Chương 194: Từ Biệt Nửa Năm Bây Giờ Vẫn Tốt Chứ?
Giang Lưu khác thường, để cho Tôn Ngộ Không có chút hiếu kỳ, nguyên bản đối với chiến đấu nơi này không thèm để ý, vì cái gì đột nhiên khẩn trương xông lại như vậy.
Hơn nữa, một đường đi qua, Giang Lưu tru sát yêu nghiệt mặc dù không ít, thế nhưng, lại không có sát cơ lạnh thấu xương như vậy.
Bất quá, xem bộ dáng Giang Lưu, Tôn Ngộ Không cũng có thể cảm nhận được tâm tư hắn hiện tại vội vàng.
Nhẹ gật đầu, không nói nhảm, trong lòng mặc niệm chú ngữ, chợt hướng về phía vài Yêu Vương một chỉ, thổi một ngụm, miệng thấp giọng hô câu: Định!
Định Thân Thuật thần thông bắt đầu, mấy Yêu Vương này khí thế hùng hổ, trong nháy mắt hóa thành pho tượng, không thể động đậy.
Sau đó, giơ Kim Cô Bổng trong tay lên, hướng xuống một đập, Kim Cô Bổng đón gió biến lớn, hóa thành trụ trời vừa dài lại to, hung hăng hạ xuống.
Ầm ầm tiếng vang, một cây gậy này đi xuống, toàn bộ Lưu Sa Hà tựa hồ cũng bị trực tiếp đánh xuyên, nhấc lên sóng lớn đáng sợ.
sức mạnh to lớn Khó nói lên lời, trong nháy mắt tru sát vài Yêu Vương vốn mang theo thương thế, thậm chí, tất cả tiểu yêu bên trong phương viên phạm vi vài dặm đều trực tiếp bị đánh chết.
- Sư phụ, giải quyết rồi!
Nhìn ra được Giang Lưu vội vàng, cho nên, Tôn Ngộ Không động thủ cũng rất quả quyết, một chiêu Định Thân Thuật, lại dùng Kim Cô Bổng nện một phát, lập tức giải quyết toàn bộ vấn đề.
Lợi hại!
Bên cạnh thương thế trên người Quyển Liêm Đại Tướng, cũng không nhẹ, chỉ là, nhìn xem chính mình đấu lâu như vậy cũng không giải quyết được đám Yêu Vương, tại trước mặt Tôn Ngộ Không đám Yêu Vương này cơ hồ là bị miểu sát trong nháy mắt, trong lòng không khỏi âm thầm sợ hãi thán phục.
Quả nhiên không hổ là Tôn Ngộ Không trong truyền thuyết? Nhìn hầu tử gầy yếu, thế nhưng thủ đoạn này thật đúng là mạnh đến mức đáng sợ.
Thương thế khôi phục một chút, tay Cao Dương vừa nhấc, Hồng Lăng ngự lên, thân hình nhảy lên, rơi bên trên Hồng Lăng, đi tới trước mặt Giang Lưu, một đôi mắt đẹp chăm chú nhìn hắn.
- Giang Lưu, đã lâu không gặp! Nhìn chằm chằm Giang Lưu thật lâu, tựa hồ muốn khắc ghi dáng dấp hắn ở trong lòng, chợt, Cao Dương nhoẻn miệng cười, nụ cười xán lạn nói ra.
- Đã lâu không gặp! Cao Dương!
Giang Lưu cũng nghiêm túc nhìn Cao Dương, trên mặt cũng nổi lên một vệt ý cười.
Tuy nói hiện tại danh tiếng Huyền Trang Pháp Sư sớm đã thông truyền thiên hạ, thế nhưng, nàng nhưng vẫn thích gọi hắn là Giang Lưu.
Đồng dạng, tuy nói Giang Lưu cũng biết Cao Dương chỉ là phong hào công chúa của nàng mà thôi, cũng không phải tên nàng, thế nhưng, thời điểm lúc trước nhận biết đã xưng hô nàng là Cao Dương, Giang Lưu cũng không muốn thay đổi cách gọi.
Vô luận phát sinh bao nhiêu sự tình, vô luận đi qua bao lâu, xưng hô Giang Lưu cùng Cao Dương hai người đều không có biến, phảng phất như ngày mới gặp nhau.
- Cao Dương, thì ra là thế. . .
Bên cạnh Tôn Ngộ Không nghe được Giang Lưu cùng Cao Dương xưng hô, bừng tỉnh đại ngộ, minh bạch vì cái gì đột nhiên sư phụ phản ứng lớn như vậy.
thời điểm Lúc trước bị trấn áp dưới Ngũ Hành Sơn, Giang Lưu từng kể qua quá khứ của chính mình.
- Từ biệt nửa năm, chàng sống tốt chứ?
Cao Dương giơ tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy tay Giang Lưu, nghiêm túc hỏi.
- Còn tốt! Ngươi thì sao? Tại nơi Quan Âm Bồ Tát sống có vừa ý hay không?, cầm tay Cao Dương, Giang Lưu khẽ gật đầu nói ra.
- Sư phụ, cả nữ nhân tọa hạ Quan Âm Bồ Tát đều có thể bắt tới tay! ?
Không nói đến Giang Lưu cùng Cao Dương, thâm tình đối mặt, Trư Bát Giới bên cạnh nhìn hai người bọn họ tay trong tay, càng mở to hai mắt nhìn.
Lại nhìn Giang Lưu, bên trong ánh mắt tràn đầy khâm phục cùng vẻ hâm mộ.
Thật là lợi hại, tất cả nữ nhân trong thiên hạ sư phụ đều muốn ăn sạch sao?
Không nói đến nữ yêu xinh đẹp, cho dù là nữ tử Phật Môn cũng được! ? Dạng thủ đoạn này, chính mình chỉ cần học được da lông mà nói. ..
- Tốt, ngốc tử, đi thôi, bọn ta trở lại, đừng để đồ nướng trên lò bì người trộm đi!
Chỉ là, Tôn Ngộ Không đưa tay nắm chặt lỗ tai Trư Bát Giới, mở miệng nói ra, trực tiếp mang Trư Bát Giới đi.
Một bên Lưu Sa Hà, Giang Lưu cùng Cao Dương hai người ngồi trên đồng cỏ bên bờ sông, không có người quấy rầy.
Vô luận như thế nào, có thể lần thứ hai gặp mặt Cao Dương, rốt cục cũng xác định Cao Dương không có việc gì, còn sống thật tốt, tâm tình Giang Lưu tự nhiên không tệ.
Hai người tay kéo tay, tựa ở trên đồng cỏ, thấp giọng nói chuyện.
tự nhiên Cao Dương giảng thuật nửa năm qua sinh hoạt như thế nào sống ra sao, ngày đó được Như Lai Phật Tổ cứu sống ó, chính mình theo Quan Âm Bồ Tát tu hành, có Bồ Tát tự mình dạy bảo, tu vi chính mình đề thăng rất nhanh.
Ngắn ngủi nửa năm, liền từ tu vi Thông Mạch cảnh, tăng lên tới Ngự Pháp cảnh.
- Giang Lưu, ta có thể nói cho ngươi, hiện tại ta rất lợi hại, thời điểm ban đầu ở Kim Sơn Tự, tất cả chúng ta kém chút bị ba mắt quạ đen kia giết, mới phát động Sồ Long Phù, nếu như hôm nay chúng ta gặp lại ba mắt quạ đen Yêu Tướng kia, ta không cần sợ nó chỉ một chiêu là giết được nó thôi!
Nói đến sự tình nửa năm qua tu vi chính mình đề thăng, Cao Dương mở miệng nói ra.
- Ừm, lợi hại, rất lợi hại!
Nghe được Cao Dương nói, Giang Lưu gật đầu khen ngơi.
Tuy chính mình cũng có thể một mình giải quyết ba mắt quạ đen lúc trước kia, nhưng do chính mình có hệ thống trợ giúp, đánh quái thăng cấp cùng tu luyện lâu như vậy, mới có dạng thực lực này.
Cao Dương tăng lên nhiều như vậy, không thể không nói, đi theo Quan Âm Bồ Tát tu luyện, quả nhiên tốc độ phát triển cực nhanh.
- Đúng rồi, vừa rồi hầu tử cùng Trư Yêu kia là ai! ?
Hàn huyên một hồi, chợt Cao Dương lại hiếu kỳ hỏi.
- A, bọn hắn đều là đồ đệ của ta!
Giang Lưu tự nhiên sẽ không dấu diếm, thẳng thắn đáp.
- Đồ đệ! ? đồ đệ Ngươi đều lợi hại như vậy sao! ?
Nguyên bản còn có chút dương dương đắc ý khoe khoang tu vi trước mặt Giang Lưu, nhưng nghe được Tôn Ngộ Không lại là đồ đệ hắn, Cao Dương có chút trợn tròn mắt.
- Chỉ về mặt thân phận mà thôi, pháp thuật thần thông hầu tử kia cũng không phải ta có thể dạy được!
Thấy thần sắc Cao Dương ngạc nhiên, Giang Lưu đương nhiên minh bạch suy nghĩ trong lòng nàng, mỉm cười, giải thích nói.
- A, thì ra là thế!
Nghe được giải thích, Cao Dương giật mình gật gật đầu.
. ..
Không nói đến Cao Dương cùng Giang Lưu hai người, từ biệt nửa năm lúc này gặp mặt, có rất nhiều thứ muốn nói ví dụ nói chuyện yêu đương giữa bọn hắn, tự nhiên Bạch Long Mã sẽ không nghe lén, cho nên một mình đi tới nơi xa.
bên trong Lưu Sa Hà, Quyển Liêm Đại Tướng thân chịu trọng thương, thực sự không có rời đi, chỉ đang lẳng lặng chờ đợi.
Nhìn thấy Bạch Long Mã cũng tại bờ sông, sau khi Quyển Liêm Đại Tướng suy nghĩ một chút, tới gần.
- Ngươi tốt, ngươi là tọa kỵ của sư phụ sao? Nơi nào đến?
Quyển Liêm Đại Tướng nhích lại gần, bắt chuyện hỏi Bạch Long Mã.
- Tiểu Long gặp qua Quyển Liêm Đại Tướng, ta vốn là Tây Hải Long Cung Tam thái tử, được Quan Âm Bồ Tát điểm hóa, hóa thành một thớt Bạch Mã, chở đi sư phụ đi về phía tây!
Thấy Quyển Liêm Đại Tướng nhích lại gần chủ động bắt chuyện, Bạch Long Mã hồi đáp.
- A, nguyên lai là Tây Hải Long Vương Tam thái tử, thất kính thất kính
Cho dù đối với Quyển Liêm Đại Tướng mà nói, chỉ là Long Vương Thái tử cũng không tính thân phận ghê gớm gì, nhưng giờ phút này muốn từ trong miệng hắn nghe ngóng một phần tin tức liên quan tới người thỉnh kinh, cho nên, Quyển Liêm Đại Tướng lấy lòng một câu.
- Quyển Liêm Đại Tướng quá coi trọng tiểu Long rồi!
Đối với lời Quyển Liêm Đại Tướng nói, Bạch Long Mã hơi cúi đầu.
Kỳ thật, hắn nói chuyện cùng hành động đến tột cùng mục đích là gì, tự nhiên Bạch Long Mã minh bạch.
Lúc trước, thời điểm sư phụ sống chết cũng không chịu nhận mình, chính mình không phải cũng dùng sách lược quanh co nói chuyện cùng Đại sư huynh, lấy lòng hắn, muốn từ trong miệng hắn biết được một phần tâm tính sư phụ sao?