Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 188: Quyển Liêm Đại Tướng Sắp Khóc Ra Tới

Chương 188: Quyển Liêm Đại Tướng Sắp Khóc Ra Tới
Nhìn Giang Lưu bên cạnh, tựa hồ sợ hãi Tôn Ngộ Không tiếp tục động thủ, hắn vội vàng mở miệng, hướng về phía Giang Lưu hô:
- Chờ một chút, sư phụ, sư phụ, ta không phải yêu nghiệt, ta được Quan Âm Đại Sĩ điểm hóa. . ..
- Quyển Liêm Đại Tướng, sự tình liên quan tới ngươi, ta đã phân trần cùng người thỉnh kinh rồi!
theo Quyển Liêm Đại Tướng mở miệng, Mộc Tra nói ra
Nghe được Mộc Tra nói, Quyển Liêm Đại Tướng yên tâm.
Đã có Mộc Tra sứ giả đích thân đến, phân trần giúp mình, vậy là tốt rồi, dù sao cũng phải tốt hơn chính mình tự nói rất nhiều.
Chỉ là, Quyển Liêm Đại Tướng vừa mới an tâm được một chút, Mộc Tra lời kế tiếp, lại làm cho Quyển Liêm Đại Tướng trợn tròn mắt.
- Huyền Trang Pháp Sư nói, đoàn đội tây hành thỉnh kinh bây giờ hắn đã hài lòng, không cần ngươi tùy hành chung nữa!
Mộc Tra không nói nhảm, thẳng thắn nói với Quyển Liêm Đại Tướng.
Quyển Liêm Đại Tướng ngây ngẩn cả người, thật lâu sau mới lấy lại tinh thần, gấp giọng nói ra:
- Sư phụ, ta, ta được Quan Âm Bồ Tát điểm hóa, muốn cùng ngươi đi tây hành! Ta có thể gồng gánh dẫn ngựa cho ngươi!
- Đa tạ hảo ý, chỉ là, ngựa của ta không cần dắt, hơn nữa, chúng ta cũng không có hành lí gì cho ngươi gánh cả!
Nghe vậy, Giang Lưu lắc đầu, từ chối nhã nhặn.
Nhìn nhìn Bạch Long Mã, suy nghĩ lại một chút thời điểm vừa rồi chính mình đuổi phía sau, người thỉnh kinh thật đúng là không có hành lý.
Điều này làm cho trong lòng Quyển Liêm Đại Tướng càng thêm vội vàng, nói:
- Ta, ta còn có thể hộ tống sư phụ ngươi một đường tây hành a, ta còn có chút thủ đoạn hàng yêu phục ma!
- Đa tạ hảo ý, yêu nghiệt bình thường, bần tăng chính mình đã đủ, nếu như gặp phải yêu nghiệt không đối phó được, có Ngộ Không cùng Bát Giới, là ổn rồi!
chỉ là, đối với Quyển Liêm Đại Tướng nói, Giang Lưu vẫn lắc đầu.
thần sắc trên mặt Quyển Liêm Đại Tướng càng thêm vội vàng, nghĩ nghĩ, mình còn giá trị gì có thể để cho người thỉnh kinh động tâm! ?
Đúng rồi! Trước mắt không phải cần dùng chính mình sao! ?
Tâm niệm vừa động, Quyển Liêm Đại Tướng nói ra:
- Sư phụ! Ta, ta có thể phát huy tác dụng, tựa như Lưu Sa Hà trước mắt này, ta có thể cõng ngươi đi qua a! Hoàn toàn có thể miễn vất vả ngươi đi đường vòng, Lưu Sa Hà dài vạn dặm, đủ để tiết kiệm thời gian một năm nửa năm của ngươi!
Quyển Liêm Đại Tướng thật cảm thấy mình quá cơ trí, còn cần suy nghĩ xa tình sao như vậy sự! ? Trước mắt không phải thời điểm chính mình hiện ra giá trị sao?
Chỉ cần nhận chính mình làm đồ đệ, liền có thể trực tiếp qua Lưu Sa Hà, ít nhất tiết kiệm thời gian một năm nửa năm, người thỉnh kinh này nhất định sẽ tâm động đi! ?
Chỉ là, đối với Quyển Liêm Đại Tướng nói lời này, thần sắc Giang Lưu có chút quái dị, chợt, thấp giọng tuyên một tiếng phật hiệu, thần sắc kiên định dõng dạc:
- A Di Đà Phật, lần này đi tây hành, cách xa vạn dặm! Bần tăng không ngại cực khổ, vui vẻ chịu đựng, bất quá đường vòng vạn dặm mà thôi, có đáng là gì! ? Cho dù lại đường vòng mười vạn dặm! Hai mươi vạn dặm! Bần tăng cũng tuyệt không nhíu mày!
Ai, xem ra, Huyền Trang Pháp Sư này thật quyết tâm không nhận hắn sao! ?
Mộc Tra nghe được Giang Lưu lời ấy, trong lòng có chút bất đắc dĩ thầm thở dài một tiếng.
Nguyên bản nghe Quyển Liêm Đại Tướng nói, Mộc Tra còn âm thầm cảm thấy Quyển Liêm Đại Tướng rốt cục nói đến điểm quan trọng, Huyền Trang Pháp Sư sẽ nguyện ý nhận hắn, lại không nghĩ rằng, thế mà vẫn khó dao động hắn như cũ! ?
Thật là kỳ quái a, Huyền Trang Pháp Sư chán ghét Quyển Liêm Đại Tướng, vì cái gì sâu như thế! ? Cái này có chút không quá hợp lẽ thường a!, trong lòng sợ hãi thán phục ra, Mộc Tra có chút kinh ngạc, cảm thấy Giang Lưu phản ứng, không hợp với lẽ thường.
- Ngươi, ngươi cho dù tình nguyện đi vòng vạn dặm, cũng không nguyện ý thu ta! ?,
Quyển Liêm Đại Tướng đồng dạng ngây ngẩn cả người, mộng bức nhìn Giang Lưu, thực sự cảm thấy khó có thể tin.
Hắn vì cái gì chán ghét mình tới như vậy! ? Cái này không đạo lý a, chẳng lẽ bởi vì trước đó chính mình gây sóng gió, làm hắn rơi xuống nước! ?
người thỉnh kinh này cũng quá nhỏ nhen đi! ?
- Ai, gia hỏa đáng thương a. . .,
bên cạnh Bạch Long Mã không nói một lời, hắn biết rõ dưới tình huống này, chính mình không có tư cách xen vào, chỉ là, đối với tâm tình Quyển Liêm Đại Tướng giờ phút này, hắn cảm động lây.
Bởi vì, lúc trước chính mình gặp được tình huống gần giống như hắn, thậm chí còn thảm hơn hắn một phần.
Hắn hiện tại ít nhất còn có Mộc Tra sứ giả giúp nói chuyện, chính mình lúc trước thì sao? Lúc trước phải mặt dày mày dạn đi theo.
Bất quá, trong lòng mặc dù cảm thấy Quyển Liêm Đại Tướng cực kỳ đáng thương, thậm chí cảm động lây đối với tâm tình hắn hiện tại, thế nhưng chẳng biết tại sao, Bạch Long Mã cũng có cảm giác tâm tình vui sướng, cảm giác thăng bằng.
lúc mới đầu, Đại sư huynh cùng Nhị sư huynh, sư phụ thế mà đều nguyện ý nhận lấy bọn hắn. Nguyên bản còn tưởng chỉ có mình mới bị người thỉnh kinh ghét bỏ,
Hiện tại cũng không nguyện ý thu Quyển Liêm Đại Tướng này, mặc cho hắn tận tình khuyên bảo kể rõ thế nào, không thu là vẫn không thu, điều này làm cho Bạch Long Mã cảm thấy thăng bằng trong lòng.
Không nói đến hiện tại Bạch Long Mã là dạng tâm tư gì, cự tuyệt Quyển Liêm Đại Tướng xong, Giang Lưu không có tâm tư nói thêm gì nữa, trực tiếp xoay người lên Bạch Long Mã, tiếp tục đi về phía nam, không có ý muốn vượt qua Lưu Sa Hà
- Huyền Trang Pháp Sư, chờ một chút, không nói đến ngươi có nguyện ý nhận Quyển Liêm Đại Tướng hay không, cái Lưu Sa Hà này ngươi vượt qua trước rồi nói sau!
Thấy Giang Lưu quyết tâm không chịu thu, cũng quyết tâm bỏ qua Lưu Sa, trong lòng Mộc Tra căng thẳng, cao giọng nói với Giang Lưu.
- Đa tạ Mộc Tra sứ giả hảo ý! bần tăng đã quyết định chú ý không thu, làm sao có thể mặt dạn mày dày đi qua Lưu Sa Hà? Còn xin Mộc Tra sứ giả đừng thuyết phục bần tăng nữa! Bần tăng một bước một dấu chân, tình nguyện vòng qua Lưu Sa Hà vạn dặm này!
Ngồi trên Bạch Long Mã, Giang Lưu không có quay đầu lại, thế nhưng ngữ khí lại cho người ta một loại cảm giác kiên định không thay đổi.
Cái này, vậy phải làm sao bây giờ a!, nhìn thân ảnh một đoàn người Giang Lưu dần dần đi xa, Quyển Liêm Đại Tướng cả người đều mộng, hoàn toàn không rõ nên làm gì bây giờ.
Hắn hoàn toàn không rõ, sự tình tại sao lại nháo đến tình trạng này.
người Thỉnh kinh không chịu thu chính mình thì cũng thôi đi, thậm chí, vì không chịu thu chính mình còn nguyện ý đi vòng vạn dặm! ?
Lần này, trong lòng Quyển Liêm Đại Tướng càng thêm vội vàng, nếu để hắn đi vòng vạn dặm mà nói, chính mình không những không có cách nào lấy công chuộc tội, thậm chí là tội thêm một bậc! ?
- Mộc Tra sứ giả, hiện tại ngươi nói, ta nên làm cái gì a! ?
cả người Quyển Liêm Đại Tướng, gấp đến độ sắp khóc, hướng về phía Mộc Tra nói ra.
- Chuyện này, ta cũng không biết nên xử trí như thế nào, ngươi chờ đợi ở đây, ta liền trở về bẩm báo Bồ Tát, nhìn xem Bồ Tát có ý chỉ gì!
đến trình độ này, Mộc Tra cũng hoàn toàn không có cách nào, chỉ có thể báo cáo chuyện này lại thôi.
- Ai, đã như vậy, hi vọng Bồ Tát có thể có biện pháp!.
Bất đắc dĩ thở dài một hơi, Quyển Liêm Đại Tướng biết rõ chuyện đã tới được mức này, nhất định sẽ lưu lại trong lòng Bồ Tát một ấn tượng cực xấu, thế nhưng, cục diện bây giờ, tựa hồ cũng chỉ có thể đem hi vọng ký thác trên người Bồ Tát.
Tuy nói tại Lưu Sa Hà, lẳng lặng chờ đợi, thế nhưng Quyển Liêm Đại Tướng không dám để mất dấu Giang Lưu, cho nên, một đoàn người Giang Lưu tại bên bờ sông hành tẩu, Quyển Liêm Đại Tướng thì đi theo trong nước sông.
Mộc Tra khẽ lắc đầu thở dài thả người nhảy một cái, đằng vân mà lên, bay trở về phía nam biển Lạc Già Sơn.
Không nói đến Lưu Sa Hà, đến tột cùng xảy ra chuyện gì, bên Lạc Già Sơn, bên trong Tử Trúc Lâm, Quan Âm Bồ Tát lẳng lặng ngồi trên đài sen chính mình, tâm thần nhập định.
Đột nhiên trong lòng, Quan Âm Bồ Tát hơi động, có cảm ứng, chợt trên mặt mỉm cười.
Nàng có thể cảm nhận được, tây hành chín chín tám mươi mốt nạn này lại tăng lên một nạn, xem ra, kế hoạch chính mình rất hoàn mỹ.
- Kim Thiền bị giáng chức nạn thứ nhất, xuất thai kỷ sát nạn thứ hai, mãn nguyệt phao giang, Quan Âm thiền viện yêu tập, lại thêm Lưu Sa Hà gặp ngăn trở. ..
- Ai. .
trong lòng âm thầm tính toán chín chín tám mươi mốt nạn xong, trong lòng Quan Âm vừa tự than thở thở ra một hơi.
Cho đến trước mắt, chín chín tám mươi mốt nạn mới trải qua năm lần kiếp nạn mà thôi?
Tại bên trong Quan Âm mưu đồ, theo lý thuyết đến Lưu Sa Hà, chín chín tám mươi mốt nạn, cũng đã tao ngộ vài chục lần kiếp nạn mới đúng a.
Xem ra, công việc mình sau này sẽ bận rộn.
. ..
Giang Lưu, lẳng lặng ngồi trên lưng ngựa, Bạch Long Mã một đường hành tẩu đi về phía nam, lưng ngựa vô cùng bình ổn.
- Sư phụ, Quyển Liêm Đại Tướng kia trên đường đều đi theo chúng ta? Thật không cần để ý hắn sao! ?
Trư Bát Giới quay đầu lại nhìn nhìn, trong nước sông cách đó không xa, Quyển Liêm Đại Tướng vẫn theo sát đoàn người mình như cũ, nhịn không được mở miệng nói với Giang Lưu.
Đã từng làm Thiên Bồng Nguyên Soái, Trư Bát Giới đối với một ít chuyện Tiên Phật, tự nhiên nhìn càng thêm rõ ràng, Quyển Liêm Đại Tướng này mặc dù không quan trọng gì, nhưng đây cũng là cục các đại lão Tiên Phật bày xuống.
Sư phụ cứ như vậy quả quyết cự tuyệt, không chỉ là làm mất mặt mũi đại lão Tiên Phật, hơn nữa, kết quả cuối cùng, cũng nhất định đấu không lại! ?
- Không sao, hắn thích đi theo sau, liền để hắn đi theo đi!
Chỉ là, đối với Trư Bát Giới nhắc nhở, Giang Lưu lại lắc đầu.
Mặc kệ chính mình kiên trì, cuối cùng có thể kiên trì được mãi hay không, theo Giang Lưu, dù sao kéo được thời gian càng lâu, chính mình đi về phía nam càng xa, chỗ tốt đối với mình lại càng lớn! ?
Lắc đầu, trong lòng Giang Lưu không có suy tư tình huống Quyển Liêm Đại Tướng, trong lòng mặc niệm một tiếng Bao Khỏa Không Gian.
Một giao diện nửa trong suốt, chỉ có Giang Lưu có thể nhìn thấy xuất hiện.
mục đích Giang Lưu khi mở ra giao diện này chỉ vì thấy được mấy món đồ vật vừa rồi đánh bại Quyển Liêm Đại Tướng tuôn ra, thuộc tính tin tức tương quan hoàn toàn hiện lên ở trước mắt Giang Lưu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất