Chương 1214: Huyền Trang Phi Thường Kỳ Lạ
Thanh Hoa cung, tại bên trong Thiên Đình, gần với địa phương Lăng Tiêu Bảo Điện cùng Đâu Suất Cung.
Thanh Hoa Đại Đế người mặc y phục hàng ngày, lẳng lặng ngồi tại trên bảo tọa chính mình, nơi khuỷu tay cánh tay phải bị cắt đứt, thần sắc bình tĩnh, để cho người ta nhìn không ra thần sắc buồn vui trong lòng hắn.
Chỉ là, Văn Tiên Võ Thần nơi thủ hạ đều cúi đầu mắt cúi xuống, không có người nói chuyện, bầu không khí nhất thời tỏ ra phi thường ngưng trọng.
Thanh Hoa Đại Đế thế mà tại trong tay đoàn đội tây hành thỉnh kinh gãy mất một cánh tay?
Chuyện này, có thể nói để cho tam giới chấn động, lại thêm không người nào dám ở thời điểm này, nhảy ra để hứng chịu lữa giận của hắn.
- Khởi bẩm Đại Đế, Chân Võ Đại Đế đến rồi... Ngay lúc này, một Thần Tướng chạy chậm đi tới trước mặt Thanh Hoa Đại Đế, một chân quỳ xuống, mở miệng nói ra.
- Tới thật nhanh!
Nghe được lời nói này, trong lòng Thanh Hoa Đại Đế âm thầm thở dài.
Bất quá, mặt ngoài lại bộ dáng không động thần sắc, mở miệng nói:
- Cho mời!
Rất nhanh, một nam tử, bộ dáng long hành hổ bộ, đi đến,.
Chân Võ Đại Đế, thân là một trong tứ ngự, lại càng ưa thích mặc giáp trụ, xách theo một cây trường đao trong tay, phảng phất Tướng Quân chém giết trên chiến trường vậy.
- Bái kiến Chân Võ Đại Đế!
Theo Chân Võ Đại Đế đi tới, Văn Tiên Võ Thần trong cung điện Thanh Hoa này cùng nhau mở miệng, xoay người làm lễ ra mắt.
- Không cần khách khí rồi!
Phất phất tay, Chân Võ Đại Đế cũng không có bộ dáng giá đỡ gì.
Khi nói chuyện, đi đến cái ghế một bên, trường đao trong tay nhẹ nhàng cắm xuống mặt đất, trực tiếp cắm trường đao sâu xuống mặt đất, lúc này mới ngồi xuống.
Nhìn thấy động tác Chân Võ Đại Đế, sàn nhà cũng nứt ra, lông mày Thanh Hoa Đại Đế không để lại dấu vết nhăn nhăn.
- Thanh Hoa, ha ha ha... Thanh Hoa Đại Đế còn chưa mở miệng, Chân Võ Đại Đế lại đã mở miệng trước, khi nói chuyện, ánh mắt nhìn lướt qua chỗ cụt tay Thanh Hoa Đại Đế, chợt, nhịn không được cười to lên.
Tiếng cười kia, để cho sắc mặt Thanh Hoa Đại Đế càng thêm khó coi.
Nghe Chân Võ Đại Đế khoa trương cười to làm càn như vậy, Văn Tiên Võ Thần bên cạnh cả đám đều cúi đầu thấp lại thêm thấp.
Vào lúc này, tâm tình Thanh Hoa Đại Đế nhất định là phi thường hỏng bét, dám cười to trắng trợn như thế, cũng chỉ có Chân Võ Đại Đế cùng là một trong tứ ngự dám a?
Chính mình vẫn giả bộ cái gì cũng không biết mới tốt.
- Chân Võ, ngươi đang cảm thấy ta gãy mất một đầu cánh tay, không phải đối thủ của ngươi sao?
Sắc mặt Thanh Hoa Đại Đế âm trầm xuống, mở miệng nói ra.
- Thôi đi...
Chỉ là, nghe Thanh Hoa Đại Đế lời ấy, Chân Võ Đại Đế lại nhếch miệng nói ra:
- Cho dù thời điểm cánh tay ngươi không gãy, cũng không phải đối thủ của ta a! Ngươi quên tám trăm năm trước, ngươi nói muốn cùng ta đại chiến ba trăm hiệp, ta không hoàn thủ, cho ngươi công kích ba trăm hiệp, ngươi cũng không thể gây tổn thương tới ta một lông tơ sao?
- Ngươi đó là...
Ngay trước mặt nhiều thuộc hạ chính mình như vậy, nói đến tai nạn xấu hổ lúc trước, nguyên bản Thanh Hoa Đại Đế đã tức giận, vào lúc này tâm tình càng thêm nổ tung.
- Tốt rồi, không cần giải thích, giải thích chính là che giấu, che giấu chính là sự thật... Chỉ là, còn không đợi Thanh Hoa Đại Đế nói cho hết lời, Chân Võ Đại Đế lại khoát tay áo, trực tiếp đánh gãy hắn.
- Thanh Hoa a!
Sắc mặt Chân Võ Đại Đế không còn bộ dáng chính hình trước đó, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc rất nhiều, nói:
- Lấy năng lực ngươi, chỉ trốn ở hậu trường thiết kế một kiếp nạn, thanh thản ổn định liền có thể thu hoạch được công đức, vì cái gì, ngươi rơi vào tình trạng như thế?
Chân Võ Đại Đế thật không rõ, nếu là hậu trường, vậy liền hẳn là không có nguy hiểm gì mới đúng a? Hắn vì cái gì chính mình nhảy ra ngoài?
Hơn nữa chủ yếu hơn là, đoàn đội tây hành thỉnh kinh lợi hại nhất cũng chính là Tôn Ngộ Không a? Thực lực này, hẳn không đủ để tạo thành cái uy hiếp gì đối với Thanh Hoa Đại Đế mới đúng a.
Thế nhưng, hắn hết lần này tới lần khác ném đi một cánh tay, quả nhiên là để cho người ta hoàn toàn nghĩ mãi mà không rõ.
Nghe được Chân Võ Đại Đế hỏi dò, sắc mặt Thanh Hoa Đại Đế cũng ngay ngắn không ít, mở miệng nói ra:
- Quảng Uy Bồ Tát hành động, tuy nói rõ trên mặt là cầu ta làm việc, nhưng trên bản chất, đều là ta thụ ý, mắt thấy hắn nguy cơ sớm tối, nếu có thể xuất thủ cứu giúp, cũng coi là bán Phật Môn một cái nhân tình hay sao?
- Aiz... Nói đến đây, trong lòng Thanh Hoa Đại Đế âm thầm thở dài một hơi.
Một cái nhấc tay, nếu có thể cứu người được, tự nhiên là nên xuất thủ, nếu không mà nói, chính mình khoanh tay đứng nhìn, chuyện này đối với thanh danh chính mình hoặc nhiều hoặc ít đều có chút ảnh hưởng a?
Chỉ là, chính mình hoàn toàn không nghĩ tới, đoàn đội tây hành thỉnh kinh thế mà lợi hại như vậy, vô pháp vô thiên như vậy.
Nếu không mà nói, đánh chết chính mình cũng sẽ không nhảy ra.
- Như thế? Cánh tay ngươi này thì sao? Lại là vì cái gì...
Khẽ gật đầu, đối với suy tính Thanh Hoa Đại Đế xuất thủ, Chân Võ Đại Đế cũng cảm thấy không có vấn đề gì, nhưng càng nhiều, là phải hỏi dò hắn tại sao lại bị chém đứt một cánh tay a?
Thực lực đoàn đội tây hành thỉnh kinh này, vượt ra khỏi tất cả mọi người dự kiến!
Nghe được Chân Võ Đại Đế hỏi dò, Thanh Hoa Đại Đế sầm mặt lại, mở miệng nói ra.
Chợt, cầm tình huống chiến đấu lúc ấy, giản lược nói tóm tắt cho Chân Võ Đại Đế một lần.
- Huyền Trang, thế mà đã có được tu vi Thái Ất Chân Tiên trung kỳ? Kim Thiền Tử luân hồi mười thế, hẳn chỉ là người bình thường mà thôi a? Hơn nữa, ngắn ngủi tây hành năm năm, tu vi lại đã đạt tới Thái Ất chi cảnh? Dù cho là người thiên tư xuất chúng, bình thường cũng phải tu luyện mấy ngàn năm mới có cảnh giới như thế a?
- Tu vi Tôn Ngộ Không, thế mà cũng đạt tới tình trạng Đại La Kim Tiên trung kỳ? Không nghĩ tới a, Ngũ Hành Sơn đè ép năm trăm năm, tu vi hắn thế mà có thể vượt qua lớn như thế ?
- Trư Bát Giới cũng đến Thái Ất Chân Tiên đỉnh phong sao? Không tệ không tệ, không nghĩ tới hắn được an bài đầu heo thai, vậy mà cũng có tiến độ như thế!
- Tiểu Bạch Long Ngao Liệt kia, lại đã đạt tới tình trạng ngũ trảo long? Việc ngược lại không giống bình thường, rất có vài phần phong thái Thượng Cổ Long tộc...
- Cả chỉ là một Quyển Liêm Đại Tướng, thế mà cũng đột phá đến Thái Ất?
- Thực lực tổng hợp đoàn đội tây hành thỉnh kinh này, cao hơn một mảng lớn so chỉnh thể nguyên bản dự đoán a!
Theo miệng Thanh Hoa Đại Đế, đại khái hiểu rõ vấn đề thực lực đoàn đội tây hành thỉnh kinh xong, trên mặt Chân Võ Đại Đế mang vẻ cảm khái nói ra.
- Không chỉ là thực lực tổng hợp bọn hắn đề thăng, chủ yếu hơn là Huyền Trang...
Theo Chân Võ Đại Đế dứt lời xong, trên mặt Thanh Hoa Đại Đế hiện lên một vệt hận ý, mở miệng nhắc nhở nói ra.
- Không sai!
Nghe vậy, Chân Võ Đại Đế nhẹ gật đầu, nói:
- Cho dù dạng đội hình này, theo lý tới nói, cũng không đủ đánh bại ngươi mới đúng, Huyền Trang kia, đến cùng có chỗ kỳ hoặc gì sao?
- Huyền Trang, có được thần thông phi thường kỳ lạ!
Trên mặt Thanh Hoa Đại Đế, có một chút vẻ ngưng trọng, mở miệng nói ra:
- Nói thí dụ như, hắn có một chiêu thần thông, có thể cấp tốc để cho người ta khôi phục thương thế, Tôn Ngộ Không kia nguyên bản đã trọng thương, không có bao nhiêu sức chiến đấu, hắn có thể để cho Tôn Ngộ Không tại bên trong ngắn ngủi mấy chục cái hô hấp, gần như hoàn toàn khôi phục thương thế!
- Thứ hai, hắn còn có một chiêu thần thông nhìn không thấy, sờ không được, nhưng ước chừng để cho người ta bên trong thời gian hai hô hấp, hồn thân năng lực phảng phất một đầm nước đọng vậy, khó có thể điều động!
- Cuối cùng, hắn còn có năng lực trớ chú, có thể để người lâm vào trạng thái hư nhược, mỗi phương diện năng lực cùng tốc độ, chỉ có thể phát huy ra bảy tám phần mà thôi!
- Đây đều là thần thông hắn có, trừ cái đó ra, phải chăng còn có thần thông khác, thì ta không được biết!
- Thế mà có được nhiều đại thần thông thủ đoạn kỳ lạ mạnh mẽ như vậy?
Nghe Thanh Hoa Đại Đế lần lượt trình bày Quan Âm Chú, Trị Dũ Chi Thủ, Bế Khẩu Thiền cùng Hư Nhược Phù những năng lực này, sắc mặt Chân Võ Đại Đế cũng biến thành ngưng trọng rất nhiều.
Nơi hạ điện, một người mặc kim giáp Thần Tướng trong lòng bừng tỉnh.