Chương 1117: Đại Bằng Điểu.
Một lời đến đây, có chút dừng lại, Giang Lưu hỏi Khổng Tước công chúa:
- Vừa rồi thị nữ bên cạnh ngươi, nói là biết rõ Cao Dương công chúa hạ lạc, không biết có phải là thật hay không?
- Thật xin lỗi, Thánh Tăng, ta để cho Tiểu Linh Nhi lừa ngươi!
Nghe được Giang Lưu hỏi dò, bộ dáng Khổng Tước công chúa này cực kỳ thản nhiên, trả lời.
- Quả nhiên... Nghe được câu trả lời này, trong lòng Giang Lưu có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Mặc dù cũng sớm đã đoán được, thế nhưng, Khổng Tước công chúa xác thực trả lời cho mình như thế, Giang Lưu vẫn cảm thấy có chút thất vọng.
- Thánh Tăng, ngươi, liền hỏi xem thiếp thân vì sao phải dùng cớ lừa gạt ngươi tới sao?
Nhìn Giang Lưu thầm than một tiếng, sắc mặt mang theo thần sắc thất vọng, Khổng Tước công chúa hơi chút chần chờ, mở miệng hỏi Giang Lưu.
- A Di Đà Phật, quá quan tâm cũng không phải chuyện tốt lành gì, bần tăng còn có rất nhiều chuyện phải đi làm, nếu đó là hiểu lầm mà thôi, bần tăng sẽ không ở nơi này dừng lại lâu, cáo từ!
Sớm từ trong nguyên tác biết rõ Khổng Tước công chúa thèm thân thể mình, tự nhiên là không có cái gì để hỏi, Giang Lưu mở miệng trả lời, tạm biệt chuẩn bị rời đi.
Nghe Giang Lưu tạm biệt quả quyết như thế, Khổng Tước công chúa đi lên phía trước mấy bước, lớn mật bắt lấy tay Giang Lưu, nói:
- Thánh Tăng, ngươi chớ vội đi a, thiếp thân thật vất vả chờ ngươi, đang muốn cùng ngươi nói chuyện nhiều lời!
Tay Khổng Tước công chúa phi thường ấm áp, càng thêm mềm mại.
Cho người ta cảm giác, tựa như là cẩm thạch ấm áp vậy.
Thế nhưng, cử động gan to như vậy, để cho Giang Lưu phản xạ rụt rụt tay, nói:
- Còn xin nữ thí chủ tự trọng!
Bất quá, đối với thái độ Giang Lưu cự tuyệt, Khổng Tước công chúa không có nhụt chí, ngược lại càng thêm cảm thấy Giang Lưu không háo nữ sắc, đáng giá phó thác chung thân, mở miệng nói ra:
- Thánh Tăng, buổi tối hôm nay bóng đêm khuất người, đêm dài đằng đẵng, không bằng, thiếp thân múa lên một khúc cho ngươi thế nào?
Há to miệng, tự nhiên Giang Lưu muốn cự tuyệt.
Thế nhưng, nói còn chưa nói ra miệng, đột nhiên, cảm giác được giữa thiên địa đen kịt một màu.
Nguyên bản, đêm không trung còn có ánh trăng, bầu không khí nói chuyện phiếm tâm tình không sai, thế nhưng, thiên địa đột nhiên đen kịt một màu, để cho người ta cảm thấy quái dị.
Cho dù cái hoàn cảnh đen nhánh này, cũng không ảnh hưởng ánh mắt Giang Lưu.
Tu vi Thái Ất Chân Tiên, cho dù không có bất kỳ quang tuyến gì, cũng có thể thấy rõ ràng cảnh vật xung quanh.
Giang Lưu cùng Khổng Tước công chúa, cảm giác được thiên địa đột nhiên trở nên đen nhánh, ánh trăng cũng hoàn toàn biến mất, tự nhiên, hai người phản xạ ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời.
Ánh trăng, hoàn toàn biến mất, bị một quái vật khổng lồ chặn lại, quái vật khổng lồ này phi thường to lớn, cho người ta cảm giác, tựa như là chặn lại toàn bộ bầu trời vậy.
Đây là một con chim lớn, phi thường to lớn chim.
- Côn Bằng?
Nhìn xem loài chim bên trong bầu trời vô cùng to lớn này, trong lòng Giang Lưu âm thầm lẩm bẩm, phản xạ nghĩ đến Côn Bằng cấp 100 trước kia.
Bất quá, chợt lại lắc đầu, loài chim to lớn này, vẫn có chút khác biệt cùng Côn Bằng.
Thời điểm khi trong lòng Giang Lưu âm thầm lẩm bẩm, quái vật khổng lồ này phi tốc rút lại, rất nhanh, hóa thành bộ dáng một nam tử dung mạo khôi ngô, từ giữa không trung hạ xuống.
Nhìn bộ dáng nam tử này, bộ dáng ước chừng hai lăm hai sáu tuổi, chính vào tuổi tác hoàng kim, hơn nữa bộ dáng không tuấn lãng, cách ăn mặc trên người cũng là phi thường hoa lệ, phảng phất Vương Tử khôi ngô một quốc gia vậy.
- Hắn, không phải là... Nhìn nam tử trẻ tuổi khôi ngô này, trong lòng Giang Lưu hơi động một chút, đại khái đoán được thân phận đối phương.
Nhân vật bản diện!
Đoán được là một chuyện, xác định lại là một chuyện khác, trong lòng Giang Lưu mặc niệm một tiếng, kéo ra nhân vật bản diện đối phương đến xem.
ID: Đại Bằng Điểu (kim sắc).
Giới tính: Đực.
Chức nghiệp: Yêu.
Đẳng cấp: 89.
Trang bị:
- ....
Thật là cao cấp!
Nhìn t nhân vật bản diệtrước mắn, trong lòng Giang Lưu âm thầm kinh ngạc.
Cấp 89 kim sắc bản diện, tu vi như thế, có thể nói là số một phía dưới Chuẩn Thánh?
Khó trách thời điểm trong nguyên tác, Đại Bằng Điểu dám cùng các vị Phật Đà cùng các Bồ Tát Tây Thiên Linh Sơn so chiêu, hung uy hám thế, tu vi như thế thật đã mạnh đến mức đáng sợ!
Nhớ kỹ, trong nguyên tác miêu tả, cả Tôn Ngộ Không cũng hoàn toàn không phải đối thủ Đại Bằng Điểu này, trực tiếp bị Đại Bằng Điểu bắt sống, cả thần thông Cân Đẩu Vân cũng đào thoát không xong a?
Quả nhiên mạnh đến mức đáng sợ.
Trong lòng âm thầm sợ hãi thán phục Đại Bằng Điểu cường đại, đối với thân phận hắn, Giang Lưu lại không có giật mình.
Thân hình loài chim vừa rồi to lớn, liền để trong lòng Giang Lưu có suy đoán.
Chỉ là, nghĩ đến nhiệm vụ chính mình, nhất định phải tru sát tam yêu Sư Đà Lĩnh, trong lòng Giang Lưu âm thầm lẩm bẩm.
Chính mình muốn xử lý Đại Bằng Điểu này sao? Cũng không dễ dàng a.
- Công chúa, đây là người phương nào?
Đại Bằng Điểu hóa thành bộ dáng Đạo Thể hạ xuống xong, mặc dù tâm tư tất cả đều đặt ở trên thân Khổng Tước công chúa, thế nhưng, cũng chú ý tới Giang Lưu bên cạnh, cau mày, mở miệng hỏi Khổng Tước công chúa.
Đại Bằng Điểu hóa thành bộ dáng Đạo Thể, có thể nói là tuấn lãng bất phàm, đối với nhan giá trị mình, Đại Bằng Điểu vẫn rất có tự tin.
Thế nhưng thời điểm, khi hắn nhìn Giang Lưu, lại cảm thấy một trận áp lực nhào tới trước mặt.
Bởi vì, Giang Lưu cũng vô cùng khôi ngô, dung mạo khôi ngô này để cho hắn sinh ra cảm giác uy hiếp.
Đương nhiên, cảm giác uy hiếp lớn nhất còn tại chổ một nam tử khôi ngô như thế, thế mà xuất hiện tại Khổng Tước Cốc này!
- Hắn, Hắn là khách nhân của ta...
Nghe được Đại Bằng Điểu hỏi dò, trong lòng Khổng Tước công chúa hơi có chút bối rối, chợt, mở miệng trả lời, hoàn toàn cũng không ý tứ nói đến thân phận Giang Lưu.
- Ăn thịt Đường Tăng, có thể trường sinh bất lão!
Tin tức này, có thể nói là Truyền khắp tam giới lục đạo, đại bàng tinh này tâm ngoan thủ lạt, cơ hồ ăn người một quốc gia, Khổng Tước công chúa cũng biết rõ, tự nhiên, không dám để cho hắn biết rõ thân phận Đường Tăng.
- Khách nhân?
Lời Khổng Tước công chúa nói, để cho trong lòng Đại Bằng Điểu càng thêm khó chịu.
Chính mình mỗi lần tới Khổng Tước Cốc, cơ hồ đều bị ghét bỏ, thế nhưng, gia hỏa này, thế mà có thể trở thành khách nhân công chúa? Được thỉnh mời đến?
Cái này chẳng phải là nói, chính mình không bằng hắn sao?
- Vị đại sư này, không biết ngươi xưng hô như thế nào?
Trong lòng có chút ghen tỵ và khó chịu, hoàn toàn coi Giang Lưu là tình địch bình thường để đối đãi, đại bàng tinh mở miệng hỏi Giang Lưu.
- Hắn là khách nhân của ta, ngươi không cần biết!
Sợ Giang Lưu thành thành thật thật liền đem thân phận chính mình nói ra ngoài, không cho Giang Lưu cơ hội trả lời, Khổng Tước công chúa đoạt tại trước mặt Giang Lưu nói ra.
Khi nói chuyện, một bộ bộ dáng bao che cho con, lôi kéo tay Giang Lưu, trực tiếp kéo hắn đến sau lingw mình, ngăn tại trước mặt Giang Lưu.
Khổng Tước công chúa cảm thấy Huyền Trang Pháp Sư là chính mình tìm đến, tự nhiên không thể để cho hắn gặp được nguy hiểm!
Thế nhưng, nàng lại không nghĩ tới, nàng càng như thế, trong lòng Đại Bằng Điểu càng ghen ghét.
Tay Khổng Tước công chúa, thế mà chủ động nắm tay Giang Lưu, thấy cảnh này, con ngươi Đại Bằng Điểu hơi hơi co rụt lại.
Lửa giận trong lòng, đơn giản tựa như núi lửa phun trào cuộn trào lên vậy...