Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 208: Quan Âm kể khổ

Chương 208: Quan Âm kể khổ
Tử Trúc Lâm, một bên. Liên Hoa Trì
Quan Âm hai chân trần, lẳng lặng tại một bên Liên Hoa Trì rửa mặt, trong đầu suy nghĩ ngàn vạn, suy nghĩ tự nhiên là sự tình tây hành.
Trước trước sau sau ngẫm lại, Quan Âm nghĩ như thế nào cũng cảm thấy tựa hồ có chút không thích hợp.
Con đường về hướng tây, tựa hồ hết thảy đều trong lòng bàn tay mình, tỉ như nói vấn đề tình cảm Huyền Trang cùng Cao Dương công chúa, tỉ như nói chính mình lấy ra Cẩm Lan Cà Sa cùng Cửu Hoàn Tích Trượng, dẫn dắt Huyền Trang bước lên con đường tây hành thỉnh kinh, lại tỉ như nói, chính mình điểm hóa Tôn Ngộ Không, Thiên Bồng Nguyên Soái, Quyển Liêm Đại Tướng cùng Tiểu Bạch Long bọn hắn đều tiến nhập đoàn đội tây hành thỉnh kinh. ..
Tất cả những thứ này đều giống như đúc mình an bài.
Thế nhưng, theo Quan Âm, rồi lại có thật nhiều chỗ không đúng, tỉ như nói vấn đề kiếp nạn.
Theo lý thuyết, trước đó chuột tinh lông vàng trốn từ Linh Sơn xuống, hẳn là một nạn rồi.
Còn có trước lúc tới Ngũ Hành Sơn, tao ngộ Hổ Yêu các loại, hẳn cũng là kiếp nạn!
Nhưng trên thực tế thì sao? Những việc này đối với hắn mà nói đều không có bất kỳ uy hiếp gì, Thiên Đạo chú định chín chín tám mươi mốt nạn cũng hoàn toàn không đủ.
Hơn nữa, lại cẩn thận tính toán một chút đoạn thời gian gần nhất mính bỏ ra đồ vật, một cái Kim Cô, một khỏa hạt sen, một mặt Huyền Quang Kính, chủ yếu hơn là cửu phẩm Hắc Liên đều không thu trở lại được, cuối cùng lại góp vào một cái Lưu Ly Đằng. ..
Cái con đường về hướng tây này mới mở đầu mà thôi, mình đã góp vào nhiều đồ như vậy.
Quan Âm thật cực kỳ hoài nghi, cái này nếu tiếp tục thật sự đi đến vạn dặm mà nói, chính mình có phải cần góp hết tất cả gia sản vào hay không?
- Ai, sự tình Thiên Đạo chú định, đại thế không thể đổi, tiểu thế có thể đổi, đại phương hướng đều trong kế hoạch ta không sai, thế nhưng vấn đề những chi tiết này, vì cái gì khác biệt lớn như thế? Nghĩ đến chính mình đoạn thời gian này góp vào không ít đồ vật, trong lòng Quan Âm không khỏi thở dài một tiếng.
Luôn cảm thấy sự tình có chút không đúng, nhưng cụ thể là lạ ở chỗ nào lại nghĩ mãi không rõ.
- Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát, còn có bọn Lê Sơn Lão Mẫu mấy vị đều đã đến. . .
thời điểm Quan Âm Bồ Tát nghĩ đến những việc đã trải qua trong đoạn thời gian gần nhất, trong lòng đang âm thầm thở dài, Phủng Châu Long Nữ đi tới, đánh gãy nàng suy nghĩ.
- Tốt, ngươi lại đi hảo hảo chiêu đãi đám bọn hắn, ta rửa sơ xong liền đi qua!
Nghe vậy, Quan Âm gật đầu nói.
khi nói chuyện cũng không còn suy nghĩ lung tung,
Cấp tốc chỉnh lý tốt dung nhan chính mình xong, đi ra Liên Hoa Trì.
Đi ra Liên Hoa Trì, có thể nhìn thấy Lê Sơn Lão Mẫu, còn có mấy người Văn Thù Phổ Hiền đều ngắm cảnh bên trong Tử Trúc Lâm, trò chuyện vui vẻ vô cùng.
Quan Âm nhẹ nhàng bước liên tục, đi tới, mọi người tương hỗ làm lễ ra mắt.
Nói chuyện phiếm vài câu xong, Lê Sơn Lão Mẫu mở miệng, ánh mắt rơi trên người Quan Âm, nói:
- Bồ Tát gần đây ngươi, thật đúng là bận rộn, sự tình tây hành to to nhỏ nhỏ đều do ngươi quan tâm, hôm nay thế nào có tâm tư mời đám bọn ta đến đây ngắm cảnh?.
- Lão Mẫu nói quá lời, cho dù bận rộn nữa, thời gian mời ngươi đến đây ngắm cảnh vẫn phải có!
Đối mặt Lê Sơn Lão Mẫu, Quan Âm hơi hơi cúi đầu đáp.
Bên cạnh Văn Thù cùng Phổ Hiền hai vị Bồ Tát hai mặt nhìn nhau, cười một tiếng, cũng không nhiều lời.
Khẽ vuốt cằm, Lê Sơn Lão Mẫu cũng chưa nói thêm gì, chỉ lẳng lặng nhìn mỹ sắc Tử Trúc Lâm, kỳ trân dị thú không ngừng đi lại, Phật quang từng cơn.
- Kỳ thật, lần này ta mời mấy người Lão Mẫu đến, ngoại trừ ngắm cảnh ra, còn có sự tình khác cần thương lượng!
Nói chuyện phiếm vài câu cũng không xê xích gì nhiều, hơi hơi chần chờ một lát, Quan Âm Bồ Tát mở miệng nói ra.
Bên cạnh ánh mắt mấy người Lê Sơn Lão Mẫu, đều rơi trên người Quan Âm, hiển nhiên đang chờ nàng nói tiếp.
- Một đoàn người Huyền Trang, đã tây hành, chỉ là, Thiên Đạo chú định chín chín tám mươi mốt nạn, lại chênh lệch rất xa, vì thế, mấy ngày trước, ta đưa cho Hoa Hồ Điêu của Trì Quốc Thiên Vương mượn một tôn cửu phẩm Hắc Liên, để nó hạ giới tăng thêm một nạn cho người thỉnh kinh. . .
Quan Âm mở miệng, đem sự tình Hoa Hồ Điêu hạ giới, sau đó, lại bị Tôn Ngộ Không một gậy đánh chết, giản lược nói tóm tắt cho mọi người một lần.
- Ồ? Nói như thế, người thỉnh kinh Kim Thiền Tử chuyển thế kia, thế mà cũng có thần thông nơi tay! ? Vậy mà để cho Hoa Hồ Điêu kia không thể tế Hắc Liên lên được! ?
Nghe được Quan Âm nói, Lê Sơn Lão Mẫu cực kỳ nhạy cảm nói trúng trọng điểm sự tình, mở miệng nói ra.
- Không sai, tu vi tuy thấp, thế nhưng bực thủ đoạn thần thông này, lại làm kẻ khác kinh ngạc! Nghe được lời Lê Sơn Lão Mẫu nói, Văn Thù Bồ Tát bên cạnh cũng nhẹ gật đầu.
Vô luận như thế nào, người thỉnh kinh đều là người trong Phật môn ta, hắn có thủ đoạn như thế, cũng là may mắn của Phật Môn a!
Phổ Hiền Bồ Tát lại mở miệng, dáng dấp cao hứng nói ra.
lời Phổ Hiền nói, để cho ba người bên cạnh đều đồng ý gật gật đầu.
Xác thực, người thỉnh kinh có chút thủ đoạn thần thông, thật làm người ta giật mình, nhưng cái tây hành này chính là đại kiếp Thiên Đạo chú định, người thỉnh kinh lại là người khí vận, có một chút kỳ dị, cũng không quái lạ.
Theo lý thuyết, người thỉnh kinh này là người trong Phật môn, hắn thủ đoạn thần thông càng mạnh, cũng là may mắn của Phật Môn đúng không?
Dù sao, Kim Thiền Tử xem như Nhị đệ tử Như Lai Phật Tổ, hắn bên trong Phật môn, thân phận có thể nói là cũng không thấp tí nào!
Lê Sơn Lão Mẫu nói, chỉ là một câu, bởi vì thân phận của Giang Lưu không thấp cho nên, mấy vị Bồ Tát môn cũng không nói thêm gì nữa, ngược lại đem lực chú ý bỏ vào trên bản chất chuyện Hoa Hồ Điêu chết này.
- Như thế xem ra, cuối cùng vẫn là Hoa Hồ Điêu này thủ đoạn chưa đủ! Cho nên mới bị đánh giết, sau này nếu như lại cần người hạ giới, cần tìm hạng người có chút thủ đoạn cao siêu mới được, hoặc là ban thưởng đầy đủ bảo vật phòng ngự!
Nghĩ đến sự tình Hoa Hồ Điêu bị giết, Lê Sơn Lão Mẫu mở miệng nói ra.
- Không sai, Lão Mẫu nói rất đúng!
Lê Sơn Lão Mẫu nói, để cho bọn Văn Thù Phổ Hiền bên cạnh đều đồng ý gật đầu.
Tự thân thủ đoạn đủ mạnh, cho dù đối mặt Tôn Ngộ Không cũng không cần sợ, mà chí bảo phòng ngự cường đại, cho dù không cần thôi động, cũng có thể tự hành hộ chủ, chỉ có như vậy mới có thể giữ được tính mệnh trong tây hành kiếp a?
Chỉ là, như thế, lượng công việc của Quan Âm coi như tăng lên, dù sao bảo bối của nàng chỉ có mấy món kia, cũng không thể mỗi lần đều lấy ra dùng a?
Còn có, sau này phải tận lực tìm kiếm Tiên Phật thực lực cao siêu xuất thủ! ? Cái này lại cần phải bán bao nhiêu mặt mũi mới được!
- Ai. . ., nghĩ đến những thứ này, miệng Quan Âm yếu ớt thở dài một tiếng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất