tuấn và Đông hoàng Thái Nhất. Hình như mặt trời là con của Đế Tuấn mới đúng, mà con ai cũng chả quan trọng, có tới 10 mặt trời, anh Hậu Nghệ sinh ra ở xứ lạnh, chịu không thấu, sẵn cái máu phản loạn nên bắn rụng 9 cái, thiên đình đại chiến, bác Tuấn bác Nhất ngang cơ oánh mãi không xong, sôi máu lên phang bom nguyên tử vào nhau, kết quả môi trường hủy hoại nghiêm trọng, tầng ozon bị thủng và hai bác ấy cũng tèo.

Nữ Oa phải vác đá đi vá trời, sau này không khí trong lành trở lại, Hồng Quân lão tổ ( 1st boss nhưng lười ít quản việc) cho ba em đệ là Nguyên Thủy Thiên Tôn, Lão Tử và Thông Thiên Giáo Chủ ra gây dựng lại thiên đình, và ai cũng biết rồi anh Tôn và anh Chủ lại kèn cựa nhau, sợ xảy ra vụ lạm dụng vũ khí hủy diệt hàng loạt nữa nên sinh ra Đài Phong Thần, cứ chú nào quá khích là nhốt vào đó, tiếp đó đánh mãi anh Tôn win, song lo tái diễn tranh đấu, mới cho anh Hoàng ba ngơ ba phải (xem phim Tây Du Ký là rõ) được đưa lên cầm đầu thiên đình như bây giờ để dung hòa mâu thuẫn, nên đừng nghĩ anh Hoàng to, chỉ là tép riu thôi, nhiều boss đứng sau giật dây lắm, vụ này bác nào là fan Phong Thần sẽ rõ, mình hơi mơ màng …

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất