Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 106: Một Vòng Nhiệm Vụ Chuyển Chức Cuối Cùng

Chương 106: Một Vòng Nhiệm Vụ Chuyển Chức Cuối Cùng
Ngao Liệt hiếu kì nhìn Tôn Ngộ Không, không chỉ mặt ngoài hiếu kì, trên thực tế trong lòng cũng cảm thấy phi thường tò mò.
Chính mình được Quan Âm điểm hóa, hóa thành Bạch Long Mã làm cước lực cho người thỉnh kinh, chở đi hắn một đường tây hành, thế nhưng, người thỉnh kinh lại không nguyện ý thu mình, mình mặt dày mày dạn đi theo cũng không có được hắn gật đầu chấp nhận, như vậy Tôn Ngộ Không làm như thế nào mà được thu nhận?
Nghe một chút hắn đã làm thế nào, mình xem xem có giá trị tham khảo hay không, có thể học hắn một ít hay không.
Dù sao mình cùng hắn đều được Quan Âm Bồ Tát điểm hóa, đi theo người thỉnh kinh đi Tây Thiên, theo lý thuyết, cũng không kém bao nhiêu mới đúng nha?
- A?
Nghe được Bạch Long Mã hỏi, Tôn Ngộ Không lại há hốc mồm, thần sắc có chút quái dị.
- Thế nào? Đại sư huynh? Ở trong đó có bí mật gì không muốn người biết, không thể nói sao?
Thấy thần sắc Tôn Ngộ Không biến hóa, Bạch Long Mã thấp giọng hỏi.
Dáng dấp cực kỳ thức thời, nếu như trong đó có bí mật gì không muốn người biết như vậy mình lại không hỏi tới.
- Không có, kỳ thật, lúc ấy tình huống là như thế này? Lão Tôn Ta không muốn đi lấy tây kinh, là sư phụ lão nhân gia ông ta cầu ta đi. . .
Tôn Ngộ Không lắc đầu, chợt thật lòng nói.
Bạch Long Mã: . . ..
- Lúc ấy lão Tôn Ta đã nói không đi là không đi, thế nhưng cuối cùng thì sao? Hắn một mực tận tình khuyên bảo lão Tôn Ta vài ngày, còn mỗi ngày nấu cơm cho lão Tôn Ta ăn, cuối cùng không có cách nào, dù sao tại Ngũ Hành Sơn trấn áp cũng đã quá lâu, cho nên lền muốn đi ra ngoài xem một chút.
Mình cùng Giang Lưu ước định đi đánh nhau với chư thiên thần phật là bí mật, tự nhiên không thể nói, Tôn Ngộ Không làm ra dáng dấp bất đắc dĩ.
- Đại sư huynh, đừng nói nữa. . .
Lời Tôn Ngộ Không nói, mỗi một chữ đều giống như cây châm đâm vào trong lòng Bạch Long Mã, vào lúc này xem như hắn minh bạch vì cái gì ánh mắt Tôn Ngộ Không nhìn mình có chút quái dị.
Tất cả mọi người đều được Quan Âm Bồ Tát điểm hóa mà đến, thế nhưng đãi ngộ hoàn toàn khác nhau một trời một vực?
Cúi đầu, Bạch Long Mã không nói gì nữa, thần sắc sa sút, hiển nhiên là lời Tôn Ngộ Không nói đã đả kích tinh thần hắn.
Chính mình liều mạng muốn gia nhập, người thỉnh kinh lại không cần mình, thế nhưng Tôn Ngộ Không liều mạng muốn cự tuyệt, ngược lại người thỉnh kinh lại tới cầu hắn đi cùng?
. ..
Đối với Bạch Long Mã bị kích thích, tự nhiên Giang Lưu không có chú ý, tất cả tâm thần hắn giờ phút này đều đặt phía trên chữa thương.
