Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 351: Như Lai (2)

Chương 351: Như Lai (2)
Chờ thời điểm Giang Lưu từ trong mê ngủ tỉnh lại, phát hiện mình đã tại trong núi lớn một mãnh hoang lương.
Không chỉ chính mình, Tôn Ngộ Không bên cạnh vẫn như cũ mặt mũi tràn đầy mùi rượu, nằm ngáy o o.
- Ta ở nơi nào? Ta không phải tại Đâu Suất Cung sao? Chẳng lẽ? Bị Thái Thượng Lão Quân trực tiếp vứt ra? Nhìn nhìn cảnh tượng chung quanh xong, ý thức Giang Lưu chậm rãi trở nên rõ ràng, nghĩ đến chính mình tại bên trong Đâu Suất Cung bị Thái Thượng Lão Quân bắt tại trận.
Nghĩ đến Thái Thượng Lão Quân thế mà nhanh như vậy liền chạy trở về, trong lòng Giang Lưu có chút hối hận.
Sớm biết, chính mình còn chọn chọn lựa lựa làm gì a? Cúi đầu, đem tất cả đan dược bỏ hết vào bên trong Bao Khỏa Không Gian chính mình liền xong việc a?
Bất quá, vô luận như thế nào, chính mình lần này lên Thiên Đình, thu hoạch vẫn là có.
Đầu tiên là Quỳnh Tương Ngọc Dịch, còn hơn nửa vò, chính mình mỗi ngày uống một ngụm nhỏ, đại khái một hai tháng cũng hẳn cũng có thể uống xong.
Một vò Tử Quỳnh tương ngọc dịch có thể mang đến cho chính mình 2000 vạn điểm kinh nghiệm, hơn nửa bình, đó chính là hơn 1000 vạn, cái thu hoạch này cũng không tính là nhỏ, dù sao Quỳnh Tương Ngọc Dịch còn có năng lực cải thiện thể chất.
Thứ nhì, bên trong Đâu Suất Cung chọn chọn lựa lựa, nhưng cũng có chút thu hoạch.
Giải Độc Đan cùng Hồi Hồn Đan, tại thời điểm phù hợp, còn có thể phát huy đại tác dụng.
Đương nhiên, còn có viên đan dược phi thường trân quý cuối cùng kia, cũng không biết có phải Cửu Chuyển Kim Đan hay không?
Nghĩ đến đan dược cuối cùng chính mình không kịp xem thuộc tính liền ném vào Bao Khỏa Không Gian, trong lòng Giang Lưu có chút chờ mong cùng tò mò, trong lòng mặc niệm một tiếng: Bao Khỏa Không Gian.
Bao Khỏa Không Gian nửa trong suốt xuất hiện tại trước mặt Giang Lưu, tự nhiên, ánh mắt Giang Lưu bị một viên đan dược tách ra ánh sáng màu tím hấp dẫn.
Cũng không cần cầm trong tay, chỉ nhìn một hạt đan dược bên trong Bao Khỏa Không Gian này, thuộc tính tin tức tương ứng liền hiện lên ở trước mặt Giang Lưu.
Yêu Hoàng Đan (tiêu hao phẩm): Phục dụng viên thuốc này xong, có thể đề thăng huyết mạch tư chất yêu loại lên một cấp bậc, xác suất đề thăng phẩm chất màu trắng thành công 100%, phẩm chất lam sắc xác suất thành công 50%, phẩm chất kim sắc 25%, chú thích: Giới hạn Yêu tộc sử dụng.
Nhìn xem thuộc tính tin tức Yêu Hoàng Đan, sắc mặt Giang Lưu đen thui, nguyên lai không phải Cửu Chuyển Kim Đan sao? Trong lòng tự nhiên cảm thấy thất vọng.
Chỉ là, nhìn kỹ một chút tác dụng Yêu Hoàng Đan này xong, trong lòng Giang Lưu liền không thể không thừa nhận, tác dụng viên đan dược kia vẫn là rất lớn, trực tiếp đề thăng tư chất huyết mạch yêu vật?
Nói cách khác, nguyên bản yêu loại bản diện màu trắng, ăn viên đan dược kia xong, có thể hoàn toàn tăng lên tới phẩm chất lam sắc.
Mà phẩm chất lam sắc, ăn xong, có một nửa xác suất có thể tăng lên tới phẩm chất kim sắc?
Còn như, phẩm chất kim sắc, còn có thể lại đề thăng sao?
Thứ nhất, trong lòng Giang Lưu sợ hãi thán phục trên phẩm chất kim sắc, thế mà còn có đẳng cấp cao hơn.
Thứ hai, đây chỉ có 25% xác suất, quá thấp.
Mặc dù không thể trực tiếp đề thăng sức lực, thế nhưng, không thể không nói viên đan dược kia đối với Yêu tộc mà nói, lại là vô giới chi bảo, có lẽ, giá trị lớn nhất là tại đề thăng 25% cho bản diện kim sắc?
Vù vù!
Không nói đến Giang Lưu nhìn một khỏa Yêu Hoàng Đan này, trong lòng là suy nghĩ gì, ngay lúc này, đột nhiên, Giang Lưu phát hiện chung quanh một trận biến ảo kim sắc, chợt, một tôn Như Lai phật tượng kim sắc xuất hiện tại trước mặt Giang Lưu.
- A Di Đà Phật, Huyền Trang...
Phật tượng Như Lai Phật Tổ, ở trên cao nhìn xuống nhìn Giang Lưu, mở miệng nói ra.
Một khỏa Yêu Hoàng Đan, chính là chí bảo Thái Thượng Lão Quân, cứ như vậy bị hắn ăn, quả thực là phung phí của trời.
Vì một khỏa Yêu Hoàng Đan này, chính mình cũng bỏ ra đại giới cực lớn, Như Lai Phật Tổ cảm thấy, chính mình vẫn nên gõ Huyền Trang một cái, để cho hắn ít tạo cho mình chút phiền phức.
- Đệ tử Huyền Trang, bái kiến Phật Tổ!
Nhìn Như Lai Phật Tổ xuất hiện ở trước mặt mình, trong lòng Giang Lưu giật mình, chợt lại cười thầm.
Hắn cũng minh bạch, xem ra khỏa Yêu Hoàng Đan này, Phật Tổ bỏ ra đại giới không nhỏ, cho nên, nhịn không được nhảy ra muốn chỉ trích chính mình hai câu sao?
Chỉ là, bái kiến Như Lai xong, Giang Lưu mở miệng, một bộ bộ dáng kích động, nói:
- Phật Tổ, người thấy đệ tử đi tây hành thỉnh kinh cực khổ vậy nên mới xuất hiện sao? Người đã đến đây rồi vậy có mang theo chân kinh không? Người thương đệ tử đi tây hành cực khổ nên mang chân kinh cho đệ tử sao? Cảm ơn phật tổ
Như Lai Phật Tổ: ...
Tây Thiên thỉnh kinh, là một đường tây hành, đi đến Đại Lôi Âm Tự đi, thời điểm diện kiến Như Lai, từ trong tay Như Lai cầu lấy chân kinh.
Thế nhưng, Hiện Tại Như Lai lại chủ động xuất hiện ở trước mặt mình, tự nhiên, Giang Lưu muốn mở miệng hỏi dò một chút, hắn có đem chân kinh đưa tới hay không? Cố ý tới đưa cho mình?
Thần sắc Như Lai Phật Tổ, vẫn như cũ phi thường yên lặng, để cho người ta hoàn toàn không ra hắn nghĩ gì.
Chỉ là, đối mặt Giang Lưu lần này hỏi dò, Như Lai Phật Tổ trầm mặc chốc lát, chợt, lắc đầu, nói:
- Chân kinh không được thân truyền, chỉ có ngươi không ngại cực khổ, đi cách xa vạn dặm xa, mang chân kinh về Đông Thổ Đại Đường, ức vạn bách tính Đại Đường, mới có thể càng thêm trân quý!
- Cho nên, đệ tử vẫn phải đi mười vạn dặm thật sao?
Nghe được Như Lai Phật Tổ nói lời này, Giang Lưu có chút bất đắc dĩ nói ra.
Mặc dù thời điểm đối mặt Như Lai, vẫn cung kính như cũ, chỉ là, sắc mặt biến hóa, hiển nhiên đang nói Ngươi rõ ràng có thể tuỳ tiện đưa tới, lại vẫn cứ muốn ta không ngại cực khổ đi lấy.
Thoại âm rơi xuống xong, ánh mắt Giang Lưu liền rơi trên người Như Lai Phật Tổ, mở miệng nói ra:
- Khởi bẩm Phật Tổ, thời điểm một đoàn người đệ tử đi ngang qua Bình Đỉnh Sơn, tao ngộ hai yêu vật chặn đường, hơn nữa hai yêu vật kia còn có một cha nuôi, thế mà có năng lực sử dụng Tam Muội Chân Hỏa, cho dù Ngộ Không cũng không dám tới động thủ, còn xin Phật Tổ ngươi tự mình xuất thủ, hàng phục những yêu ma này, để cho đệ tử tiếp tục tây hành!
- Chuyện này...
Lời Giang Lưu nói, để cho sắc mặt Như Lai Phật Tổ có chút chần chờ.
Nguyên bản, dựa theo góc độ Giang Lưu đến xem, ngươi đã không có đem chân kinh đưa tới, cần ta vượt qua mười vạn dặm đi lấy, vậy ta liền đi.
Nhưng trên đường vừa lúc gặp được yêu vật lợi hại, ngươi đã ở chỗ này, thuận tay giúp ta xử lý một chút thì cũng chỉ là việc nhấc tay a?
Thế nhưng, Như Lai Phật Tổ thật đúng là không thể nhúng tay.
Thứ nhất đây là kiếp nạn bên trong chín chín tám mươi mốt nạn.
Thứ hai, chính mình cùng Thái Thượng Lão Quân động thủ sao? Tuy nói song phương đều là tu vi Chuẩn Thánh, nhưng về mặt thân phận, chính mình dù sao thấp hơn hắn một đời!
- Phật Tổ? Cái này cũng không được sao?
Thấy bộ dáng Như Lai Phật Tổ chần chờ không nói lời nào, lông mày Giang Lưu nhẹ nhàng nhíu lại, có chút bất đắc dĩ nói ra.
- A Di Đà Phật, con đường về hướng tây mười vạn dặm, vốn là khó khăn trùng trùng, những trắc trở này cũng đều là một bộ phận ngươi tây hành, cho nên, tuỳ tiện không được nhờ người giúp đỡ, đương nhiên, nếu mình thực sự không giải quyết được, ngươi lại đến thiên đình tìm kiếm trợ giúp thì được!
Thấp giọng tuyên một tiếng phật hiệu xong, Như Lai Phật Tổ mở miệng đáp.
- Thế nhưng, đệ tử hiện tại đã cảm thấy không giải quyết được a!
Giang Lưu dùng ngôn ngữ ép buộc Như Lai, để cho hắn cùng Thái Thượng Lão Quân động thủ.
- Ngươi còn chưa nếm thử động thủ, thế nào liền biết không giải quyết được?
Đối với lời Giang Lưu nói, Như Lai lại lắc đầu, đồng dạng là một bộ bộ dáng vô luận như thế nào cũng không nguyện ý động thủ.
- Tốt a, đã như vậy, đệ tử minh bạch!
Ép buộc mấy câu, cũng không thấy Như Lai nhả ra, Giang Lưu có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nói ra, bộ dáng phi thường thất vọng.
Nhìn bộ dáng Giang Lưu lần này thất vọng, trong lòng Như Lai cũng có một chút xấu hổ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất