Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 101: Bổ Sung Trừng Phạt Nhiệm Vụ Thất Bại

Chương 101: Bổ Sung Trừng Phạt Nhiệm Vụ Thất Bại
Lề mà lề mề, một ngày đại khái đi hai ba mươi dặm đường, dù sao cũng không vội, lại đi gần nửa tháng, rốt cục xa xa có thể nhìn thấy một tòa thành trì, cũng rốt cục đến phạm vi Ô Thành.
Tiến vào thành, hỏi thăm một chút nhà nữ nhi lão giả gả tại nơi nào, đoàn người tìm tới cửa.
Biết được tin dữ của Tiểu Điền Thôn, nữ nhi lão giả cũng khóc bù lu bù loa, đương nhiên, đối với việc Giang Lưu đưa lão giả tới, cũng là thiên ân vạn tạ.
- Đại ân đại đức của Thánh Tăng, suốt đời khó quên. . .
Lão giả xoay đầu lại, nghiêm túc nói với Giang Lưu.
Đối với lão giả mà nói, cử động lần này của Giang Lưu có thể nói là ân cứu mạng.
Dù sao, nếu như không có hắn một đường hộ tống, một lão đầu tử cô đơn như mình, mặc kệ lưu lại Tiểu Điền Thôn hay một mình lên đường, đều hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Tốt, lão thí chủ, xin từ biệt!
Chấp tay hành lễ, Giang Lưu cũng nói từ biệt, mắt thấy nữ nhi nữ tế đều nguyện ý phụng dưỡng lão nhân, tâm tình Giang Lưu cũng rất không tệ.
Nhắc nhở: Hoàn thành nhiệm vụ Hộ tống, ban thưởng điểm kinh nghiệm 7000.
Cùng lão giả nói một phen, Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không đi lại tại bên trong Ô Thành, tìm tới cửa hàng gạo và mì, bổ sung một phần gạo và mì cùng rau quả các loại vật tư.
Tuy nói Ô Thành này đã không tại cảnh nội Đại Đường, đồng tiền Đại Đường không dùng được, nhưng cũng may kim ngân là tiền tệ thông dụng toàn thế giới.
Chỉ là, bổ sung những vật tư như gạo và mì rau quả xong, Giang Lưu cũng không có ý tứ gấp rời Ô Thành, mà ở Ô Thành bỏ ra chút tiền bạc dựng lên một quầy hàng, sau đó gắn lên một khối chiêu bài, ghi: Trên biển hiệu viết miễn phí giúp người bị thương trị liệu, không thu bất luận phí tổn gì.
Chỉ là, theo khối lệnh bài này đứng lên, chờ hơn nửa ngày, cũng không có bất kỳ người nào đến, điều này làm cho Giang Lưu có chút sững sờ.
Trong thành chẳng lẽ an toàn như thế? Các loại tình huống ngã thương cũng không có?
Hay là nói, quầy hàng của mình dựng lên cho dù chiêu bài chữa trị miễn phí, cũng không có người nào nhìn thấy?
Chẳng lẽ? Còn muốn ta làm quảng cáo mới được?
Nghĩ nghĩ một hồi, trong lòng Giang Lưu âm thầm nỉ non.
Dù sao người khác đều không biết quầy hàng mình thì cũng sẽ không tìm đến mình chữa thương, vậy nhiệm vụ chuyển chức vòng thứ hai sẽ không biết phải kéo bao lâu.
Mặc dù cực kỳ nguyện ý kéo dài thời gian đi Tây Thiên thỉnh kinh, thế nhưng Giang Lưu lại hi vọng kịp thời hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức này.
- Sư phụ ơi, chúng ta nơi này không có người nào đến, quá nhàm chán rồi?
Tôn Ngộ Không nằm trên ghế mây ở một bên, buồn bực ngán ngẩm đập ruồi bay qua chơi, nhìn tới nhìn lui đoàn người đi đường như không thấy quầy hàng này, không khỏi mở miệng nói.
- Ừm, cho nên, hầu tử, ngươi đi tới lăn lộn mấy vòng để hấp dẫn chú ý đi?
Giang Lưu khẽ gật đầu nói với Tôn Ngộ Không.
Phải hấp dẫn nhân khí thì nên làm một chút quảng cáo, mà biểu diễn một đoạn xiếc khỉ, nghĩ đến sẽ có chút hiệu quả mới đúng, bên cạnh không phải đã có sẵn hầu tử sao?
- Không, lão Tôn ta đi tới lật hai cái, cũng so ra kém sư phụ ngươi lấy cái mũ trên đầu xuống, chỉ cần ngươi tháo mũ xuống, lập tức sẽ oanh động
Ngón tay khỉ đưa vào lỗ mũi, tiện tay gảy một đống cứt mũi ra ngoài, Tôn Ngộ Không hững hờ nói ra một câu.
- A? Ngươi cái con khỉ này cũng có lúc rất cơ linh đấy
Nghe được Tôn Ngộ Không nói lời này, Giang Lưu nao nao, chợt mắt sáng rực lên.
- Kia là tự nhiên!
Nghe được Giang Lưu tán dương, Tôn Ngộ Không đắc ý cười cười, cái đuôi phía sau mông lắc lắc.
Chỉ là, cũng không lâu lắm, hầu tử kịp phản ứng:
- Ai? Không đúng nha, sư phụ, ngươi câu nói này có nghĩa là lúc bình thường ta cực kỳ đần sao?
Tôn Ngộ Không nói lời này, Giang Lưu mỉm cười, cũng không có trả lời, chỉ nghe theo hắn nhắc nhở, lấy Minh Vương Miện trên đầu chính mình xuống, đặt tại trên mặt bàn một bên.
Trên đầu, mười hai điểm Hương hoàn toàn hiện ra.
Quả nhiên, Tôn Ngộ Không nói không sai, bách tính lui tới đi qua quầy hàng Giang Lưu,
Nhìn mười hai điểm Hương trên đầu hắn, lực chú ý tất cả mọi người đều bị hấp dẫn, lên tiếng kinh hô.
Bất quá thời gian ngắn ngủi uống cạn nửa chén trà, ba tầng trong ba tầng ngoài đã có vô số bách tính vây đầy quầy hàng Giang Lưu.
- Chư vị, bần tăng phụng ý chỉ Đường Hoàng đi tới Tây Thiên bái Phật cầu kinh, đi ngang qua nơi đây, cũng coi như hữu duyên, vì thế dựng lên một quầy hàng, muốn miễn phí trị liệu cho bách tính bị thương, cũng coi như một phần công đức
Mắt thấy vô số dân chúng vây quanh quầy hàng bên trong ba vòng bên ngoài ba vòng, Giang Lưu mở miệng nói ra.
Quả nhiên, có danh khí liền dễ làm.
Chỉ trong chốc lát, rất nhiều người đã biết sự tình một hòa thượng mười hai điểm Hương đang miễn phí trị liệu tổn thương cho người nơi đây, lục tục ngo ngoe chỉ chốc lát đã có người tới cầu y.
Những bệnh cảm mạo này, mình không thể trị, mình có thể trị một phần thương thế bị thương mà thôi.
Thời điểm có người tu sửa nóc nhà, ngã xuống làm chân mình bị thương; có người thời điểm ở nhà thái thịt, cắt trúng ngón tay; còn có người thời điểm luyện võ, không cẩn thận làm chính mình thương tổn. ..
Đối với thương thế những người này, Giang Lưu tự nhiên ai đến cũng không có cự tuyệt, kỹ năng Quan Âm Chú lục tục thi triển, thương thế như vậy cũng không nghiêm trọng lắm, cho nên, theo kỹ năng Quan Âm Chú hạ xuống, thanh máu HP trên đỉnh đầu những người bị tổn thương, đều được hồi đầy.
Tự nhiên, theo người ngoài, thủ đoạn Giang Lưu hiệu quả nhanh chóng, điều này làm cho danh khí hắn cũng càng thêm vang dội.
Nhắc nhở: độ hoàn thành nhiệm vụ Chuyển chức 14/200.
Nhắc nhở: độ hoàn thành nhiệm vụ Chuyển chức 22/200.
Nhắc nhở: độ hoàn thành nhiệm vụ Chuyển chức 33/200.
. ..
Liên tục đều có người đến tìm mình trị liệu thương thế, cho dù kỹ năng Quan Âm Chú cần 600 giây thời gian hồi chiêu, hạn chế tốc độ hoàn thành nhiệm vụ thật lớn
Bất quá, nhìn xem độ hoàn thành nhiệm vụ từng giờ từng phút đề thăng, Giang Lưu vẫn rất thật hài lòng, cứ tiếp tục như vậy, thời gian mấy ngày ngắn ngủi, chính mình hẳn có thể hoàn thành đem nhiệm vụ chuyển chức thứ hai rồi.
Chỉ là, mắt thấy thời gian từng giây từng phút trôi qua, sắc trời cũng dần dần tối xuống, đột nhiên, mười người binh sĩ mặc giáp trụ gạt mở đám người, đi tới trước mặt Giang Lưu.
- Đại sư, xin người xuất thủ cứu giúp!
Nguyên lai, mấy hộ vệ này mang vài cáng cứu thương đến đây, có bốn tên lính nằm trên cáng cứu thương, thương thế rấ nghiêm trọng.
Thậm chí trong đó một người mở ngực mổ bụng, máu tươi chảy dài, sắc mặt trắng bệch, thương thế những binh lính này vừa nhìn đã biết bị đao kiếm lợi nhận gây thương tích.
- Quan Âm Chú
Nhìn binh sĩ thương thế nghiêm trọng nhất, Giang Lưu vội vàng dùng một kỹ năng Quan Âm Chú đi tới, để cho thương thế hắn khôi phục một chút, sau đó, từ Bao Khỏa Không Gian lấy ra một bình trị liệu dược thủy đưa hắn uống, lúc này mới ổn định thương thế.
Hai bút cùng vẽ, vốn binh sĩ chỉ còn lại một tí máu, thanh máu HP trên đầu khôi phục được trình độ 30% trái phải.
Mặc dù thương thế vẫn nghiêm trọng như cũ, thế nhưng, thời gian ngắn hẳn không có nguy hiểm đến tính mạng.
- Các vị, các ngươi làm thế nào bị thụ thương nghiêm trọng như thế này?
Tạm thời trước tiên kéo người bị thương nghiêm trọng nhất từ Quỷ Môn quan về, Giang Lưu chợt hiếu kì hỏi.
- Đại sư ngươi có chỗ không biết, gần đây xuất hiện một đám cường đạo, võ công cao cường, rất nhiều huynh đệ chúng ta tiến đến tiêu diệt,đều bị đối phương giết chết, lần này cũng đồng dạng cũng tử thương thảm trọng.
Nghe vậy, binh sĩ cầm đầu lắc đầu thở dài.
- A? Đây là cần người trợ giúp sao?
Nghe được lời tên lính này nói, con mắt Giang Lưu hơi hơi sáng lên.
Điều kiện phát động nhiệm vụ, có phải người khác thật cần trợ giúp, mà chính mình mở miệng đồng ý giúp đỡ hay không?
Nhân cơ hội này, vừa lúc có thể thử một chút.
- Đại sư, ngươi có thủ đoạn trị liệu bực này, không biết có thể theo chúng ta cùng nhau diệt phỉ hay không? Ra một phần lực giúp bách tính Ô Thành ta hay không?
Chỉ là, còn không đợi Giang Lưu chủ động mở miệng đưa ra hỗ trợ, binh sĩ cầm đầu lại chủ động mở miệng nhờ giúp đỡ, hiển nhiên coi trọng thủ đoạn trị liệu Quan Âm Chú của Giang Lưu.
Nhắc nhở: Phát động nhiệm vụ Vì Dân Trừ Hại, yêu cầu nhiệm vụ, tiêu diệt cường đạo phụ cận Ô Thành, nhiệm vụ ban thưởng: Điểm kinh nghiệm 14000, sửa chửa trang bị (sơ cấp); thất bại trừng phạt: Khấu trừ điểm kinh nghiệm 14000, tiếp nhận / cự tuyệt?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất