Chương 10: Đợi Ta Hoàn Tục, Ta Sẽ Cưới Cô, Được Chứ?
Nguy hiểm cao sẽ có hồi báo cao, những lời cổ nhân này không sai chút nào.
Giang Lưu vẫn có một chút nhãn lực nhìn ra, thực lực thiếu nữ Cao Dương này hiển nhiên mạnh hơn Huyền Không sư huynh một đoạn xa, nhưng dù như thế cũng không phải đối thủ của Lang Yêu, có thể thấy được thực lực Lang Yêu mạnh như thế nào.
Nói đi cũng phải nói lại, trạng thái tổ đội giết chết Lang Yêu, mình thu được 2800 điểm kinh nghiệm, để cho mình thăng liền bốn cấp cũng đủ để chứng minh hết thảy.
Tử Đàn Phật Châu, chính là trang bị cấp tinh, hơn nữa không có yêu cầu cấp mấy mới mang được, Giang Lưu tự nhiên mang chuỗi phật châu này lên.
Hiệu quả tăng thêm BUFF được đề thăng 15%, đối với chức nghiệp hòa thượng thiên phụ trợ mà nói, tự nhiên là trang bị không có trang bì nào thích hợp hơn.
Chủ yếu hơn là kỹ năng đặc hiệu bổ sung, càng là thứ mà Giang Lưu hiện tại cần nhất.
Còn sách kỹ năng « Kim Cương Pháp Chú » cấp 5, hiện tại mới cấp 4, kém một cấp, Giang Lưu cất nó đi, chờ đến khi nào lên level 5 lại học sau cũng không muộn.
Mặt một bản sách kỹ năng hiệp khách « Hành Vân Lưu Thủy », chính là kỹ năng về thân pháp, có thể gia tăng tốc độ di chuyển ở một mức độ nào đó.
Giang Lưu nghĩ đến, chờ sau khi Cao Dương tỉnh dậy sẽ đưa nàng học tập.
Hệ thống trò chơi rớt ra sách kỹ năng, người khác có thể học tập hay không? Giang Lưu có chút hiếu kì cùng chờ mong về việc này.
Cuối cùng, ánh mắt Giang Lưu rơi phía trên Bạch Ngọc Giới Chỉ, tuy nói chỉ là trang bị phổ thông, cũng chỉ tăng lên 10% lực công kích mà thôi, thế nhưng, thực sự có còn hơn không nha.
Chỉ bất quá, chức nghiệp của mình thiên về phụ trợ, hẳn sẽ không chủ động xông lên chiến đấu, tác dụng của chiếc nhẫn này cũng không lớn.
- Uy, Giang Lưu, ngươi đã làm gì ta?
Khi Giang Lưu đang kiểm kê chiến lợi phẩm, Cao Dương hôn mê một lát chậm rãi tỉnh lại, nhìn thấy quần áo chính mình đang mặc không quá chỉnh tề, kêu lên sợ hãi.
- Tỉnh rồi? Lớn tiếng như vậy, xem ra tình huống của cô khá tốt.
Giang Lưu xoay đầu, mở miệng nói.
Ngủ một lát, sắc mặt Cao Dương dễ nhìn hơn một chút, hẳn là sau một hồi nghỉ ngơi khôi phục, HP và lượng mana đã khôi phục một chút?
- Mau nói, ngươi đã làm gì ta vậy?
Thiếu nữ tức hổn hển, đứng dậy, một tay túm y sam rách rưới của mình, một tay khác cầm roi.
- Không, ta không làm gì cả, cô mê man đi, nhưng máu vẫn chảy, cho nên, ta giúp cô băng bó một chút.
Thiếu nữ nhấc roi bước đến làm Giang Lưu nhớ rõ một roi đánh tới kia có thể đánh rách một khối đá to, thân thể mình gầy trơ xương như vậy mà chịu một roi, tuyệt đối là gãy xương, cho nên vội vàng giải thích.
Nghe Giang Lưu giải thích, Cao Dương lúc này mới cúi đầu quan sát thân mình.
Xác thực, địa phương mình bị vuốt sói trảo thương đã được băng bó lại, dù băng bó khó coi cũng vẫn là băng bó.
Sắc mặt Cao Dương một trận xanh, một trận trắng, hô hấp hơi có vẻ nặng nề, cũng không biết nên xử lý Giang Lưu như thế nào.
- Muốn cảm tạ hắn sao? Chính mình là một nữ hài tử, thân thể đã bị nhìn sạch, chẳng lẽ còn phải cảm tạ hắn sao?
- Nhưng nếu động thủ? Dù sao người ta cũng là vì cứu mình nha.
Huống hồ, thời điểm đối mặt Lang Yêu, hắn không bỏ mình một mình chạy thoát đào mệnh cũng làm cho trong lòng Cao Dương có chút cảm động.
- Cô cũng biết đó, ta là một hòa thượng, vì cứu cô, coi như ta đã phá sắc giới, hi sinh rất lớn đó nghe. . ..
Nhìn bộ dáng đối phương đang phân vân suy nghĩ, hiển nhiên đang nghĩ xử lý chính mình như thế nào, Giang Lưu cảm thấy mình cần mở miệng tranh thủ một chút sự đồng tình.
Mặc dù nói ra lời này có chút hương vị ác nhân cáo trạng trước.
- Ngươi. . ..
Lời Giang Lưu khiến cho Cao Dương tức giận, trực tiếp đi lên, bắt hắn lại.
- Ngươi hòa thượng này, ăn thịt, sát sinh, hiện tại lại phá sắc giới, đời này ngươi cũng không thể làm được hòa thượng nữa, lễ thụ hương sắp đến kia, ta đoán ngươi tuyệt đối sẽ không qua được.
Đối với Sa Di mà nói, lời của Cao Dương có thể được cho là nguyền rủa ác độc, chỉ là đối với Giang Lưu mà nói, lời này không khác gì nói trúng tiếng lòng của hắn.
- Nhờ cát ngôn cô, ta hi vọng không qua được lễ thụ hương, sau đó hoàn tục, mở nhà hàng, cưới vợ, an an ổn ổn sinh hoạt đến hết cuộc đời.
Giang Lưu nói thẳng ra, nguyên bản, trong lòng hắn cũng dự định sẵn những chuyện như thế rồi nha.
- Ngươi cái tên này. . .,
Giang Lưu trả lời, không giống giả tạo, Cao Dương nhìn hắn, không biết nên nói như thế nào.
Chỉ là, trầm mặc một lát, mặt Cao Dương lại giãn ra.
- Nếu như thế, nếu ngươi muốn cưới vợ, nhưng ta không cho ngươi cưới nữ nhân khác.
- A!?
Cao Dương đột nhiên nói vậy để Giang Lưu đột nhiên sửng sốt.
- Ngươi thừa dịp bản cô nương hôn mê, cởi quần áo ta, ngươi không muốn chịu trách nhiệm sao! ?
Cao Dương nhìn chằm chằm Giang Lưu, nghiêm túc hỏi.
Giang Lưu nhất thời im lặng, thực sự rất giật mình.
Tại xã hội hiện đại, thiếu nữ mặc bikini đi qua đi lại trên bờ biển thoải mái để người ta nhìn ngắm, thường thường đổi bạn trai như thay áo cũng không có gì kỳ quái.
Thế nhưng nơi này dù sao cũng là thời cổ đại, cho dù Đường triều này là thời đại cởi mở nhất, thế nhưng nữ tính vẫn rất coi trọng sự trong trắng của bản thân.
Nếu như hành vi của mình đặt ở hiện đại, hoàn toàn không có cái gì không ổn, nhưng nếu đặt ở thời đại này thì. . .
Trong lòng bừng tỉnh, Giang Lưu lại cẩn thận đánh giá thiếu nữ trước mắt, không thể không nói, thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi rất đẹp, dáng dấp cũng mỹ lệ tinh xảo, nếu thật sự cưới nàng, tựa hồ không có gì không tốt?
- Cho nên nói, cô nguyện ý gả cho ta sao?
Suy tư một lát, Giang Lưu mở miệng hỏi, đồng thời cũng âm thầm gật đầu.
- Không muốn!
Đối với lời Giang Lưu hỏi dò, Cao Dương rất quả quyết lắc đầu cự tuyệt.
Câu trả lời này để Giang Lưu liếc mắt.
- Uy, cô vậy thì quá mức rồi, cô không muốn gả cho ta, lại còn không cho phép ta cưới nữ nhân khác?
- Ngươi con lừa trọc đần này, chúng ta mới gặp mặt hai lần mà thôi, muốn bản cô nương đáp ứng gả cho ngươi? Ngươi có lệnh của phụ mẫu, của bà mai mối chưa? Lại nói, ngươi bây giờ vẫn là hòa thượng nha? Có tư cách cưới vợ sao?
Cao Dương tức giận nói ra hết lời..
- A. . . .
Lần này, đến Giang Lưu nhoẻn miệng cười nói:
- Cho nên, ý cảu cô là, để ta hoàn tục thì có thể quang minh chính đại cưới cô?
- Vậy… vậy ít nhất, cũng phải chờ bản cô nương đáp ứng mới được. . .
Trên mặt Cao Dương lộ ra vẻ ngượng ngùng hiếm thấy, hơi hơi cúi đầu xuống, không dám nhìn hắn.
Tuy nói EQ Giang Lưu cũng không cao, vô luận kiếp trước hay kiếp này, đều chưa bao giờ yêu đương qua. Nếu không, nếu đã có bạn gái thì cũng sẽ không đến mức chơi game suốt đêm mà xuyên việt đến đây.
Thế nhưng, nhìn dáng dấp của Cao Dương hiện tại, Giang Lưu cũng minh bạch, mặc dù nàng không đáp ứng gả cho mình, nhưng ít nhất cũng không bài xích mình.
Dù sao cũng là nữ hài tử, mới gặp mặt hai lần, nói chuyện cưới gả có chút sớm, ít nhất nàng vẫn nguyện ý thử tiếp xúc cùng với mình.
Thiếu nam thiếu nữ đều không có kinh nghiệm yêu đương, tình trạng này, có chút không có ý tứ, bầu không khí trở nên có chút mập mờ xấu hổ.
Trầm mặc một lát, Giang Lưu lấy từ trong ngực ra bình máu, đưa tới, nói.
- Ta chỗ này có hai bình thuốc chữa thương, cô tranh thủ thời gian uống đi, có chỗ tốt đối với khôi phục thương thế của cô.
Cũng không khách khí, Cao Dương nhận lấy.
Uống một hớp, sắc mặt lập tức hồng nhuận, thương thế cũng khôi phục được một mảng lớn, hiệu quả rất nhanh chóng.
- Dược thủy thật thần kỳ!!
Cảm giác được tác dụng của bình thuốc, Cao Dương giật mình nhìn bình máu trên tay, đồng thời, cởi bỏ dây vải buộc trên cánh tay mình.
Quả nhiên, vết thương nguyên bản rát ghê rợn vậy mà đã kết vảy.
- Ngươi đã có dược thủy tốt như vậy, vì cái gì vừa rồi không lấy ra, còn, còn cố ý xé quần áo của ta. . . .
- Ta đã nói, ta vừa mới có dược thủy, cô tin không?