Chương 121: Đãi Ngộ Của Minh Tinh
Nghe được Tôn Ngộ Không nói, Giang Lưu chậm rãi mở hai mắt, nhìn về phía hắn, trong lòng sững sờ, cũng có chút kinh ngạc, nói:
- Tiểu Bạch Long đi Tây Thiên thụ phong, còn có mục đích khác? Cái mục đích gì?.
- Hắn nói, cô phụ hắn Kính Hà Long Vương chết có chút kỳ quặc, cho nên, muốn sau khi Tây Thiên thụ phong, hảo hảo đi điều tra chân tướng nguyên nhân cái chết cô phụ
Tôn Ngộ Không ngồi ở một bên, từ trên bàn cầm lấy một quả táo, cắn một cái, đáp.
- A? Kính Hà Long Vương là cô phụ Tiểu Bạch Long sao?
nghe vậy, Giang Lưu hơi kinh ngạc.
Tuy nói ở kiếp trước, truyền hình điện ảnh Tây Du Ký đủ loại kịch bản tầng tầng lớp lớp, thế nhưng, liên quan tới quan hệ Kính Hà Long Vương cùng Tiểu Bạch Long, lại tựa hồ như không có nhắc qua a.
Cũng hoặc là nói ở kiếp trước, chính mình căn bản không có chú ý tới điểm ấy?
mục đích Nó, nguyên lai là muốn điều tra nguyên nhân cái chết của Kính Hà Long Vương sao?, trong lòng âm thầm suy tư, nói như thế, có lẽ sau này Tiểu Bạch Long cũng có thể trở thành một thành viên trong trận doanh của mình?
Người khác có lẽ không biết, thế nhưng Giang Lưu đương nhiên minh bạch Kính Hà Long Vương chết là chuyện gì xảy ra, dù sao lúc ấy thời điểm tại Trường An Thành, chính mình cũng trong bóng tối nhắc nhở qua Kính Hà Long Vương.
Càng rõ ràng hơn, một khi chân tướng này rõ ràng, Tiểu Bạch Long tất nhiên có hận ý đối với Phật giáo.
Đương nhiên, chuyện này đối với Giang Lưu mà nói cho dù trọng yếu, thế nhưng Giang Lưu thực sự sẽ không dễ dàng tin tưởng hắn như vậy, ngưng tu luyện Thiên Long Thiền Âm, Giang Lưu cẩn thận hỏi thăm một phen chuyện đã xảy ra.
Biết được Tiểu Bạch Long một mình đi trước mặt tượng Quan Âm lễ bái, sau đó Tôn Ngộ Không cùng hắn nói chuyện phiếm, hắn giảng thuật mục đích chính mình sở dĩ đi Tây Thiên thụ phong, những việc này, để cho Giang Lưu âm thầm nhẹ gật đầu.
Đương nhiên, cho dù cảm thấy hắn sẽ không lừa gạt Tôn Ngộ Không tại vấn đề này, nhưng bởi vì Tiểu Bạch Long trung thực ủng hộ đối với đại nghiệp tây hành thỉnh kinh, cho nên Giang Lưu thực sự không tuỳ tiện tin tưởng.
- Ừm, cái này thật là một tin tức trọng yếu hơn, chân tướng chuyện này thế nào, sau này còn cần thật điều tra một phen mới được
trầm ngâm một lát, Giang Lưu nhẹ gật đầu nói ra.
Đối với Giang Lưu mà nói, Tôn Ngộ Không mang về tin tức này, xác thực trọng yếu, nhưng lại còn cần bàn bạc kỹ hơn, chậm rãi điều tra rõ ràng.
Ví dụ như Tiểu Bạch Long cùng Kính Hà Long Vương là có quan hệ thân thích hay không, lại ví dụ như, tình cảm giữa bọn hắn, có vẫn luôn rất tốt hay không?
tính cách Tôn Ngộ Không, tuy khá nóng tính vội vàng, nhưng cũng có cái được, gọi là Hầu Tinh Hầu Tinh, nhìn chung trên đường đi Tây Du, Tôn Ngộ Không vẫn còn có chút thời điểm cơ linh.
Cho nên, cho dù không có tầm mắt lâu dài cùng cái nhìn đại cục gì, nhưng Tôn Ngộ Không vẫn xem như cơ linh, cũng rõ ràng mục đích chính mình cùng Giang Lưu là cái gì.
Vì thế, nghe được mục đích chân chính của Tiểu Bạch Long xong, hắn cũng cảm thấy chuyện này hẳn nên nói cho Giang Lưu.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, cả một buổi tối tu luyện, ngược lại ĐÃ đạt được không ít điểm kinh nghiệm.
Sáng sớm hôm sau, Kim Trì như thường ngày đồng dạng đứng dậy, rửa mặt hoàn tất, lại đột nhiên nhìn thấy hai đệ tử trong tự viện, một người bưng nước, một người cầm khăn rửa mặt, hướng thiền phòng Huyền Trang Pháp Sư đang ở đi đến.
- Sư đệ, chúng ta đi nhanh một chút, chớ để cho những sư huynh đệ khác đoạt đi, hôm qua hai người dẫn đường cho Huyền Trang đại sư, đều được Huyền Trang đại sư thân bút kí tên, đây chính là Huyền Trang đại sư mặc bảo a, hi vọng chúng ta cũng có thể có phần phúc phận này
hòa thượng, bưng nước, đi lại vội vàng.
- Ngươi thấy bộ dáng ngày hai tên gia hỏa đắc ý hôm qua không, không phải chỉ là hai chữ sao? Hôm nay ta cũng nhất định phải xin được
tăng nhân khác bưng khăn mặt, thần sắc không cam lòng, rồi lại càng phát ra kiên định, tốc độ hai người hành tẩu cực nhanh.
Theo hai người bọn họ đi tới, chỉ một lát sau, lại hai tăng nhân đi qua.
Chỉ là, trong tay bọn họ bưng lại không phải là các loại dụng cụ rửa mặt, mà là bữa sáng, một bát cháo nóng, hai cái bánh hấp, còn có chút thức ăn.
. ..
- Chủ trì, hôm nay ngươi dậy tương đối sớm a
một trung niên tăng nhân đi tới bên cạnh Kim Trì, giúp hắn cầm quải trượng tới, mở miệng nói ra.
Kim Trì chủ trì đã hơn 200 tuổi, bình thường cuộc sống và ăn uống hàng ngày đều là do hắn phụ trách.
- Ừm, hôm nay tinh thần không tệ, cho nên thức dậy tương đối sớm, bọn hắn những người kia làm vậy là đã xảy ra chuyện gì?
đưa tay nhận lấy quải trượng, Kim Trì mở miệng hỏi.
thời gian Một buổi tối mà thôi, tựa hồ Huyền Trang Pháp Sư càng thêm đợc người kính yêu rồi?
- A, đêm qua, hai người đệ tử trong viện dẫn đường Huyền Trang Pháp Sư, trước khi đi, Huyền Trang Pháp Sư tự mình viết xuống pháp danh chính mình, tặng cho hai người bọn họ, nói là kí tên, bọn hắn vui mừng quá đỗi thế nên đi khoe khoang khắp nơi, cho nên, hôm nay rất nhiều đệ tử muốn đi lấy lòng Huyền Trang Pháp Sư, cũng muốn xin một cái kí tên
người trung niên tăng nhân này, mở miệng đáp.
- Thì ra là thế
nghe được lời ấy,Kim Trì khẽ gật đầu.
Lấy thân phận Huyền Trang Pháp Sư, đệ tử khác muốn giữ mặc bảo của hắn, cái này cũng hợp tình hợp lí.
Trong thiện phòng, Giang Lưu hưởng thụ đãi ngộ của minh tinh một phen, rửa mặt có người chuẩn bị khí cụ, đồ ăn sáng cũng có người đưa tới cho, thậm chí cả phía sau đồ ăn sáng còn có điểm tâm cùng hoa quả đều đầy đủ mọi thứ, còn kém tự tay đút cho Giang Lưu ăn.
dáng dấp nhiệt tình này, lại làm cho người cảm thấy không chịu đựng nổi.
- Huyền Trang Pháp Sư đồ ăn sáng như thế nào?
Giang Lưu vừa dùng xong đồ ăn sáng, tiếp nhận một vải tơ lau miệng, thanh âm già nua vang lên, Kim Trì hơi có vẻ còng xuống tay chống quải trượng đi tới, mặt mũi hiền lành nói với Giang Lưu.
Nhìn thấy Kim Trì đi tới, những tăng nhân chung quanh này, tự nhiên không dám lỗ mãng, tất cả đều thối lui đến một bên.
- Ừm, chính là mọi người quá nhiệt tình, có chút không quen thuộc
đối với Kim Trì nói, Giang Lưu cười có chút đắng nói.
- Nhiều lễ thì không bị trách, Pháp Sư đã dùng xong đồ ăn sáng, lão nạp liền dẫn ngươi đi đại điện tụng kinh lễ phật a
Kim Trì vui tươi hớn hở gật đầu, mở miệng nói ra, tự mình dẫn Giang Lưu đi ra đại điện.
Dù sao lúc Giang Lưu mới tới đã nói, phải tham bái Quan Âm thiền viện một phen.
- Đa tạ
chắp tay trước ngực, khiêm tốn hữu lễ nói lời cảm tạ, Giang Lưu đi theo Kim Trì cùng nhau ra ngoài.
- Đúng rồi, Pháp Sư, ngươi cái kí tên này không biết có thể thuận tiện, tặng cho lão nạp một phần, để tưởng niệm hay không?
chỉ là, sau khi đi ra ngoài, Kim Trì đột nhiên mở miệng.
- Ách, kia là tự nhiên. . .
nghe Kim Trì nói, Giang Lưu ngây ra một lúc, chợt gật đầu.
- Đa tạ Pháp Sư, nghe được Giang Lưu đáp ứng
nụ cười trên mặt Kim Trì càng sâu mấy phần.
- Đúng rồi, Pháp Sư ngươi nhận qua phật chỉ Quan Âm Bồ Tát, lần này đi tây hành, núi xa đường xa, tất nhiên trong lòng cấp thiết muốn diện kiến ngã phật Như Lai a? Lão nạp cũng không dám giữ lại ảnh hưởng đại nghiệp tây hành, lễ phật hoàn tất, lão nạp tự mình cung tiễn Pháp Sư, mong rằng đời này còn có cơ duyên gặp lại
chống quải trượng, trong lời nói Kim Trì tràn đầy hâm mộ.
đi Tây hành gặp Phật Tổ, cái này có thể nói là sự tình tăng nhân khắp thiên hạ đều hâm mộ a?
- Khụ khụ. . ..
Nghe được Kim Trì nói, Giang Lưu có chút xấu hổ ho khan hai tiếng, nói:
- Kỳ thật, bần tăng đối với việc này vẫn cần thật thích, trưởng lão ngươi sống hơn hai trăm tuổi, chắc hẳn phật pháp tinh thâm, ta còn muốn ở đây mấy ngày, lĩnh giáo phật pháp trưởng lão ngươi.
- Huyền Trang Pháp Sư khách khí, phật pháp lão nạp làm sao có thể vượt Pháp Sư? Dù sao Pháp Sư một bài phật thi « Vô Tướng Kệ », sớm đã truyền tụng thiên hạ
nghe được Giang Lưu tán dương, tuy cười Kim Trì đến mức nở hoa, nhưng lại có chút thụ sủng nhược kinh, liên tục không ngừng khoát tay.
- Trưởng lão khách khí, tục ngữ nói ba người đi tất có thầy ta.
- Pháp Sư không được xếp lão nạp vào, ta vạn vạn không dám ở trước mặt ngươi khoe khoang Phật học.
- Cái kia, chúng ta tương hỗ nghiên cứu thảo luận một phen thế nào?.
- Như thế, lão nạp mời Pháp Sư chỉ giáo.
- Ai. ..
Nói hết lời, rốt cục để cho Kim Trì gật đầu đáp ứng, điều này làm cho Giang Lưu thầm than một tiếng.
Vì kiếm cớ lưu lại mấy ngày, thật đúng là mồm mép chiêu gì cũng dùng.