Chương 28: Ngồi Đầy Phải Sợ Hãi
- Xem ra, ngươi nắm chắc mình thông qua lễ thụ hương nha?
Nghe Đạo Tế nói thế, Giang Lưu hỏi ngược lại.
Tỉ lệ đào thải cao lên đến chín thành, ai cũng không nắm chắc mình tuyệt đối có thể thông qua?
Đối với lời của Giang Lưu, Đạo Tế cũng không tranh chấp, chỉ mở miệng hỏi.
- Sư đệ ngươi không cho là khảo thí phật duyên, chỉ có lễ thụ hương đó chứ? Sư huynh ta mấy ngày nay quanh quẩn trong Đại Phật Tự, Long Hải sư phụ từng nói qua, phật duyên thâm hậu, chí ít có thể điểm lên đầu năm Hương.
- Nếu có thể đốt ba, năm điểm Hương, trong đại bộ phận chùa miếu đều có thể lăn lộn đến cao tầng, thậm chí chủ trì, cũng có thể được xưng là đại sư.
Ít nhất năm cái? Chẳng phải mang ý nghĩa còn có thể đốt sáu cái?
Đến trình độ này, cơ hồ là Tây Thiên Linh Sơn chuyển thế? Đạo Tế này, phật duyên thế mà sâu như thế sao! ?
Trên mặt Giang Lưu mang vẻ giật mình để Đạo Tế cảm thấy phi thường hài lòng.
Dù sao thời gian còn nhiều, Đạo Tế không ngại nói vài câu thêm cùng hắn.
- Sư đệ ngươi ở tại Kim Sơn Tự, ta cũng biết một hai, nghĩ đến ý nghĩa đối với số lượng điểm Hương, không hiểu rõ lắm nhỉ? Mỗi năm một lần tổ chức lễ thụ hương, tại Đại Đường, có bảy bảy bốn mươi chín chùa miếu đồng thời cử hành, dựa theo tình huống những năm qua, mỗi chùa miếu ước chừng có thể thành công thụ hương khoảng năm sáu mươi người. Cho nên trong một năm, đệ tử thành công thụ hương không đến ba ngàn.
Trong đó, tuyệt đại bộ phận đều là một hai điểm Hương, số lượng điểm Hương càng nhiều thì số người càng ít, mà đệ tử có thể đốt năm điểm Hương có thể đếm được trên đầu ngón tay, còn như trên sáu điểm Hương, toàn bộ Đại Đường, nhiều năm mới có thể gặp một vị.
Khoe khoang ngay trước mặt Giang Lưu, Đạo Tế hoàn toàn là đang khoe khoang, Long Hải Thánh Tăng chính miệng nói hắn có thể đốt ít nhất năm điểm Hương, điều này làm cho hắn cảm thấy hôm nay hắn chính là nhân vật chính gây náo động lễ thụ hương của Đại Phật Tự lần này.
Đạo Tế nói như vậy, Giang Lưu đã hiểu rõ.
Nếu như nói tăng nhân thiên hạ tới tham gia lễ thụ hương đều giống như trực tiếp tham gia thi đại học, như vậy Đạo Tế liền xem như vụng trộm thi thử một lần, hơn nữa còn được điểm cao, cho nên lòng tin tràn đầy.
Chỉ là, lần này hắn khoe khoang, lại không có ý nghĩa gì, dù sao mình không giống với tăng nhân khác, mình thật không nghĩ sẽ làm hòa thượng.
Xoạt!
Ngay thời điểm Giang Lưu cùng Đạo Tế hai người đang nói chuyện, đột nhiên, toàn trường xôn xao.
Nguyên lai, một tăng nhân thiếu niên trên đài đang làm lễ, trên đầu đã đốt lên năm điểm Hương, thẳng đến thời điểm chuẩn bị điểm cái thứ sáu, hương mới dập tắt.
Đột nhiên xuất hiện tăng nhân năm điểm Hương để toàn trường xôn xao, vô số người, ném tới ánh mắt hâm mộ.
Phật duyên bực này, nếu như trong các chùa miếu tầm thường khác, tất nhiên có thể trở thành trụ trì một chùa.
- A Di Đà Phật, ngươi đệ tử này có phật duyên thâm hậu, có muốn vào Đại Phật Tự Tinh nghiên phật lý hay không?
Nhìn đệ tử điểm năm Hương xuất hiện, ngay cả Long Hải Thánh Tăng cũng đi lên trước hai bước, mặt mũi hiền lành, thấp giọng nói.
- Đệ tử… đệ tử nguyện ý!
Nghe Long Hải Thánh Tăng tự mình mời chào, cơ hồ là muốn thu chính mình làm đồ đệ, tăng nhân thiếu niên này vui mừng quá đỗi, kích động đến nổi tiếng trả lời có chút run rẩy.
- Bệ hạ, đệ tử này phật duyên thâm hậu, không biết người có thể ban pháp danh không?
Nhận đệ tử này xong, Long Hải Thánh Tăng lại nói với Hoàng Đế một câu.
- Ừm, đệ tử năm điểm Hương, mấy năm khó gặp, ta ban cho ngươi pháp danh Huyền Phạm, hi vọng ngươi tinh nghiên phật lý, lại thêm có thể tập được thần thông hàng yêu phục ma.
Đường Hoàng Lý Thế Dân gật đầu, cũng đang nhìn tăng nhân trước mắt, hơi hơi suy tư chốc lát thì lên tiếng ban thưởng pháp danh.
- Đa tạ bệ hạ!
Được Hoàng Đế bệ hạ ban cho pháp danh, tăng nhân thiếu niên này kích động nói tạ ơn.
- Xem ra, điểm năm Hương cũng không chỉ có một mình ngươi đâu.
Nhìn tăng nhân trên đài kia bởi vì năm điểm Hương đã thành tiêu điểm của vô số người,
Giang Lưu cũng không có quá nhiều hâm mộ, chỉ chế nhạo Đạo Tế bên cạnh.
- Cảnh nội Đại Đường, bảy bảy bốn mươi chín tòa chùa miếu đồng thời tổ chức lễ thụ hương, người điểm trên năm điểm Hương có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Phân đến mỗi một chùa miếu, chẳng phải mấy năm khó gặp sao?
- Ta, ta ít nhất điểm trên năm điểm Hương, có lẽ, ta có thể điểm sáu cái, thậm chí bảy cái?
Nhìn thiếu niên trên đài điểm ra năm điểm Hương, Đạo Tế cũng không lo được khoe khoang trước mặt Giang Lưu, sắc mặt có chút ngưng trọng, mạnh miệng nói.
Đối với lời của Đạo Tế, Giang Lưu bật cười lớn, không nói gì nữa.
Đối với mình mà nói, tới tham gia lễ thụ hương, bất quá chỉ tham gia náo nhiệt mà thôi, thuận tiện có thể danh chính ngôn thuận hoàn tục xuống núi, bàn giao đối với trên dưới Kim Sơn Tự, chỉ thế thôi.
Theo tăng nhân năm điểm Hương xuất hiện, bầu không khí lễ thụ hương xem như được đẩy lên đến cao trào, bầu không khí cũng biến thành sốt ruột.
Một vòng thiếu niên tiếp lên đài, được mọi người nhìn chăm chú thụ hương, lục tục ngo ngoe, lại có một phần tăng nhân thành công thụ hương, trở thành đệ tử Phật môn chân chính.
Ước chừng qua gần nửa thời thần, cuối cùng, đến phiên Đạo Tế lên đài.
Đạo Tế mặc tăng bào nguyệt nha màu trắng như tuyết, trên mặt mang một vệt mỉm cười trấn định, chậm rãi đi tới, khí độ bất phàm.
- Vị này đệ tử, không giống bình thường .
Nhìn Đạo Tế đi lên đài, Đường Hoàng Lý Thế Dân thấp giọng nói.
- Khởi bẩm bệ hạ, đây là đệ tử mấy ngày trước đây bần tăng mới thu, pháp danh Đạo Tế.
Nghe Đường Hoàng Lý Thế Dân nói, Long Hải Thánh Tăng thấp giọng lên tiếng giới thiệu.
- Nguyên lai là thân truyền đệ tử của Thánh Tăng, khó trách
Nghe vậy, Đường Hoàng Lý Thế Dân càng thêm sợ hãi thán phục nhìn Đạo Tế.
Còn không thụ hương, đã có thể để cho Long Hải thu làm đệ tử, phật duyên Đạo Tế này, có thể thấy được lốm đốm.
Ánh mắt Giang Lưu, cũng rơi trên người Đạo Tế, trong lòng hiếu kì.
Chỉ thấy dáng dấp Đạo Tế khiêm tốn hữu lễ, xoay người thi lễ một cái đối với đại sư thụ hương cho mình.
Cao tăng thụ hương này hiển nhiên cũng biết thân phận của hắn, vẻ mặt ôn hoà cười một tiếng.
Đạo Tế quỳ xuống, hơi hơi cúi đầu, đại sư ở trước mặt hắn cầm đại hương, đại hương không lửa tự cháy sáng lên lấp lánh, đại hương phát lửa được đặt trên đầu Đạo Tế.
Bởi vì cúi đầu, cũng không nhìn ra biểu lộ Đạo Tế có vẻ thống khổ hay không.
Chỉ là, cầm đại hương trong chốc lát, một điểm Hương lưu lại trên đầu trụi lủi.
Hương hỏa vẫn thiêu đốt như cũ, đại hương tiếp tục điểm xuống, sau đó, điểm Hương thứ hai xuất hiện.
Lúc này, đại hương cho năm tăng nhân thiếu niên khác đều đã dập tắt, ánh mắt tất cả mọi người đều rơi trên người Đạo Tế.
- Đã hai điểm Hương.
Điểm hương không nhanh không chậm, xuất hiện cái thứ ba, cái thứ tư. ..
- Đã bốn điểm Hương!
Tất cả mọi người đều mong mỏi trông mong, không biết, còn có thể tiếp tục không.
Đại hương tiếp tục hạ xuống, không dập tắt, theo tay nâng lên, điểm Hương thứ năm xuất hiện trên đầu Đạo Tế.
- Tê! Lại một người đốt lên năm điểm Hương!
Nhìn năm điểm Hương trên đầu Đạo Tế, khắp Đại Phật Tự xôn xao lần thứ hai!
Đại sư trước mặt Đạo Tế hơi hơi dừng lại chốc lát, sau đó, lần nữa thử điểm thêm đại hương.
Giờ khắc này, Đường Hoàng Lý Thế Dân ngồi thẳng người, lông mày Long Hải đại sư chau lên, vô số người, duỗi cổ, ngẩng đầu trông.
Đại hương, vẫn như cũ không dập tắt.
Theo tay giơ lên, điểm Hương thứ sáu xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Oanh động!
Nhìn sáu điểm Hương trên đầu Đạo Tế, toàn bộ Đại Phật Tự đều đang oanh động.
Tất cả người xem và tăng nhân trên quảng trường đều im lặng kinh hãi.
Đường Hoàng Lý Thế Dân cũng kinh hãi.
Long Hải Thánh Tăng bỗng nhiên đứng dậy nhận lấy đại hương vẫn đốt như cũ từ trong tay đại sư trước mặt Đạo Tế.
- Đồ nhi, vi sư, tự thân thụ hương cho ngươi!
Nhìn trên đầu Đạo Tế hiện ra trọn vẹn sáu điểm Hương, trong mắt Long Hải Thánh Tăng cũng mang theo vẻ chờ đợi.