Chương 112: Yêu Vương Lăng Hư Tử Nhiệt Tình
Người nam tử mặc văn sam màu trắng, ánh mắt rơi trên lò luyện đan này nghe vậy, ánh mắt không có chuyển di một chút, phảng phất như thuộc hạ chết không phải là người của mình, thần sắc bình tĩnh.
- Ta từng nói qua nhiều lần, nhân loại tuy là Tiên Thiên Đạo Thể, ăn vào có thể khiến tu vi Yêu tộc ta tăng nhiều, nhưng lại không dễ trêu chọc, đặc biệt là đạo sĩ cùng hòa thượng, nghĩ đến hắn không nghe lời ta, thấy có nhân loại tiến vào Lang Cư Sơn ta, cho nên nghĩ ra tay trước rồi ăn thịt, ngược lại là bị người ta giết?.
- Không sai, đại vương, ngươi thần cơ diệu toán, xác thực như thế. . .
Yêu Soái đầu sói thân người này cúi đầu, không dám giấu diếm.
- Đã như vậy, chết cũng liền chết thôi, muốn đi giết người khác thì phải chuẩn bị tâm lý bị người khác giết.
Khoát tay áo, nam tử mặc văn sam màu trắng nói nhẹ.
Hiển nhiên, hắn cũng không để chuyện này ở trong lòng, để cho Yêu Soái này lui xuống.
Đại vương đã làm ra trả lời, Lang Yêu tự nhiên không dám nói thêm cái gì, cúi đầu, triệt thoái lui ra phía sau.
- Chờ một chút. . ..
Chỉ là, thời điểm Lang Yêu chuyển thân, lúc sắp rời đi, , nam tử mặc văn sam kia đột nhiên nhớ ra cái gì, nói.
- Ngươi vừa nói xông vào Lang Cư Sơn chúng ta là hòa thượng đúng không? Còn là hòa thượng có tu vi trong người, dạng này, các ngươi xa xa nhìn đối phương, không cần kinh động, đợi ta luyện xong lò đan dược này, tự mình đi gặp hắn một lần.
- Tuân lệnh, đại vương!
Nghe nam tử mặc văn sam màu trắng này nói xong, Lang Yêu bên cạnh nhẹ gật đầu, cấp tốc rời đi.
. ..
Giang Lưu mang theo thần sắc bình tĩnh hành tẩu hướng phía về phía trước, một bước một dấu chân, đi không nhanh không chậm, Bạch Long Mã cúi đầu, vẫn mặt dày mày dạn đi theo sau lưng Giang Lưu, đi theo một cách không danh không phận.
Trên người Bạch Long Mã thì sao? Tôn Ngộ Không nằm trên lưng ngựa, dáng dấp thoải mái nhàn nhã.
Cái này vốn là tọa kỵ của sư phụ, giờ phút này tựa hồ biến thành tọa kỵ của Tôn Ngộ Không.
Đi hơn nửa ngày, từ sau lúc xử lý Yêu Tướng kia thì rốt cuộc không có Yêu Quái tìm tới cửa, mắt thấy sắc trời cũng dần dần tối xuống, trong lòng Giang Lưu âm thầm kinh ngạc.
Hay Yêu Tướng kia đã là yêu vật mạnh nhất phiến khu vực này?
Ban đầu gặp được một phần Yêu Tinh, Yêu Quái, chỉ là tuần tra đi săn mà thôi, Giang Lưu đánh bất tỉnh, chỉ lựa chọn giết vài cái, để kích thích lửa giận yêu vật khác, chờ yêu vật tìm tới cửa.
Thế nhưng, giết Yêu Tướng xong, lâu như vậy cũng không có yêu vật tới cửa, vậy liền để cho Giang Lưu cảm thấy hơi kinh ngạc.
- Ngộ Không, sắc trời cũng không sớm, chúng ta nghỉ ngơi một đêm mai lại lên đường
Nhìn sắc trời một chút, xác thực bắt đầu tối xuống, Giang Lưu mở miệng nói ra một câu.
- Được rồi!
Nghe vậy, Tôn Ngộ Không trực tiếp xoay người một cái nhảy xuống từ lưng Bạch Long Mã, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Giang Lưu, nói:
- Sư phụ, buổi tối hôm nay chúng ta ăn cái gì?
- Ừm, gần đây mấy ngày, chúng ta ăn có chút dầu mỡ, nay ăn thanh đạm một chút, thanh tẩy dạ dày.
Thấy hai mắt Tôn Ngộ Không tỏa ánh sáng, tự nhiên Giang Lưu minh bạch hắn có tâm tư gì, hơi chút suy nghĩ sau đó đáp.
Buổi tối hôm nay, Giang Lưu chuẩn bị tốn một chút thời gian, nấu một nồi rau xanh cháo thịt nạc.
Cũng may trước đó thời điểm tại Ô Thành, bổ sung một phần vật tư, rau xanh đều đặt trong Bao Khỏa Không Gian, vĩnh viễn cũng sẽ không hư thối biến chất.
- Tốt a tốt a, chỉ cần là do sư phụ ngươi làm, mặc kệ cái gì, lão Tôn ta đều thích ăn
Mặc dù Giang Lưu nói phải thanh đạm một chút, nhưng Tôn Ngộ Không cũng không có điều gì dị nghị, ngược lại dáng dấp trở nên hớn hở.
Xe nhẹ đường quen, dọn nồi chén lên, lấy một phần nước sạch, nấu cháo.
Chỉ là, thời điểm Giang Lưu nhìn nhìn bình muối nhỏ, lại phát hiện bên trong rỗng tuếch.
- Xem ra, ta lại phải tinh luyện một phần tuyết muối mới được
Thấy cảnh này, Giang Lưu lại lấy ra một phần bình bình lọ lọ, còn có mấy tầng băng gạc.
Thời điểm bổ sung vật tư tại Ô Thành, mặc dù cũng mua muối, thế nhưng muối thời đại này rất thô ráp, ăn vào còn có hương vị rất đắng chát.
Cho nên, muối bình thường Giang Lưu sử dụng đều là chính hắn tinh luyện, loại bỏ tạp chất, muối đã sử dụng hết, vậy lại dùng muối mua về tinh luyện một chút là được.
Tất cả những thứ này, Giang Lưu sớm đã làm tới mức quen thuộc, chủ yếu nhất vẫn là thủ đoạn loại bỏ thủ đoạn.
Không có cốc chịu nóng, dùng bình cũng có thể thay thế, không có giấy lọc, cũng có thể dùng mấy tầng băng gạc thay thế, dù sao có biện pháp làm vẫn còn hơn không có.
Đạp đạp đạp!
Chỉ là, thời điểm Giang Lưu đang nấu cháo, bên này thuận tiện tinh luyện một chút muối ăn, dưới trời chiều hoàng hôn, một đạo nhân ảnh từ phía tây đi tới, đưa lưng về phía Thái Dương màu đỏ máu, cái bóng kéo dài thê lương.
Ngẩng đầu nhìn bóng người đi tới một chút, người mặc văn sam màu trắng, tay cầm một cây quạt, dáng dấp hào hoa phong nhã, phảng phất như một nho sinh.
- Vị đại sư này, ngươi tốt, tại hạ đạo hiệu Lăng Hư Tử, hữu lễ!
Đi đến trước mặt Giang Lưu, nam tử ăn mặc kiểu văn sĩ hiếu kì nhìn nhìn Giang Lưu đang tinh luyện muối ăn, chợt thi lễ một cái.
- Đạo hiệu? Là một đạo sĩ sao?
Nhìn nam tử ăn mặc dáng dấp nho sinh này, lại tự báo đạo hiệu, trong lòng Giang Lưu kinh ngạc.
Bất quá, mặt ngoài tự nhiên bất động thanh sắc, đứng dậy đáp lễ, nói:
- Bần tăng Huyền Trang hoàn lễ.
- Huyền Trang! ?
Nam tử tự xưng Lăng Hư Tử này nghe được pháp danh của Giang Lưu, thần sắc lại hơi động một chút.
- Ồ? Hẳn là các hạ nghe qua bần tăng?
Lăng Hư Tử phản ứng, để cho Giang Lưu hiếu kì hỏi.
- Tin đồn Đông Thổ Đại Đường có một Thánh Tăng, đi tới Tây Thiên bái Phật cầu chân kinh, pháp danh đồng dạng Huyền Trang, không biết. . .
Cũng không có ý tứ che giấu, Lăng Hư Tử hỏi.
- Không sai, chính là bần tăng
Nếu đối phương nghe nói qua danh tiếng của mình, Giang Lưu tự nhiên cũng không có ý tứ giấu diếm.
Vốn hi vọng cái con đường về hướng tây này lề mà lề mề, Giang Lưu thật hận không thể lôi kéo một đầu hoành phi, rêu rao khắp nơi để cho tất cả Yêu Quái đều biết đến mình, sau đó đến đây tặng kinh nghiệm.
Nếu có thể mà nói, thậm chí hận không thể viết cho mọi người biết ăn thịt chính mình có thể trường sinh bất lão . ..
- Quả nhiên là Thánh Tăng, không nghĩ tới bản tọa tại Lang Cư Sơn sống ngàn năm hôm nay có thể được gặp Thánh Tăng, thật là tam sinh hữu hạnh. . .
Nghe Giang Lưu gật đầu thừa nhận, dáng dấp Lăng Hư Tử cao hứng phi thường.
- Sống ngàn năm? Ngươi là?
Nghe Lăng Hư Tử nói, Giang Lưu kinh ngạc hỏi.
- Không dối gạt Thánh Tăng, ta vốn là một đầu bạch lang sống tại Lang Cư Sơn, ngàn năm qua khổ tâm tu luyện, truy tìm tiên đạo, đã từng luận đạo cùng rất nhiều cao tăng và đạo trưởng một phen, thu hoạch không ít, hôm nay nhìn thấy Thánh Tăng thì thật là tốt.
Lăng Hư Tử tỏa ra vui vẻ, cũng rất thành thật, đối mặt Giang Lưu hỏi dò, nói thẳng chính mình là yêu vật.
- A?
Yêu Quái này ngược lại có chút không giống nha
Nhìn đối phương dáng dấp khiêm tốn hữu lễ, hơn nữa chủ động nói thẳng thân phận yêu vật của mình, điều này làm cho trong lòng Giang Lưu âm thầm kinh ngạc.
- Thánh Tăng giá lâm Lang Cư Sơn ta, đây là duyên phận lớn lao, bản tọa tự nhiên tận một phen địa chủ, vừa lúc hôm nay bản tọa luyện được hai viên Linh đan, mong rằng Thánh Tăng lưu lại, cùng hưởng Linh đan, như thế nào?
Dáng dấp rất nhiệt tình, biết rõ thân phận Giang Lưu, Lăng Hư Tử sốt ruột mời.
Nếu là Yêu Quái, tự nhiên trong lòng Giang Lưu phòng bị đối phương mưu hại mình, nhưng, lần đi Tây Thiên này, chín chín tám mươi mốt nạn đối với Giang Lưu mà nói, lại là chín chín tám mươi mốt cơ duyên.
Có thể đụng tới Yêu Quái, tự nhiên Giang Lưu hận không thể dừng lại, tận khả năng kéo dài một phần thời gian mới tốt.
- Như thế, thứ cho bần tăng làm phiền một phen.
Không có quá nhiều chần chờ, Giang Lưu chấp tay hành lễ, đồng dạng khiêm tốn hữu lễ đáp ứng.
"P/s: Từ ngày 01/09 team mình sẽ có các event ưu đãi quy đổi Kim phiếu
- Đẩy 30 KP sẽ nhận 1500 TLT và mã giảm giá 25%
- Đẩy 100 KP sẽ nhận 5500 TLT và mã giảm giá 30%"