Chương 436: Đơn Đấu Yêu Vương
- Thánh Tăng, ngươi thế nào? Xem Giang Lưu bưng cháo, cũng không có ý tứ ăn, trong lòng Yêu Vương âm thầm có chút khẩn trương, bất quá mặt ngoài lại không động thần sắc.
- A, không có việc gì, cảm giác hơi có chút nóng, ta để đó một hồi rồi nói sau! Đợi chút nữa lại ăn! Nhẹ nhàng thổi thôi qua bát cháo xong, Giang Lưu mở miệng nói ra, chợt, đem chén cháo này đặt ở trên bàn đá bên cạnh.
- Tốt, Thánh Tăng, ngươi nhân lúc còn nóng ăn đi, nếu như lạnh, dược hiệu sẽ không tốt! Nghe Giang Lưu nói, Yêu Vương này cũng không có quá kiên trì, chỉ nhẹ gật đầu nói ra.
Bất quá, Yêu Vương này cũng không hề rời đi, chỉ đứng tại cửa ra vào thạch thất chờ đợi.
Dùng lời hắn tới nói, cái chén này, chính mình còn phải mang đi, cho nên , chờ Giang Lưu ăn xong cháo rồi vào dọn.
Giang Lưu nhẹ gật đầu, cũng không nói thêm gì, chỉ đi đến một bên, thừa dịp Yêu Vương này không chú ý, kéo ra Bao Khỏa Không Gian.
Ban đầu ở Đâu Suất Cung đi một lượt, ngoại trừ ba viên Hồi Hồn Đan ra, Giang Lưu còn lấy được một khỏa Yêu Hoàng Đan cùng mười ba viên Giải Độc Đan.
Lấy ra một khỏa Giải Độc Đan, Giang Lưu trực tiếp nuốt xuống.
Giải Độc Đan Thái Thượng Lão Quân luyện chế? Tự nhiên Giang Lưu phi thường tín nhiệm.
Nuốt khỏa Giải Độc Đan này xong, lúc này Giang Lưu mới đi tới cạnh bàn đá, bưng chén cháo dược thiện này lên, xong, tại Yêu Vương nhìn chăm chú, ăn chén dược thiện cháo này đến sạch sẽ.
Có phải toàn gia Ngưu Ma Vương muốn hại mình hay không? Trong lòng Giang Lưu không quá nguyện ý tin tưởng, nhưng sự thật thế nào, còn phải tự mình nhìn kỹ hẵng nói.
Vì thế, tương kế tựu kế, trước tiên uống hết chén dược thiện cháo này, Giang Lưu chờ nhìn xem tiếp sau phát triển thế nào.
Yêu Vương này tận mắt nhìn Giang Lưu uống hết chén dược thiện cháo, lúc này mới bưng chén không ly khai.
Còn như Giang Lưu thì sao? Tắc thì ngồi xếp bằng, tiếp tục tu luyện.
Theo một bát dược thiện cháo này đi xuống, Giang Lưu có thể cảm giác được khí độc trong cơ thể bắt đầu tràn ra, thế nhưng, lại cấp tốc bị dược lực giải độc đan hóa giải.
Ngoại trừ khí độc ra, Giang Lưu còn có thể cảm giác được một luồng khí tức ấm áp, từ phần bụng bốc lên, xong, cấp tốc tản vào bên trong toàn thân, hòa tan vào.
Mặc dù là hạ độc, thế nhưng hiệu quả chén dược thiện cháo này vẫn rất không tệ, công hiệu đề thăng tư chất? Cho dù là không so được với nhân sâm cùng Quỳnh Tương Ngọc Dịch, nghĩ đến cũng coi là đồ vật rất không tệ.
Nhắc nhở: Thu hoạch được điểm kinh nghiệm 86.
Nhắc nhở: Thu hoạch được điểm kinh nghiệm 87.
Nhắc nhở: Thu hoạch được điểm kinh nghiệm 86.
...
Tu luyện ước chừng mấy phút thời gian xong, chợt thân hình Giang Lưu nằm uỵch xuống giường, phảng phất hôn mê đi.
Cứ như vậy, lại qua mười mấy phút thời gian, tiếng đập cửa nhẹ nhàng vang lên, đồng thời, thanh âm của Yêu Vương vừa rồi tại cửa ra vào vang lên:
- Thánh Tăng? Thánh Tăng?.
Liên tục gõ bảy tám lần, đều không có được đáp lại, Yêu Vương này trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Nhìn xem Giang Lưu đã nằm ở trên giường, không nhúc nhích, trên mặt lộ ra một vệt nụ cười, chợt, trực tiếp vác Giang Lưu lên lưng, ly khai thạch thất.
Giang Lưu ghé vào trên lưng Yêu Vương này, con mắt híp mắt ra một đường nhỏ, vụng trộm quan sát bốn phía.
Yêu Vương này, tại bên trong Hỏa Vân Động thân phận địa vị không thấp, đối với hết thảy bên trong Hỏa Vân Động, tự nhiên cũng đều rất quen thuộc, cho nên, cõng Giang Lưu, bộ dáng xe nhẹ đường quen, thế mà một tiểu yêu cũng không có gặp được, trên đường đi thông suốt, trực tiếp liền ly khai rồi Hỏa Vân Động.
Xem ra, cũng không phải là bọn Ngưu Ma Vương muốn đối phó chính mình sao? Nhẫn nại tính tình, chờ đến Yêu Vương này mang chính mình ly khai Hỏa Vân Động, trong lòng Giang Lưu hiểu được.
Nếu như là toàn gia Ngưu Ma Vương muốn hại mình, đem chính mình độc hôn mê xong, trực tiếp động thủ là được, còn muốn phí tâm tư mang theo chính mình ly khai Hỏa Vân Động rồi mới động thủ làm gì?.
Không phải là sợ bọn Tôn Ngộ Không phát hiện sao?.
Nếu thật là bị ngộ hại tại Hỏa Vân Động, bất kể có phải là bọn Ngưu Ma Vương ra tay hay không, bọn hắn cũng khó trốn liên quan a?.
Cường Hóa Phục Ma Chú! Cường Hóa Hộ Thân Chú! Kim Cương Chú!.
Trong lòng minh bạch tình huống xong, Giang Lưu ghé vào trên lưng Yêu Vương này, cho mình vài kỹ năng tương ứng.
Xong, thủ chưởng dán tại sau lưng Yêu Vương, lôi quang rực rỡ đột nhiên vọt ra tới:
- Chưởng Tâm Lôi!.
Thực lực Yêu Vương này không thấp, trọn vẹn đạt đến trình độ cấp 56, cũng coi là tồn tại tương đối tài năng xuất chúng bên trong Yêu Vương, nhưng cũng tiếc, nhân vật bản diện hắn, bất quá là cấp phổ thông mà thôi.
Giang Lưu thì sao? Đẳng cấp cấp 51 mặc dù tương đối thấp, nhưng nhân vật bản diện lam sắc.
Chủ yếu hơn là mặc dù là Từ Tâm Bồ Tát lấy phụ trợ năng lực tăng trưởng, nhưng vì có Kỹ Năng Thư Hạp, Giang Lưu lại có thể sử dụng năng kỹ Chưởng Tâm Lôi của hệ Thiên Sư lực công kích cao nhất bên trong hệ thống chức nghiệp.
Trang bị tăng phúc, kỹ năng cường đại, lại thêm nguyên bản đẳng cấp tự thân không sai biệt lắm, một màn này, phía dưới lôi điện cuồng bạo tàn phá bừa bãi.
Mắt trần có thể thấy, giữa tiếng kêu gào thê thảm, thanh máu HP trên đầu Yêu Vương này, lập tức giảm xuống 20% trái phải.
- Thánh Tăng, ngươi, ngươi làm cái gì? Trên thân cháy đen một mảnh, trên thân Yêu Vương này mang theo thương thế, bộ dáng ủy khuất nhìn Giang Lưu, hiển nhiên còn muốn giải thích một phen.
- Ngươi chuẩn bị mang ta đi thì sao? Ánh mắt Giang Lưu rơi vào trên thân Yêu Vương này, miệng chậm rãi nói ra.
Khi nói chuyện, liền kéo ra Bao Khỏa Không Gian, lấy Tuyên Hoa Phủ tạo hình to lớn khoa trương ra.
- Thánh Tăng, ngươi nghe ta giải thích a, ta nhìn thấy ngươi tựa hồ đã hôn mê, cho nên, cho nên muốn mang ngươi ra ngoài động hóng hóng gió mà thôi!
Cũng mặc kệ lý do chính mình này có trải qua cân nhắc hay không, Yêu Vương cho dù là cưỡng từ đoạt lý, cũng phải tìm lý do giải thích cho hành vi mình.
- Như thế, hạ độc vào cháo thì sao? Cũng là ngươi không cẩn thận bỏ độc vào đúng không? Ánh mắt Giang Lưu bình tĩnh như trước, nghiêm túc nhìn chằm chằm Yêu Vương hỏi.
- Chuyện này...
Lời này, để cho Yêu Vương không phản bác được, đã hạ độc cũng bị biết rồi, chính mình lại giải thích cái gì, cũng hoàn toàn là bất lực.
Phản Hư cảnh đối với Yêu Vương? Xem như đối thủ cùng một cấp độ.
Mắt thấy thanh máu HP trên đầu Yêu Vương đã mất đi 20%, Giang Lưu cảm thấy, buổi tối hôm nay, mình ngược lại phải đơn đấu Yêu Vương này một chút, nhìn xem có thể thu được bao nhiêu điểm kinh nghiệm.
Đương nhiên, cũng không biết có thể rơi ra đồ tốt hay không.
Còn như chân tướng? Chính mình xuất thủ trước, thanh máu HP trống rỗng cũng bất quá là trạng thái trọng thương sắp chết hôn mê mà thôi, chờ chính mình đánh bại hắn, lại hỏi dò cũng không muộn!.
Tâm niệm vừa động, Giang Lưu giơ lên Tuyên Hoa Phủ trong tay, chỉ gặp bên trên Tuyên Hoa Phủ, đột nhiên bạo phát ra Liệt Diễm xích hồng sắc.
Khởi động đặc hiệu Thiểm Linh Mang Hài, thân hình chợt lóe lên, đi tới trước mặt Yêu Vương này, đại phủ hung hăng chặt xuống, Liệt Diễm cuồn cuộn.
Liệt Hỏa Trảm!.
- Nếu đã bị ngươi phát hiện, vậy ta liền không khách khí!
Nhìn Giang Lưu động thủ, hoàn toàn không có điệu bộ lưu thủ chút nào, sắc mặt Yêu Vương này cũng ngưng trọng xuống, thanh âm trầm thấp nói ra.
Thoại âm rơi xuống, trong tay Yêu Vương này cũng lấy ra một thanh khảm đao, đồng dạng một đao hướng phía Giang Lưu nghênh đón.
Phanh một thanh âm vang lên.
Dưới chân Giang Lưu không động, thế nhưng, Yêu Vương này lại bị lưỡi búa thật to đẩy lui bảy tám bước, nứt gan bàn tay, máu tươi từ lòng bàn tay tràn ra.