Tại Ô Thành trước trước sau sau chờ đợi ba ngày thời gian, rốt cục, đến thời điểm buổi chiều ngày thứ ba, người bị té gãy chân cuối cùng được mang lên trước mặt Giang Lưu, một cái Quan Âm Chú hạ xuống, để cho thương thế hắn khôi phục một mảng lớn.
Nhắc nhở: độ hoàn thành nhiệm vụ 200/200.
- Tốt, chư vị, hôm nay là ngày cuối cùng bần tăng ở đây, duyên phận đã xong, bần tăng còn phải đi về phía tây, sau lần duyên phận này, hi vọng còn có cơ hội gặp lại. . ..
Dùng một cái Quan Âm Chú, Giang Lưu căn dặn bách tính chú ý tĩnh dưỡng, sau đó cao giọng mở miệng tuyên bố với tất cả mọi người.
Trước gian hàng, còn có mười mấy người đứng xếp hàng chờ trị liệu, mặc dù Giang Lưu cũng muốn hoàn thành đến nơi đến chốn, nhưng mỗi một phút mỗi một giây của mình đều cùng thời gian chạy đua, vì mạng nhỏ mình, thực sự không dám lãng phí ở trên thân những người khác, xin lỗi một tiếng, quả quyết chuyển thân rời đi.
Mắt thấy Giang Lưu nhanh chân rời đi, còn có bách tính phía sau muốn đuổi theo, thế nhưng Giang Lưu đã sớm có chuẩn bị đối với một màn này, lập tức có vệ binh Ô Thành xuất hiện, giúp Giang Lưu ngăn cản những người dân này lại.
- Đa tạ chư vị
Nơi cửa thành Ô Thành, Giang Lưu chắp tay trước ngực, nói lời cảm tạ đối với thủ vệ cầm đầu.
- Đại sư đừng nói như thế, nếu không phải ngày đó đại sư xuất thủ tương trợ, huynh đệ chúng ta cũng sẽ tử thương thảm trọng, việc này chỉ là tiện tay mà thôi, không cần cảm tạ làm gì
Đối mặt với Giang Lưu, vệ binh Ô Thành này vừa kính vừa sợ, vừa vội hoàn lễ.
Cũng không ý tứ nói thêm gì nữa, tạm biệt thủ vệ Ô Thành một phen, sau đó Giang Lưu mang theo Tôn Ngộ Không tiếp tục bước lên con đường về hướng tây.
Còn như Bạch Long Mã? Không cần chú ý, nó sẽ tự động đi theo mình thôi, đuổi cũng không đi, đánh lại đánh không lại, cho nên, cũng chỉ có thể làm bộ không thấy là được.
Dù sao, mình cũng không thể để Tôn Ngộ Không động thủ giết hắn?
Vừa nghĩ đến đây, Giang Lưu quay đầu nhìn thoáng qua, dáng dấp Tôn Ngộ Không cười hì hì, ngồi trên người Bạch Long Mã, một khỉ một ngựa trò chuyện.
Bạch Long Mã nói chuyện êm tai, lời nói lấy lòng dù sao cũng không đáng tiền, dỗ làm cho Tôn Ngộ Không đắc ý, ngẫu nhiên còn lộn vài vòng trên lưng Bạch Long Mã
Được, xem ra cái niềm vui thú dỗ ngọt khỉ này cũng bị hắn đoạt mất, trước đó đều là mình nói lời hữu ích để dỗ ngọt khỉ, bây giờ nhìn Bạch Long Mã cùng Tôn Ngộ Không quan hệ rất thân, Giang Lưu bất đắc dĩ thầm than một tiếng.
- Tốt, tốt, tiểu hòa thượng, cho ngươi. . .
Đi tại ven đường, một tiều phu nhìn Tôn Ngộ Không lộn nhào trên lưng Bạch Long Mã, còn tưởng rằng cố ý biểu diễn cho mình xem, miệng lớn tiếng khen hay, khi nói chuyện, ném ra hai tiền đồng
- Đa tạ thí chủ!
Người ta đã có hảo ý, Giang Lưu xoay người nhặt hai tiền đồng này lên.
Chỉ là, nhìn nhìn tiền đồng trong tay, lại nhìn nhìn hầu tử cùng ngựa bên cạnh, bộ dáng mình tựa hồ biến thành gánh xiếc thú, làm xiếc hí kịch rồi?
Lắc đầu, Giang Lưu đá văng suy nghĩ loạn thất bát tao trong đầu ra ngoài, thu hai đồng tiền này lại, sau đó trong lòng mặc niệm một tiếng.
- Hệ thống nhiệm vụ.
Theo Giang Lưu mặc niệm, danh sách nhiệm vụ trực tiếp mở ra, bên trong danh sách nhiệm vụ, chỉ có một cái nhiệm vụ chuyển chức, nhiệm vụ chuyển chức vòng thứ hai đã hoàn thành, hiện tại, chỉ còn lại một vòng cuối cùng.
Theo ánh mắt Giang Lưu nhìn chăm chú, tin tức cụ thể cái nhiệm vụ chuyển chức này cũng xuất hiện tại trước mặt hắn.
Chuyển chức nhiệm vụ (3/3): Yêu cầu một mình tru sát quái vật đẳng cấp siêu việt bản thân 10, nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng cơ hội một lần chuyển chức.
Nhìn xem một vòng nhiệm vụ chuyển chức cuối cùng này, sắc mặt Giang Lưu có chút quái dị, một vòng nhiệm vụ chuyển chức cuối cùng này, theo Giang Lưu cực kỳ không hợp lý.
Chức nghiệp Hòa thượng là loại hoàn toàn phụ trợ nha? Mặc dù mình cũng có thủ đoạn chiến đấu, có La Hán Quyền cùng Tật Hỏa Châu đều là kỹ năng hổ trợ công kích tốt thậm chí, kỹ năng hòa thượng chức nghiệp đều là tăng thêm BUFF cùng thủ đoạn khống chế.
Thế nhưng, cái nhiệm vụ chuyển chức này vậy mà để cho mình đi chiến đấu? Thậm chí chỉ có thể một mình hoàn thành? Mục tiêu chiến đấu còn phải siêu việt bản thân 10 cấp bậc mới được?
Nếu như hòa thượng chức nghiệp bình thường, nhiệm vụ này làm thế nào hoàn thành? Đây không phải hố người sao?
Bất quá, cũng may mình vận khí không tệ, chẳng những có kỹ năng loại chiến đấu, hơn nữa còn có trang bị cường đại phụ trợ.
mục tiêu siêu việt mình 10 cấp trở lên a? Đó chính là cấp 30 trở lên nhỉ?
Cấp 0 trở lên là Yêu Tinh, 10 cấp trở lên là Yêu Quái, cấp 20 trở lên là Yêu Tốt. ..
Ừm, nhiệm vụ này, muốn ta đơn độc chiến thắng một tên Yêu Tướng sao? Thật có chút độ khó, thế nhưng, nhưng cũng không phải không có hi vọng chiến thắng, trong lòng âm thầm trầm ngâm một lát, Giang Lưu âm thầm gật đầu.
Minh Vương Miện cùng Thiểm Linh Mang Hài có đủ thủ đoạn tự vệ không nói, bên cạnh mình đi theo Tôn Ngộ Không, còn có Cẩm Lan Cà Sa, sớm đã đứng ở thế bất bại, không có gì phải sợ.
Chỉ là, nghĩ đến tồn tại cấp bậc Yêu Tướng, trong đầu Giang Lưu phản xạ nhớ tới Yêu Tướng quạ đen ba mắt ngày đó tập kích Kim Sơn Tự.
Năm đó mình đã hao hết tất cả thủ đoạn cũng không thể đánh thắng được, nó thì đã có thể vận dụng pháp thuật kỳ dị công kích, thực lực Yêu Tướng kia thật đúng là mạnh đến mức đáng sợ.
Bất quá, lúc này không giống ngày xưa, thực lực mình cũng không phải lúc trước có thể so sánh. . .


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất