Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 277: Bọn Hắn Đang Chơi Cái Gì?

Chương 277: Bọn Hắn Đang Chơi Cái Gì?
- Sư phụ, nữ nhân này là ai a? Ngươi tại sao nàng mời tiến vào! ?
Tôn Ngộ Không xoa xoa mạt chược, hỏi khẽ với Giang Lưu.
- Không ai, sư phụ, chúng ta dù sao cũng là người trong Phật môn, mời một nữ nhân tiến vào, cái này cũng quá không phù hợp a!
Theo Tôn Ngộ Không dứt lời, Sa Ngộ Tịnh bên cạnh cũng nhẹ gật đầu, thấp giọng nói ra.
- Hắc hắc hắc, Sa sư đệ nói có lý, sư phụ, lão Trư ta khuyên nhủ nàng, nếu như nàng thật không có chỗ đi, buổi tối liền để nàng tại gian phòng lão Trư ta nghỉ ngơi đi!
Nhìn nhìn nữ tử Bạch Cốt phu nhân biến thành kia, ánh mắt Trư Bát Giới trong lúc đó phát sáng lên, hắc hắc nói ra.
- Bát Giới, đừng nói nhảm, nhanh bắt bài!
Đối với lời Trư Bát Giới nói, Giang Lưu tức giận nói với hắn.
Tuy nói thực lực Trư Bát Giới còn mạnh hơn Bạch Cốt phu nhân một mảng lớn, nhưng có lúc, sự tình lật thuyền trong mương diễn ra nhiều lắm, chớ nói chi là ở trên giường.
Cái Trư Bát Giới này hiện tại cũng giống như Tôn Ngộ Không là người của phe mình, tự nhiên Giang Lưu cũng không muốn hắn lật thuyền trong mương.
- A, tốt!
Nghe được Giang Lưu nói, mặc dù trong lòng Trư Bát Giới có chút không bỏ, thế nhưng, kể từ ngày Giang Lưu cùng hắn nói chuyện thẳng thắn với nhau về chân tướng tây hành thỉnh kinh, thậm chí đưa hắn một viên Phục Sinh Quyển Trục, Trư Bát Giới đối với Giang Lưu cũng đã thổ lộ tâm tình.
lời Sư phụ nói, Trư Bát Giới sẽ nghe.
Bạch Cốt phu nhân tới đây, đến tột cùng đánh dạng chủ ý gì? trước mắt Giang Lưu không biết, nàng đã muốn diễn trò, Giang Lưu cũng liền diễn tiếp theo nàng là được.
Vì thế, mình cùng mấy người đồ đệ đánh mạt chược, cũng hoàn toàn không để ý đến nàng, để cho nàng một người trước tiên ăn cơm xong rồi lại nói.
Không nói đến Giang Lưu cùng mấy người đồ đệ hiện tại đang đánh mạt chược là dạng tình huống gì, Bạch Cốt phu nhân quan sát tỉ mỉ bọn người Giang Lưu một phen, ánh mắt đặc biệt dừng trên người Sa Ngộ Tịnh chốc lát.
Không có cách nào khác, mấy người trên bàn mạt chược, chỉ có Sa Ngộ Tịnh hình thể khổng lồ nhất, nhìn tựa hồ cũng mạnh nhất!
Trong lòng suy nghĩ ngàn vạn, nhưng trên mặt lại không động thần sắc, Bạch Cốt phu nhân thuận miệng ăn một miếng thức ăn.
- A? Ăn một khối thịt cá, Bạch Cốt phu nhân đột nhiên ngây ra một lúc, kinh kỳ nhìn xem đồ ăn trong chén chính mình, chỉ cảm thấy phi thường mỹ vị a, vượt qua chính mình tưởng tượng ở rất nhiều.
tốc độ Ăn cơm, rõ rệt tăng nhanh.
Kể từ ngày Tôn Ngộ Không từ Ma Giới tìm được quả ớt, có thêm vị cay, có thể nói tất cả món ăn bọn Giang Lưu ăn , Giang Lưu đều cho thêm một chút hương vị cay vào, lại thêm kỹ thuật xào rau của Giang Lưu, hoàn toàn khác biệt tại thời đại này.
Theo Bạch Cốt phu nhân, đồ ăn này, quả nhiên là mỹ thực trước kia cho tới bây giờ chính mình cũng chưa ăn qua.
- ăn ngon a!
tốc độ Ăn cơm càng lúc càng nhanh, con mắt Bạch Cốt phu nhân đều sáng lên.
Nguyên bản Bạch Cốt phu nhân xin một chút đồ ăn, bất quá là lấy cớ muốn vào đây mà thôi, mục đích chân chính của nàng vẫn thả trên người Giang Lưu, tiểu hòa thượng da mịn thịt mềm anh tuấn mới là nàng thứ nàng thích nhất.
Thế nhưng, ngây người một lúc công phu, chờ thời điểm Bạch Cốt phu nhân một lần nữa nhớ tới mục đích chính mình, cúi đầu nhìn nhìn, đồ ăn trong chén chính mình, đã bị chính mình ăn sạch toàn bộ.
Nghĩ nghĩ, Bạch Cốt phu nhân cũng không có gấp rửa chén, mà bưng chén, làm bộ bộ dáng không ăn xong, hững hờ đi tới sau lưng Giang Lưu.
- Tiểu hòa thượng bọn hắn, đang chơi gì vậy?
Chơi mạt chược, nhìn chỉ là trò chơi rất đơn giản mà thôi, thế nhưng, hiểu rõ một phen xong, liền sẽ để người cảm thấy thú vị, thậm chí trầm mê trong đó.
Tại thời điểm kiếp trước, mạt chược xem như là quốc tuý, tự nhiên có được mị lực độc đáo của riêng mình, trong đó cách chơi mạt chược tức thì bị khai phát ra nhiều phương thức ra.
Thử hỏi ở tiền thế, thời điểm bình thường nữ nhân trong lúc rảnh rỗi, gom góp thành một bàn, đánh mạt chược chẳng phải là tiêu khiển tốt nhất sao?
Giang Lưu cùng mấy người đồ đệ, đã đánh vài vòng, tự nhiên, đánh lên phi thường có hào hứng, vài vòng mạt chược này đánh xuống, trọn vẹn đánh chừng một canh giờ.
Mà Bạch Cốt phu nhân cũng đều bưng chén không, ở bên cạnh nhìn thật lâu.
Nàng tựa hồ quên cả mục đích nguyên bản của mình khi tới cái sân nhỏ này, chẳng qua cảm thấy sư đồ mấy người bọn Giang Lưu chơi trò chơi, rất có hứng thú.
- Tốt, thời gian cũng đã không còn sớm, ta đi nghỉ ngơi trước!
Trong lòng âm thầm đánh giá một chút, hiện tại không sai biệt lắm đã đến 9 giờ tối, Giang Lưu đứng dậy.
Một chính mình cũng nên đi tu luyện, không thể mê muội mất cả ý chí, thứ hai, Bạch Cốt phu nhân này đứng ở bên cạnh lâu như vậy, chính mình cũng nên nhìn nàng một cái đến tột cùng trong hồ lô nàng đang bán thuốc gì.
Vì cái gì nàng chỉ đứng ở bên cạnh xem những người chính mình chơi mạt chược, lại không có động tác khác! ?
- Sư phụ, ngươi vậy liền nghỉ sao a? Thật không có ý tứ. . .
bọn người Trư Bát Giới Bên cạnh, hiển nhiên còn không có tận hứng, nghe được Giang Lưu nói, có chút tiếc hận nói ra.
- Đúng thế đúng thế, sư phụ, lại đánh vài vòng đi!
Tôn Ngộ Không cũng nhẹ gật đầu, đồng ý nói ra.
Lúc này mới vừa đánh thắng được nên còn nghiện, sư phụ liền muốn rời khỏi rồi?
- A Di Đà Phật. . .
Sa Ngộ Tịnh không nói một lời, nên nói hai vị sư huynh cũng đều đã nói, chính mình lại nói cũng không có ý nghĩa.
Đương nhiên, chủ yếu hơn là, Sa Ngộ Tịnh vẫn luôn cảm thấy hành vi đánh bạc dạng này không đúng, nhưng chính mình hoàn toàn không nhịn được a, đã như thế, chính mình liền không thể không biết xấu hổ chủ động mở miệng kêu lại a?
- Đã nói trước, chỉ là đánh vài vòng mà thôi a!
Nhìn thoáng qua Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới hai cái, Giang Lưu lắc đầu nói ra.
- Cái kia, vừa rồi ta ở bên cạnh nhìn một hồi, cũng cảm thấy biết được chút chút, đại sư đã hắn muốn đi nghỉ ngơi, nếu không để cho ta bồi các ngươi chơi mấy vòng thế nào! ?
Vào lúc này, Bạch Cốt phu nhân bên cạnh lại đột nhiên xen vào, chủ động nói ra.
- Ngươi! ? Nghe Bạch Cốt phu nhân nói, Tôn Ngộ Không có chút hoài nghi nhìn nàng.
- Tốt a Tốt a, mau mau mời ngồi!
Ngược lại Trư Bát Giới bên cạnh, nghe được lời nói này, hai mắt tỏa ánh sáng, liên tục không ngừng gật đầu.
- Sư phụ đi, có một nữ nhân xinh đẹp lên bàn thay? Cái này thật là vui mừng ngoài ý muốn a?
- Tốt! Nghe được Trư Bát Giới nói, Bạch Cốt phu nhân tự nhiên không có khách khí, đem chén không trong tay để ở một bên, chủ động ngồi xuống tại trên chỗ vừa rồi Giang Lưu ly khai.
Rầm rầm, thanh âm chà mạt chược vang lên, rất nhanh, mấy người ở trên chiếu bạc, liền đã đánh đến say sưa.
- Cái này, ta có phải hiểu lầm cái gì hay không? Giang Lưu Bên cạnh cũng không gấp rời đi, chỉ là, nhìn xem trên bàn mạt chược, ba đồ đệ chính mình cùng Bạch Cốt phu nhân một phen nhiệt liệt đại chiến, khóe miệng Giang Lưu hơi hơi co quắp một chút.
Chỉ cảm thấy một màn trước mắt này, rất có đột phá.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất