Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 104: Ta Chạy Nhanh Như Vậy Nhất Định Hắn Sẽ Động Tâm A?

Chương 104: Ta Chạy Nhanh Như Vậy Nhất Định Hắn Sẽ Động Tâm A?
Tiểu Bạch Long quỳ một gối, trong lòng phi thường hài lòng đối với cơ trí mình, vừa ra trận đã thay người thỉnh kinh tru sát vài yêu vật, cái gọi là đưa tay không đánh người mặt tươi cười, ấn tượng người thỉnh kinh đối với mình hẳn là rất không tệ.
Sau đó, mình lại chứng tỏ thân phận, tất nhiên có thể trở thành một thành viên trong đoàn đội tây hành thỉnh kinh, sau đó mình sẽ tới Tây Thiên Linh Sơn, công đức viên mãn.
Cái con đường về hướng tây này đối với mình mà nói, hoàn toàn chính là một đầu con đường thông hướng thành công. ..
Trong lòng Tiểu Bạch Long âm thầm mơ ước cảnh tượng mình tới Linh Sơn sau đó được thụ phong. Chỉ là, Giang Lưu ở bên cạnh lại lộ ra vẻ mặt đen thui trừng trừng nhìn hắn.
Ấn tượng đầu tiên rất tốt? Nói đùa sao? Nếu không phải đánh không lại mà nói, vào lúc này Giang Lưu hận không thể động thủ tẩn hắn một trận để đỡ tức.
Bạch Long Mã nhiệt tâm đi về phía tây lấy kinh như vậy, tất nhiên là người ủng hộ chuyện tây hành này, mục đích đương nhiên vì đến Tây Thiên để được thụ phong, cơ hồ đi ngược lại cái này với mục đích của Giang Lưu, vì thế, vốn trong lòng Giang Lưu đã không muốn nhận hắn.
Nếu có thể buông tha hắn, mình đi bộ đến Tây Thiên mà nói, đó mới là tốt nhất.
Thế nhưng, không nghĩ tới hiện tại hắn tự mình đuổi theo.
Đuổi theo tới thì cũng thôi đi, vài yêu nghiệt còn dư lại, nếu mình tự tay tru sát, cái này cũng đều là điểm kinh nghiệm, ai mà ngờ được, hắn trực tiếp xuất thủ, xử lý nhanh gọn.
Mình bị đoạt quái đó?
- Khụ khụ, ngươi gọi Ngao Liệt đúng không? Ngươi vì cái gì gọi ta là sư phụ? Ta có tài đức gì làm sư phụ ngươi?
Trầm mặc một lát, mặt Giang Lưu đen thui, mở miệng nói.
Quỳ một chân trên đất, Tiểu Bạch Long ngẩng đầu nhìn Giang Lưu, nhìn mặt hắn đen, trong lòng không hiểu.
Bất quá miệng lại nói thẳng trả lời.
- Khởi bẩm sư phụ, tiểu Long bởi vì phạm vào một sai lầm bị Ngọc Đế trấn áp tại Ưng Sầu Giản thụ hình, may mắn có Quan Âm Bồ Tát từ bi, điểm hóa ta, để cho ta theo sư phụ đi Tây Thiên thỉnh kinh, hóa thành Long Mã, coi như cước lực, cho nên tiểu Long tự mình đến đây đầu nhập vào, mong rằng sư phụ minh xét.
Xuất thân là Thái tử Long tộc, nói chuyện trật tự rõ ràng, để cho người ta tìm không ra một chút bắt bẻ, chỉ cảm thấy khí độ bất phàm.
Bên cạnh, những vệ binh Ô Thành thì từng người hai mặt nhìn nhau, ngạc nhiên nhìn nhìn Tiểu Bạch Long cùng Giang Lưu, chỉ cảm thấy thân phận địa vị Huyền Trang đại sư này tựa hồ còn muốn đáng sợ hơn so với trong tưởng tượng của mình.
Một đầu Bạch Long chủ động đến đây, nguyện ý trở thành tọa kỵ hóa thành Long Mã, thậm chí, còn được Quan Âm Bồ Tát điểm hóa?
Huyền Trang đại sư này đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Chính mình giống như nghe được đối thoại của thần tiên?
- A, bần tăng đa tạ các hạ, chỉ là, bần tăng sớm đã lập chí, lần đi Tây Thiên này, một bước một dấu chân, gặp chùa bái chùa, gặp tháp quét tháp, tự mình đi lên Linh Sơn, mới có thể thể hiện tâm hướng phật của ta, còn xin thí chủ tự mình quay về đi.
Nghe được Tiểu Bạch Long nói thế, Giang Lưu khoát tay áo, trực tiếp mở miệng cự tuyệt.
Thoại âm rơi xuống, Giang Lưu cũng không tiếp tục để ý tới ý hắn nữa, lên tiếng chào với Tôn Ngộ Không cùng đám vệ binh, mọi người cùng nhau chuyển thân quay lại Ô Thành.
Theo Tiểu Bạch Long nhúng tay, nhiệm vụ trừ lục tặc này, cũng coi đã hoàn thành, chỉ bị cướp quái, tự nhiên tổn thất hơn vạn điểm kinh nghiệm, trong lòng Giang Lưu có chút khó chịu.
Nhắc nhở: Hoàn thành nhiệm vụ 'Vì Dân Trừ Hại', thu được điểm kinh nghiệm 14000, thu được Tu Phục Mỡ (sơ cấp).
Bất quá, cũng may hệ thống nhắc nhở rất mau xuất hiện trao tặng điểm kinh nghiệm, còn có ban thưởng đạo cụ cũng tự động xuất hiện tại Bao Khỏa Không Gian, điều này làm cho tâm tình Giang Lưu hòa hoãn đi không ít.
Kéo ra giao diện Bao Khỏa Không Gian, quả nhiên, bên trong giao diện nhiều một bình nhỏ màu xám đen, theo ánh mắt Giang Lưu rơi phía trên, thuộc tính tin tức của bình nhỏ này cũng nổi lên.
Tu Phục Mỡ (sơ cấp): sản phẩm tiêu hao, đại sư rèn đúc tinh luyện ra vật chất thần kỳ, bôi lên trên trang bị, có thể khôi phục 10 điểm độ bền của trang bị.
Đồ tốt nha! Nhìn thấy thuộc tính tin tức của Tu Phục Mỡ, ánh mắt Giang Lưu sáng lên, âm thầm mừng rỡ.
Theo không ngừng sử dụng trang bị, sẽ xuất hiện mài mòn, độ bền không ngừng hạ xuống, mình bây giờ không có chức nghiệp sinh hoạt, mắt thấy độ bền hạ xuống, hoàn toàn không có cách nào.
Ví dụ như Bồ Đề Giới Chỉ kia cũng bởi vì độ bền hao hết trở nên rách nát.
Nguyên bản độ bềnThiểm Linh Mang Hài cấp Truyền Thuyết đã quá thấp, trong lòng đang buồn rầu, không nghĩ tới, một bình tu phục mỡ nho nhỏ này xuất hiện đã giúp cho mình giải quyết hết phiền toái.
- A? Sư phụ, chúng ta không phải đưa lão đầu kia đến đây là xong sao? Vì cái gì còn muốn trở lại?
Tôn Ngộ Không đi theo bên cạnh Giang Lưu, ngẩng đầu lên kỳ quái hỏi.
Tôn Ngộ Không nói để cho ánh mắt Giang Lưu từ trên tu phục mỡ thu hồi lại, nghiêng đầu nhìn hắn một cái, ngôn từ thần sắc chính nghĩa.
- Ngộ Không, ta không phải đã nói rồi sao? Phải tại Ô Thành bày quầy bán hàng, trị liệu tổn thương cho bách tính, những chuyện này còn chưa làm xong, có thể nào tuỳ tiện lên đường? Ta là người nói là làm.
- Ừm, sư phụ ngươi điểm ấy, lão Tôn ta rất thích. .
Tôn Ngộ Không nhe răng cười một tiếng.
Có lẽ là lúc trước bị Như Lai lật lọng lừa bịp, đối với hành động giữ lời hứa này của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không cảm thấy thích vô cùng.
Chỉ là, một lời đến đây, hầu tử hơi hơi hướng phía sau lưng chép miệng, nói:
- Sư phụ, ngươi thật không muốn Tiểu Bạch Long sao? Có hắn, chúng ta có thể đến Tây Thiên sớm một chút nha?
Tôn Ngộ Không là có khỉ có tính cách gấp gáp, đi ra khỏi Ngũ Hành Sơn cũng vì muốn cùng Giang Lưu đi đánh chư thiên thần phật, thế nhưng thời gian gần đây, Giang Lưu vừa đi vừa nghỉ, lề mà lề mề, để cho Tôn Ngộ Không cảm thấy vội vàng.
- Hầu tử, đến Tây Thiên càng muộn, tu vi ta càng cao!!
Quay đầu sang nhìn thoáng qua Tôn Ngộ Không, Giang Lưu mở miệng nhắc nhở.
Câu nói này ngược lại để hai đầu lông mày Tôn Ngộ Không nhiều một vệt thần sắc suy tư.
Tựa hồ, lời sư phụ nói không có sai tí nào?
Bọn người Giang Lưu quay lại Ô Thành, thân hình càng đi càng xa, còn như Tiểu Bạch Long, quỳ một chân xuống đất, lại có chút trợn tròn mắt.
Người thỉnh kinh đang cự tuyệt mình sao? Hơn nữa không có chút suy nghĩ nào đã liền cự tuyệt?
Cái này hoàn toàn không giống như suy nghĩ của mình nha.
Nếu như chuyện tầm thường, lấy tâm tính Ngao Liệt, cần gì đưa mặt nhiệt tình mà ăn hờ hững? Đã sớm chuyển thân rời đi.
Chỉ là, tây hành thỉnh kinh không chỉ quan hệ tiền đồ của chính bản thân hắn thôi đâu.
Nhìn một đoàn người Giang Lưu dần dần từng bước đi xa, Ngao Liệt trầm mặc một lát, cắn răng, tạm thời buông xuống ngạo khí trong lòng mình, thân hình khẽ động, trong nháy mắt hóa thành một con Bạch Mã, mở móng, như một trận gió lốc màu trắng, đuổi theo hướng Giang Lưu.
Tiểu Bạch Long quyết định chủ ý, cho dù có mất mặt thêm nữa, mình nhất định phải đi tây hành.
Tâm niệm vừa động, móng ngựa tung bay, nhanh như chớp vượt qua bọn người Giang Lưu, tiêu thất ở chân trời.
Sau đó, lại một chớp mắt công phu, Bạch Long Mã nhanh như thiểm điện lại quay lại.
- Tốt cho một long mã thật nhanh!
Đám vệ binh Ô Thành bên cạnh nhìn tốc độ Bạch Long Mã chạy, từng người nghẹn họng nhìn trân trối.
Những vệ binh này tán thưởng để cho trong lòng Bạch Long Mã âm thầm mừng rỡ, đồng thời cũng chờ Giang Lưu hồi tâm chuyển ý.
Thấy mình chạy nhanh như vậy? Hắn chẳng lẽ không động tâm sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất