Chương 1441: Sư Phụ, Tại Sao Phải Buông Tha Bọn Hắn?
Khí tức trên thân hai vị cường giả cấp độ Đại La Kim Tiên, để cho người ta có một loại cảm giác hít thở không thông.
Lão giả mập mạp, nuốt một ngụm nước bọt, một giọt mồ hôi lạnh trên trán tuột xuống.
Hai người anh em chính mình, chẳng qua là tu vi Thái Ất trung kỳ, đối mặt hai vị tồn tại cấp độ Đại La Kim Tiên, hậu quả thế nào, không cần nói cũng biết.
- Gặp qua Huyền Trang Pháp Sư!
Bên cạnh, trên mặt lão giả gầy gò đồng dạng một giọt mồ hôi lạnh tuột xuống, bất quá, hắn phản ứng rất nhanh, đưa mắt liếc cho lão giả bên cạnh ra ý một cái xong, để cho hắn thu tiểu đao lại, đồng thời, mở miệng chào hỏi với Giang Lưu.
- Thánh Tăng, cứu mạng a, cứu mạng...
Mắt thấy chính mình sắp bị giết, ở lúc mấu chốt, Huyền Trang Pháp Sư từ trên trời giáng xuống cứu mình, điều này làm cho Bạch Thử Tinh mừng rỡ trong lòng, đồng thời, miệng lớn tiếng hướng về phía Giang Lưu kêu to.
Đối với Bạch Thử Tinh kêu cứu, Giang Lưu chỉ khẽ gật đầu, ra hiệu nàng an tâm chớ vội.
Chợt, ánh mắt Giang Lưu rơi vào trên người hai vị lão giả, bộ dáng khiêm tốn hữu lễ, đáp lễ lại.
- Gặp qua hai vị, không biết hai vị các ngươi là ai? Vì sao phải đối đãi thị nữ ta như thế này?
- Huyền Trang Pháp Sư, hai chúng ta chính là chính thần Thiên Đình, lúc đầu tại dưới trướng Thanh Hoa Đại Đế... Hai người lão giả, mở miệng nói với Giang Lưu, trước biểu lộ thân phận chính mình.
- A Di Đà Phật, nguyên lai, là hai vị chính thần Thiên Đình! Bần tăng thất kính!
Từ lời hai người lão giả này nói, Giang Lưu có thể minh bạch thân phận bọn hắn.
Quả nhiên, huyết nhục có thể kéo dài tuổi thọ, không chỉ yêu ma quỷ quái, cho dù Tiên Phật trên trời, cũng khó có thể ngăn cản dụ hoặc dạng này.
Bất quá, tất cả những thứ này, đều tại trong dự liệu Giang Lưu, cho nên, đối mặt hai người thần tiên này, Giang Lưu mặt ngoài, vẫn là bộ dáng khiêm tốn hữu lễ như cũ.
- Thánh Tăng khách khí!
Xem bộ dáng Giang Lưu khiêm tốn hữu lễ, hai người chính thần Thiên Đình này, tự nhiên là bộ dáng thụ sủng nhược kinh.
- Hai vị, không biết thị nữ ta này, đến tột cùng có địa phương nào đắc tội hai vị, để cho các ngươi đãi nàng như thế?
Mặt ngoài, vẫn như cũ là bộ dáng rất lễ phép, Giang Lưu mở miệng dò hỏi.
- Thánh Tăng, Kim Tị Bạch Mao Lão Thử Tinh này cũng không có đắc tội chúng ta, chỉ là, chúng ta nghe nói nàng từng tại Đại Lôi Âm Tự, cướp ăn Hương Hoa Bảo Chúc của Như Lai Phật Tổ, đến mức rất nhiều người trong Phật Môn đều đuổi bắt nàng, một lần tình cờ đụng phải, cho nên, lúc này chúng ta mới xuất thủ.
- Lại không biết nàng đã trở thành thị nữ Pháp Sư, là hiểu lầm rồi!
Cũng mặc kệ Giang Lưu tin hay không, dù sao, động thủ là sự tình không thể, hai người lão giả chỉ có thể nói đây là hiểu lầm.
- Hai người các ngươi gạt người!
Bên cạnh Bạch Thử Tinh nghe đến đó, nhịn không được kêu to lên tiếng, nói.
- Vừa rồi các ngươi rõ ràng nói là nghe nói huyết nhục ta có công hiệu kéo dài tuổi thọ, cho nên mới muốn cắt huyết nhục ta để nếm thử, các ngươi căn bản không phải vì đuổi bắt ta!
- Thánh Tăng, chúng ta oan uổng!
Nghe lời Bạch Thử Tinh nói, hai người thần tiên vội vàng mở miệng kêu oan.
Biểu lộ ủy khuất kia, nếu như người không biết thấy được, thật đúng là cho rằng bọn họ oan khuất phi thường.
- A Di Đà Phật, song phương bên nào cũng cho là mình phải, để cho bần tăng đi lựa chọn thế nào... Trên mặt Giang Lưu, lộ ra thần sắc khó khăn.
Đương nhiên, vô luận là Bạch Thử Tinh hay là hai người thần tiên, đều hi vọng Giang Lưu tin tưởng mình.
Vì thế, mở miệng, đều nói mình nói là thật.
- Ngươi là thị nữ ta, theo lý thuyết, ngươi nói, ta tự nhiên sẽ không hoài nghi!
Giang Lưu mở miệng, ánh mắt rơi trên người Bạch Thử Tinh.
Nói lời này, nói đến trong lòng Bạch Thử Tinh dễ chịu rất nhiều, đương nhiên hai người lão giả bên cạnh, nghe được lời này xong, lại có chút cuống lên.
- Thế nhưng hai vị thì sao? Đều là thần tiên trên trời, đối với lời các ngươi nói, bần tăng tự nhiên cũng sẽ không hoài nghi... Chợt, ánh mắt Giang Lưu, liền rơi vào trên người hai vị lão giả, mở miệng nói.
- Sư phụ, song phương, cũng không biết nên tin ai, vậy tiếp theo nên làm cái gì?
Trư Bát Giới mở miệng, hỏi Giang Lưu.
- Như vậy đi! Vô luận như thế nào, đến cùng cũng là thị nữ ta bị kinh sợ, tuy nói là hiểu lầm, nhưng hai vị cũng nên có chỗ biểu thị mới đúng chứ?
Hơi chút trầm mặc xong, chợt, Giang Lưu nhìn hai người lão giả, mở miệng nói.
- Đây là tự nhiên, đây là tự nhiên...
Nghe Giang Lưu nói, rõ ràng là để hai người chính mình làm ra đền bù, hai người lão giả này nghĩ nghĩ, vội vàng gật đầu nói.
Không biện pháp!
Mặc dù làm ra đền bù, thật là sự tình rất đau lòng, thế nhưng, vào lúc này Huyền Trang Pháp Sư cũng đã đến đây, nếu như động thủ, anh em hai người chính mình, tất nhiên là kết cục thân tử đạo tiêu.
Có thể của đi thay người, đã là kết quả tốt nhất.
Hai người lão giả, mỗi người lấy ra một chiếc nhẫn cùng một viên Linh đan, đưa đến trước mặt Giang Lưu, biểu thị nguyện ý làm ra bồi thường.
- Khu Tán Chú!
Giang Lưu giơ tay lên, một điểm trên người Bạch Thử Tinh, một cái Khu Tán Chú, trực tiếp giải khai trói buộc trên thân Bạch Thử Tinh.
Chợt, nói với Bạch Thử Tinh.
- Bọn họ hai người dù sao cũng là thần tiên trên trời, bọn hắn đưa ra bồi thường, ngươi thu cất đi!
Nghe lời Giang Lưu nói, rõ ràng là phải thu nhỏ sự tình, để chuyện nhỏ hóa không, Bạch Thử Tinh cảm thấy hơi nghi hoặc một chút.
Mấy ngày trước, cả Phật Môn Phật Đà cũng có thể bị hắn doạ đi, nhưng vì sao? Hai người thần tiên Thái Ất cảnh này, Thánh Tăng không truy cứu?
- Bạch Thử Tinh sư muội, ngươi nghe sư phụ nói đi, trước tiên nhận lấy vật này!
Xem bộ dáng Bạch Thử Tinh chần chờ, Trư Bát Giới bên cạnh nhịn không được thúc giục một cái.
- Cái này, tốt a... Nghe được Trư Bát Giới thúc giục, Bạch Thử Tinh nghĩ nghĩ, nhẹ gật đầu, đưa tay nhận lấy đan dược và pháp bảo của hai người.
- Pháp Sư, nếu như hiểu lầm đã giải trừ, hai người anh em chúng ta, liền không làm phiền nữa, liền cáo từ!
Mắt thấy Bạch Thử Tinh nhận đồ xong, hai người lão giả mở miệng nói.
- A Di Đà Phật, sau này còn gặp lại... Giang Lưu khẽ gật đầu, cũng không có ý tứ lưu bọn hắn lại.
Hai người lão giả trao đổi ánh mắt xong, nào còn dám dừng lại thêm? Lập tức chuyển thân ly khai.
- Sư phụ, ngươi cố ý thả bọn họ đi a?
Theo hai người lão giả ly khai xong, Trư Bát Giới lúc này mới lên tiếng, hỏi Giang Lưu.
Đúng vậy a, Văn Thù Bồ Tát cùng Phổ Hiền Bồ Tát cũng dám níu lấy không thả, giết bọn hắn, hai người thần tiên dưới trướng Thanh Hoa Đại Đế, chỉ là tu vi Thái Ất cảnh mà thôi, giết cũng liền giết, ai có thể nói thêm cái gì?
- Không sai, ngươi có chút thông minh đó, nhưng biết rõ vi sư vì sao phải buông tha bọn hắn không?
Giang Lưu khẽ gật đầu, một bộ bộ dáng vui mừng, truy vấn.