Chương 583: Thu Phục Hạt Tử Tinh
Hơn nữa, chủ yếu hơn là, nếu nàng thật cho Thánh Tăng ăn giải dược, trực tiếp cho ăn, xong cứu người ra không được sao? Tại sao muốn cố ý đẩy những thân vệ này ra, cô nam quả nữ cùng Thánh Tăng ở trong động chứ?
Thời điểm nghĩ đến cảnh tượng trong động này, Hạt Tử Tinh phẫn nộ đan xen, cơ hồ liền đánh mất lý trí.
Chính mình cho ăn đan dược, chính mình nhất định phải được nam nhân, còn có, kia là động phủ mình a?
Vậy liền giống như là một nam nhân, hẹn muội tử ra ngoài uống rượu, thật vất vả chuốc say gái, mang về nhà, lại vào lúc này bị người dây dưa, xong, một nam nhân khác tiến vào.
Phòng ở chính mình, giường chính mình, nữ nhân chính mình, cơ hội chính mình sáng tạo, lại bị nam nhân đắc thủ, hết lần này tới lần khác chính mình chỉ có thể đợi trước cửa nhà!
Loại cảm giác này, đủ để cho một người điên cuồng!
- A a a! Ta muốn giết các ngươi!
Thời điểm nghĩ đến cái này, Quốc Vương Nữ Nhi Quốc tại bên trong động phủ mình, làm sự tình chính mình muốn làm mà không thành công, một phần lý trí Hạt Tử Tinh còn lại, tựa hồ cũng đã không còn sót lại chút gì, miệng cao giọng gọi lớn, đồng thời, điệu bộ liều mạng, hướng phía bọn Tôn Ngộ Không đánh qua.
- Cẩn thận, yêu nghiệt này muốn liều mạng!
Nhìn Hạt Tử Tinh đột nhiên nổi khùng, trong lòng bọn Tôn Ngộ Không mờ mịt, không rõ vô duyên vô cớ, yêu nghiệt này tại sao lại nổi điên, bất quá, mắt thấy Hạt Tử Tinh nổi khùng rồi, bọn Tôn Ngộ Không cũng không có tâm tư đi cân nhắc nhiều như vậy, đều đánh lên mười hai phần tinh thần, liên thủ trấn áp Hạt Tử Tinh này.
...
Trong lúc mơ mơ màng màng, Giang Lưu chậm rãi tỉnh lại, mở hai mắt ra, linh trí cũng chầm chậm khôi phục thanh minh.
Nhìn chung quanh một chút, trong động hết thảy vẫn như cũ, đồng dạng, trên người mình bị dây thừng trói chặt, không thể động đậy.
Ngược lại, Quốc Vương Nữ Nhi Quốc ngồi ở bên cạnh.
- Bệ hạ, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Nhìn xem Quốc Vương Nữ Nhi Quốc ngồi bên cạnh, Giang Lưu nao nao, kinh ngạc hỏi.
- Bọn Tôn trưởng lão đều ở bên ngoài cùng với Yêu Quái chiến đấu, thừa dịp bọn hắn dây dưa kéo Yêu Quái lại, ta đến cứu ngươi! Thần sắc Quốc Vương Nữ Nhi Quốc, tựa hồ có chút mỏi mệt, lúc nói chuyện, cũng có chút trung khí không đủ, một bộ bộ dáng suy yếu.
- Bệ hạ? Ngươi thế nào? Xem bộ dáng Quốc Vương Nữ Nhi Quốc, Giang Lưu hỏi.
- Không có việc gì, từ hoàng cung ra roi thúc ngựa chạy tới! Cho nên có chút mỏi mệt mà thôi! Giang Lưu hỏi dò, Quốc Vương Nữ Nhi Quốc lắc đầu nói ra.
Khi nói chuyện, chỉ chỉ dây thừng trên thân Giang Lưu, nói:
- Ngự Đệ ca ca, dây thừng trói ngươi này, tựa hồ là pháp bảo, ta không mở được!
- A, không mở được coi như xong! Quốc Vương Nữ Nhi Quốc một kẻ phàm nhân, dây thừng này là pháp bảo, nàng không giải được, tựa hồ không có gì kỳ quái.
Chỉ là, nghĩ đến chính mình mất đi ý thức, ăn đan dược, hơn nữa, dược hiệu kia...
Giang Lưu hơi hơi chần chờ một lát, hỏi:
- Bệ hạ, ngươi, lúc ngươi đi vào xong, có phát hiện ta có cái gì thất lễ không a?
- Chuyện này... Giang Lưu hỏi dò, để cho thần sắc Quốc Vương Nữ Nhi Quốc có chút xấu hổ.
Bất quá, lại lóe lên một cái rồi biến mất, Quốc Vương Nữ Nhi Quốc biểu hiện tự nhiên hào phóng, đáp:
- Ngự Đệ ca ca ngươi cũng bị dây thừng trói chặt không động được, có cái gì thất lễ đâu chứ? Ngươi bị cho ăn một viên Long Phượng Hợp Hoan Đan, vừa lúc trên mặt bàn có một viên giải dược, cho nên ta cho ngươi ăn vào rồi, đã không sao rồi!
- Hô...
Nghe được Quốc Vương Nữ Nhi Quốc trả lời, trong lòng Giang Lưu âm thầm thở dài một hơi, buông lỏng xuống.
Danh tự Long Phượng Hợp Hoan Đan không sai, trước đó Hạt Tử Tinh cũng nói như vậy, giải dược để lên bàn cũng không sai, trước đó chính mình cũng thật thấy được Hạt Tử Tinh đặt ở chỗ đó, hết thảy đều là sự thật.
Còn tốt, Ngộ Không bọn hắn tới kịp thời, nếu không, hôm nay chính mình coi như thất thân.
- Đã như vậy, bệ hạ, chúng ta nhanh đi ra ngoài đi! Minh bạch sự tình đã phát sinh lúc chính mình mất đi ý thức xong xong, Giang Lưu hoàn toàn buông lỏng xuống nói.
Khi nói chuyện, để cho Quốc Vương Nữ Nhi Quốc tới dìu chính mình đứng lên.
Hồn thân bị trói giống bánh chưng, Giang Lưu nằm trên mặt đất, xác thực không có cách nào tự mình lên.
- Tốt! Nhẹ gật đầu, nguyên bản Quốc Vương Nữ Nhi Quốc ngồi dưới đất nghỉ ngơi đứng dậy.
Chỉ là, nhìn đại mi nàng cau lại bộ dáng, tư thế đi có chút không đúng.
- Bệ hạ, ngươi... Xem bộ dáng Quốc Vương Nữ Nhi Quốc, Giang Lưu có chút bận tâm.
- Thời điểm đi đường chạy quá nhanh, chân đau một chút, không có gì đáng ngại! Chỉ là, còn không đợi Giang Lưu nói cho hết lời, Quốc Vương Nữ Nhi Quốc lại đoạt hồi đáp.
- A, nguyên lai là dạng này! Nhẹ gật đầu, Giang Lưu cũng không có suy nghĩ nhiều cái gì.
Được Quốc Vương Nữ Nhi Quốc nâng đỡ, Giang Lưu đứng dậy, xong, bước chân Quốc Vương Nữ Nhi Quốc có chút quái dị, hướng ngoài động đi đến.
Còn như Giang Lưu thì sao? Tự nhiên là lanh lợi đi theo một bên.
Chỉ chốc lát xong, Giang Lưu cùng Quốc Vương Nữ Nhi Quốc lúc này mới đi tới ngoài động, quả nhiên, bên ngoài chiến đấu thiên hôn địa ám, Hạt Tử Tinh này lấy một địch ba, vậy mà khí thế như hồng, Giang Lưu thấy trợn mắt hốc mồm.
Quả nhiên không hổ là tồn tại có thể làm Như Lai Phật Tổ bị thương sao? Thủ đoạn này, mạnh đến mức đáng sợ a!
- Bệ hạ, các ngươi rốt cục ra rồi! Mấy người thân vệ bên cạnh, cũng chờ thời gian rất lâu, đang thấp thỏm, nhìn thấy Quốc Vương Nữ Nhi Quốc ra, lúc này mới yên tâm lại.
- Sư phụ! Bọn Tôn Ngộ Không bên cạnh nhìn thấy Giang Lưu được cứu ra, tâm thần cũng buông lỏng.
- Thánh Tăng, hắn, thật chẳng lẽ ăn giải dược? Hạt Tử Tinh dưới cơn thịnh nộ, đương nhiên cũng chú ý tới dây thừng trói trên thân Giang Lưu, nhíu mày, nhất thời, chính mình cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Quốc Vương Nữ Nhi Quốc đã làm gì a? Trên thân Thánh Tăng còn trói dây thừng, vậy làm sao làm? Không khả năng trói chặt mà vẫn còn làm được a? Khẩu vị nặng như vậy?
Nhưng muốn nói không làm cái gì, nàng vì cái gì phải đẩy đám thân vệ ra?
Hưu một tiếng, Tôn Ngộ Không trực tiếp rơi xuống bên cạnh Giang Lưu.
Mắt thấy dây thừng trói chặt trên thân Giang Lưu, miệng thấp giọng niệm hai câu khẩu quyết, hướng về phía dây thừng nhẹ nhàng thổi thở ra một hơi, chợt, dây thừng trên thân Giang Lưu trực tiếp buông lỏng ra.
Theo dây thừng buông ra, Giang Lưu cảm giác được chân nguyên trong cơ thể mình, lại có thể điều động, ánh mắt rơi trên người Hạt Tử Tinh, ánh mắt hơi hơi lóe lên.
Kéo ra Bao Khỏa Không Gian chính mình, lấy một cái kim sắc Cô Nhi ra ngoài.
Cô Nhi cấm có ba cái, Khẩn Cô Nhi bọc tại trên đầu Hắc Hùng Tinh, Kim Cô này Giang Lưu có được từ nơi Quan Âm Bồ Tát thời gian trước.
Theo Giang Lưu, Hạt Tử Tinh này mặc dù thèm thân thể mình, nhưng cũng may chỉ muốn thành hôn cùng chính mình, cũng không tâm tư muốn tổn hại chính mình, thay vì để cho nàng giống như trong nguyên tác bị tiên phật tảy não, còn không bằng thành viên một Đại tướng, lưu lại xem như thời điểm sau này chính mình thảo phạt Tây Thiên Linh Sơn sữ dụng.
Tâm niệm vừa động, Kim Cô này, hướng thẳng đến trên đầu Hạt Tử Tinh bắt tới.
Nhìn Giang Lưu ném đi ra Cô Nhi này, sắc mặt Hạt Tử Tinh đại biến, vội vàng né tránh.
Trước đó thời điểm tại Đại Lôi Âm Tự, Như Lai Phật Tổ cho Quan Âm ba cái Cô Nhi, Hạt Tử Tinh vừa lúc ở bên cạnh thấy được, cũng nghe được, đương nhiên minh bạch tác dụng cái Cô Nhi này, nào dám để cho cái Cô Nhi này rơi vào trên đầu mình?
Chỉ là, nhìn Hạt Tử Tinh né tránh, tay Giang Lưu vừa nhấc, hướng về phía Hạt Tử Tinh một điểm.
Kỹ năng Bế Khẩu Thiền bắt đầu, trong nháy mắt để cho nàng không điều động được sức lực trong cơ thể.
Một cái Bế Khẩu Thiền trầm mặc Hạt Tử Tinh xong, Giang Lưu liền quăng ở trên người nàng một cái Biến Dương Thuật.
Quang mang lóe lên, trong nháy mắt Hạt Tử Tinh biến thành một con cừu non, ánh mắt mờ mịt.
Xong, Kim Cô này, trực tiếp bọc tại trên đầu cừu...