Chương 1285: Giang Lưu: Bần Tăng Đến Là Vì Chất Vấn Đại Đế!
Khi nói chuyện, mang theo Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không cùng một chỗ tìm tới địa phương chính mình giấu Tụ Thủy Phiên, thu Tụ Thủy Phiên vào.
Quả nhiên, phi thường hiệu quả, thu Tụ Thủy Phiên lại xong, mây mưa tụ tập lại giữa bầu trời Nam Đẩu Thành, dần dần tán đi, tự nhiên, mưa rào tầm tã này cũng biến thành càng ngày càng nhỏ, thẳng đến cuối cùng, hoàn toàn ngừng lại.
Một màn như thế, cũng ấn chứng lời Kim Quang Bồ Tát nói.
Quả nhiên, tình huống Nam Đẩu Thành hạ mưa, đều là hắn trong bóng tối thao túng hết thảy.
- Xin hỏi Bồ Tát, dân chúng Nam Đẩu Thành này đến tột cùng đã làm sai điều gì? Ngươi muốn dìm nước Nam Đẩu Thành, để cho vô số dân chúng chết oan chết uổng, trôi dạt khắp nơi?
Theo nước mưa ngừng nghỉ xong, Giang Lưu mở miệng, hỏi Kim Quang Bồ Tát.
- Cái này... Giang Lưu hỏi dò, mặt Kim Quang Bồ Tát lộ vẻ khó khăn, bộ dáng muốn trả lời, rồi lại không dám trả lời.
- Bồ Tát, còn xin nói thẳng!
Xem bộ dáng Kim Quang Bồ Tát chần chờ, Giang Lưu sầm mặt lại, nghiêm túc nói.
Phi thường phối hợp Giang Lưu, theo lời Giang Lưu nói, Tôn Ngộ Không bên cạnh cũng giương lên Kim Giao Tiễn trong tay chính mình, làm ra vẻ muốn thôi động lên.
- Ta nói, ta nói...
Đã có rất nhiều Bồ Tát chết tại trong tay một đoàn người Huyền Trang, cho nên, Kim Quang Bồ Tát hoàn toàn tin tưởng bọn họ dám ra tay, vì thế, vội vàng mở miệng nói ra:
- Ta, ta cũng chỉ nghe theo pháp lệnh làm việc!
- Ồ? Thân là Bồ Tát, nhưng cũng chỉ nghe theo pháp lệnh làm việc? Là Phật Tổ cho ngươi làm thế này sao?
Tôn Ngộ Không bên cạnh nghe vậy, xen vào hỏi.
- Không phải... Kim Quang Bồ Tát lắc đầu nói ra.
- Là vị Phật Đà nào yêu cầu ngươi làm như vậy?
Ngay sau đó, Tôn Ngộ Không liền truy vấn.
- Cũng không phải!
Kim Quang Bồ Tát tiếp tục lắc đầu.
- Vậy rốt cuộc là nghe theo pháp lệnh ai? Ngươi thân là Bồ Tát, ai có thể điều động ngươi được?
Nghe đến đó, Tôn Ngộ Không có chút kỳ quái, tiếp tục hỏi.
- Là, là pháp lệnh Trường Sinh Đại Đế...
Mặt lộ vẻ khó khăn, thế nhưng, dưới tính mệnh uy hiếp, Kim Quang Bồ Tát cũng không dám che giấu, trả lời.
- Trường Sinh Đại Đế? Nguyên lai lại là Trường Sinh Đại Đế?
Nghe được lời ấy, sắc mặt Tôn Ngộ Không hơi đổi, nghiến răng nói ra.
- Sư phụ, lão Tôn ta trước đó tìm tới Thiên Đình một lần, biết được ôn dịch Nam Đẩu Thành, cũng là Trường Sinh Đại Đế hạ lệnh tản xuống, nguyên lai, sự tình tất cả những thứ này, đều là Trường Sinh Đại Đế làm a!
Quay đầu, ánh mắt rơi trên người Giang Lưu, Tôn Ngộ Không mở miệng nói ra, trên mặt giận dữ.
- A Di Đà Phật, thân là một trong tứ ngự Thiên Đình, chưởng khống vạn dân, lại làm ra chuyện thế này, Aiz...
Miệng Giang Lưu tuyên một tiếng phật hiệu, thần sắc trên mặt khổ, khi nói chuyện, lắc đầu.
- Vậy, sau này thế nào? Chúng ta phải đi Thiên Đình một lần sao?
Tôn Ngộ Không mở miệng hỏi Giang Lưu.
- Chuyện này... Nghe vậy, trên mặt Giang Lưu cũng mang theo thần sắc chần chờ.
Thế nhưng, hơi chút chần chờ xong, Giang Lưu nhẹ gật đầu, nói:
- Ta chịu vạn dân Nam Đẩu Thành nhờ vả, tất nhiên phải thay bọn hắn chủ trì công đạo, nếu như đã điều tra rõ ràng hết thảy đều là Trường Sinh Đại Đế âm thầm giỡ trò, tự nhiên, chúng ta cũng nên đi hỏi minh bạch!
Một lời hạ xuống xong, Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không đứng dậy, đằng vân bay đi, hướng thẳng đến phương hướng Thiên Đình.
Không ý tứ tiếp tục để ý tới đối với Kim Quang Bồ Tát bên này.
Hô...
Tuy nói chính mình đã sớm câu thông cùng Huyền Trang Pháp Sư qua, trước mắt hết thảy đều là diễn kịch, thế nhưng, cùng Huyền Trang Pháp Sư tiếp xúc, cho dù chỉ là diễn kịch, trong lòng Kim Mao Hống kỳ thật vẫn có một chút bỡ ngỡ.
Hiện tại, trình diễn xong rồi, nhìn xem Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không bay lên không, rõ ràng là hướng Thiên Đình bay qua, lúc này trong lòng Kim Mao Hống mới âm thầm thở dài một hơi.
Đồng thời, trong lòng Kim Mao Hống âm thầm nhếch lên ngón tay cái cho Giang Lưu, âm thầm tán thưởng một tiếng.
Lợi hại!
Sự tình năm đó Tôn Ngộ Không đại náo Thiên Cung, làm cho cả tam giới mà chấn động, đây là sự tình cuồng vọng cỡ nào mới dám làm ra đại náo Thiên Cung a?
Hiện tại xem ra, Huyền Trang Pháp Sư hành động, chỉ có hơn chứ không kém so với Tôn Ngộ Không năm đó a.
Bởi vì, hắn ôm mục đích là đi tru sát Trường Sinh Đại Đế!
Phải nói, quả nhiên không hổ là hai người sư đồ? Đồng dạng vô pháp vô thiên a!
Cái này nếu Trường Sinh Đại Đế bị tru sát, toàn bộ tam giới lục đạo sẽ triệt để bị chấn động a?
Kể từ đó, Trường Sinh Đại Đế chính là người mạnh nhất tại bên trong đại kiếp tây hành thỉnh kinh này vẫn lạc?
Không nói đến trong lòng Kim Mao Hống, là dạng tâm tư gì, Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không đằng không bay lên, rất nhanh liền đi tới phía trước Nam Thiên Môn.
Thiên Binh Thiên Tướng trấn thủ phía trước Nam Thiên Môn, tự nhiên không dám ngăn cản Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không, trực tiếp để bọn hắn tiến nhập.
Tiếp đó, được Tôn Ngộ Không dẫn đầu, Giang Lưu rất mau đến trường sinh trước đại điện.
- Huyền Trang Pháp Sư, Đại Thánh, tạm thời đợi chút, ta liền đi thông bẩm Đại Đế...
Thần Tướng phía trước đại điện này nhìn thấy Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không đến đây, chủ động mở miệng nói ra.
- Không cần thông bẩm, chính chúng ta tự mình đi vào!
Đối với Thần Tướng này, Tôn Ngộ Không phất phất tay, vẫn như cũ là bộ dáng không khách khí nói ra.
Thoại âm rơi xuống, hướng thẳng đến trong trường sinh đại điện xông vào.
Rất nhanh, Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không hai người đi tới bên trong đại điện.
- Đại Đế, Đại Thánh hắn liền xông lên...
Đi theo sau thân Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không, Thần Tướng trấn thủ này nói với Trường Sinh Đại Đế.
- Hừ, một chút sự tình cũng không làm được, chính mình đi lĩnh bảy bảy bốn mươi chín roi đi!
Lần này, tâm tình Trường Sinh Đại Đế hình như cũng không tốt, nghe vậy, hừ lạnh một tiếng nói ra.
- Vâng... Nghe được Đại Đế xử phạt đối với mình, Thần Tướng này đứng thẳng, thấp giọng trả lời một câu, chuyển thân ly khai.
- Chờ một chút, Trường Sinh Đại Đế, đây là lão Tôn ta tự mình muốn xông tới, ngươi không cần phạt hắn a?
Đến cùng là bởi vì chính mình mới chịu hình, Tôn Ngộ Không bên cạnh nhìn có chút không đành lòng, mở miệng hướng về phía Trường Sinh Đại Đế lên tiếng.
- Tôn Ngộ Không...
Đầu đội mũ quan ngọc, ánh mắt Trường Sinh Đại Đế rơi trên người Tôn Ngộ Không, yên lặng mở miệng nói ra:
- Đây là sự tình trường sinh đại điện ta, ngươi không cần nhúng tay!
- Chuyện này...
Không thể không nói, Trường Sinh Đại Đế lời này rất có đạo lý, có phạt hay không phạt thuộc hạ, thật là sự tình trường sinh đại điện, nếu như Trường Sinh Đại Đế không cho người bên ngoài nhúng tay, người bên ngoài thật đúng là không tiện nhúng tay.
- Hừ!
Chỉ là, Tôn Ngộ Không cũng không phải người dễ dàng bị hù dọa như vậy, nghe vậy, miệng hừ lạnh một câu, nói:
- Nếu như thời điểm bình thường, ngươi xử phạt người trong đại điện chính mình, lão Tôn ta tự nhiên sẽ không xen vào, thế nhưng, người này là bởi vì lão Tôn ta mới chịu phạt, lão Tôn ta sẽ không thể mặc kệ!
Trường Sinh Đại Đế nói có đạo lý, Tôn Ngộ Không nói, thực sự cũng có đạo lý, đều chiếm lý, không thể nói ai là đúng, ai là sai rồi.
Trường Sinh Đại Đế cùng Tôn Ngộ Không, mỗi người đều nắm lấy lý chính mình bộ dáng, song phương có chút giằng co không xong.
- A Di Đà Phật...
Vào lúc này, Giang Lưu miệng tuyên một tiếng phật hiệu, tiến lên hai bước.
Mắt thấy sư phụ có lời muốn nói, Tôn Ngộ Không cũng liền im miệng.
Đồng dạng, Tôn Ngộ Không im miệng, ánh mắt Trường Sinh Đại Đế cũng rơi trên người Giang Lưu:
- Huyền Trang Pháp Sư, đến trường sinh đại điện ta, có gì muốn làm sao?
- Đại Đế, bần tăng đến, là có một chuyện, để chất vấn Đại Đế!