Chương 628: Bôn Ba Nhi Bá
Lần này, Trư Bát Giới bên cạnh nhịn không được chen miệng vào, liếc mắt, nói:
- Sư phụ quan hệ giữa ngươi cùng Hồng Hài Nhi, người bên ngoài không biết, chúng ta mấy đồ đệ biết rõ, thế nhưng, mấy ngày trước ngươi để cho Hồng Hài Nhi hỗ trợ, thế nhưng lừa tất cả mọi người, ngươi còn nói chính mình xưa nay không nói dối?
- Bát Giới, ngươi gần đây tựa như gan càng lúc càng bành trướng a? Trư Bát Giới tại chỗ phá hủy đài chính mình, điều này làm cho Giang Lưu xoay đầu lại, sắc mặt trở nên đen thui nhìn hắn.
- Bành trướng? Ngươi nói là lão Trư ta mập sao?
Chỉ là, Trư Bát Giới lại cúi đầu nhìn nhìn chính mình, chợt đưa tay sờ sờ bụng lớn chính mình, nói:
- Sư phụ, lão Trư ta mặc dù dọc theo con đường này đều ăn ngon, ở thật tốt, thế nhưng, cũng không cảm thấy trở nên béo a!
- Bát Giới a! Chính mình nói những câu hơi lạ, Trư Bát Giới không tiếp nổi, Giang Lưu cũng không kỳ quái, chỉ là trên mặt lộ ra một vệt nụ cười, nhưng ánh mắt lại cho người ta cảm giác vô cùng nguy hiểm, nói:
- Sư phụ nhận biết mấy người mổ heo, tay nghề đều rất không tệ, vi sư lúc trước tự mình quan sát qua...
- Trói heo mập lớn kỹ, đặt ở trên án, xong, dùng một cái lưỡi lê hướng về phía cổ họng heo đâm vào lấy máu! Bất quá một lát, đại khái chảy một bồn huyết to, liền chết, xong đặt ở bên trong nước sôi, rồi tiếp tục cạo lông...
- Phải nói thịt heo không chỉ ăn ngon, máu heo kỳ thật ăn cũng rất ngon a! Tựa hồ đã lâu chưa ăn qua rồi, hôm nay ta liền để bằng hữu của ta giết hai con heo, lấy hai khối máu heo, ta nấu cho mọi người một chậu canh máu heo? Đúng, trong nồi lẩu bỏ thêm mấy khối máu heo, cũng phi thường mỹ vị, vi sư thích ăn nhất!
- Hắc hắc hắc...
Nghe được Giang Lưu nói lời này, bộ dáng Tôn Ngộ Không bên cạnh hết sức vui mừng, hưng phấn đến lộn nhào vài cái, cười hì hì nói với Giang Lưu:
- Sư phụ, sư phụ, lão Tôn ta thích ăn tai lợn, nhớ cắt một đôi tai lợn xuống...
- Sư phụ, Hầu ca, các ngươi... Nghe được Giang Lưu giảng thuật trình tự cụ thể mổ heo, còn nghe bọn hắn thảo luận sự tình ăn máu heo với tai lợn, mặt mũi Trư Bát Giới trắng bệch, chỉ cảm thấy nơi cổ mình, một trận cảm giác lạnh như băng.
Chẳng lẽ là thời tiết chuyển sang lạnh lẽo rồi, chính mình cần một cái khăn quàng cổ sao?
- Ta muốn ăn đuôi heo! Sa Ngộ Tịnh bên cạnh một mực trầm mặc, đột nhiên, cũng yếu ớt đến một câu.
- Các ngươi, các ngươi chỉ biết khi dễ người thành thật! Không nghĩ tới, cả Sa sư đệ thế mà cũng mở miệng, Trư Bát Giới bên cạnh khóc không ra nước mắt.
Vào lúc này, Trư Bát Giới thật hối hận, chính mình không phải trùm vỗ mông ngựa sư phụ sao? Hôm nay vì cái gì miệng tiện như vậy, lại dám hủy đi đài sư phụ?
Đây thật là chính mình tìm tội cho mình chịu a!
Đấu võ mồm, đi đường, hạ phó bản, đối với Giang Lưu mà nói, đoạn đường tây hành này đi qua, thật là du sơn ngoạn thủy.
Đi tới Tây Du thế giới này cũng hơn hai năm rồi, nếu không phải là bởi vì Tây Thiên Linh Sơn kia còn có kết cục tàn khốc đang đợi mình, Giang Lưu sẽ trên con đường về hướng tây này, hoan ca tiếu ngữ, tựa hồ cũng rất không tệ?
- Được rồi, sắc trời cũng không sớm, các đồ đệ, chúng ta dừng lại, nghỉ ngơi một chút đi! Thuận tiện ăn cơm tối! Chỉ cùng Trư Bát Giới đấu võ mồm mà thôi, nhìn sắc trời một chút, Thái Dương đã ngã về tây, Giang Lưu mở miệng nói ra.
Khi nói chuyện, lấy Linh Lung Tiên Phủ ra ngoài, vứt trên mặt đất, trực tiếp hóa thành bộ dáng Tiên Phủ.
- Sư phụ, lão Trư ta cảm thấy, gần đây chúng ta đều ăn thịt cá, cái này thật không tốt, chúng ta là người trong Phật môn, buổi tối hôm nay, chúng ta ăn thanh đạm một chút a? Nấu một nồi cháo hoa là được rồi!
Đi sau lưng Giang Lưu, vào bên trong Linh Lung Tiên Phủ, có lẽ là bởi vì lời Giang Lưu vừa rồi, Trư Bát Giới nghe được trong lòng một trận run rẩy, Trư Bát Giới mở miệng đề nghị nói ra.
Cũng tựa hồ sợ Giang Lưu cự tuyệt, không đợi Giang Lưu mở miệng trả lời chắc chắn, Trư Bát Giới mở miệng nói:
- Sư phụ, gần đây, đều là ngươi nấu cơm cho chúng ta những đồ đệ này ăn, hôm nay, liền để lão Trư ta tới làm cơm a?
- A? Ngốc tử, ngươi cũng biết nấu cơm sao? Tôn Ngộ Không bên cạnh, kinh ngạc nhìn Trư Bát Giới hỏi.
- Đại sư huynh, Nhị sư huynh, chờ một chút, ta đi nhìn xem mặt trời hôm nay là hạ từ bên nào xuống! Sa Ngộ Tịnh cũng mở miệng, khi nói chuyện liền hướng phía ngoài cửa đi ra:
- Lâu như vậy đến nay, lần đầu tiên ta nhìn thấy Nhị sư huynh chủ động nguyện ý làm việc!
- Bát Giới, lúc nào ngươi học được nấu cơm? Cả Giang Lưu cũng kinh ngạc nhìn Trư Bát Giới, mở miệng hỏi.
- Sư phụ, lão Trư ta một mực coi ngươi là tấm gương để ta học tập, ngươi nói những lời tâm tình kia, lão Trư ta đã đọc như nước chảy rồi, còn có điểm ngươi nấu cơm, lão Trư ta cũng đã học được một ít!
Trư Bát Giới nghiêm túc nhìn Giang Lưu, nói tiếp:
- Sư phụ, ngươi đã từng nói một câu nói, muốn bắt lấy tâm một nữ nhân, liền phải bắt lấy dạ dày nàng, lão Trư ta cảm thấy lời sư phụ nói, rất đạo lý!
- Thôi được, ngươi đã có tâm tư như th, vậy liền luyện một chút đi!
Tuy nói Giang Lưu rất có hào hứng đối với mỹ thực, thậm chí đây là sự tình duy nhất Giang Lưu nguyện ý hi sinh thời gian chính mình tu luyện tới làm, thế nhưng, nếu có thể dạy dỗ Trư Bát Giới trù nghệ tăng cao, đối với Giang Lưu mà nói, cái này tựa hồ là vẹn toàn đôi bên?
- Tốt, sư phụ, ngươi liền xem lão Trư ta đi! Nghe được Giang Lưu trả lời, tựa hồ sư phụ cũng nguyện ý chính dạy bảo chính mình phương diện kiến thức liên quan tới trù nghệ, trên mặt Trư Bát Giới tràn đầy vẻ vui mừng, trọng trọng gật đầu.
Trư Bát Giới, đi phòng bếp bận tới, Giang Lưu cũng có chút chờ mong, nhìn xem thiên phú Trư Bát Giới thế nào.
Nếu có thể bồi dưỡng trù nghệ Trư Bát Giới, chính mình đã có mỹ thực hưởng thụ, cũng không chậm trễ thời gian tự mình tu luyện, vậy thật sự là quá tốt.
Chỉ là, nấu cơm có Trư Bát Giới rồi, kế tiếp chính mình nên làm gì chứ?
Tu luyện Thanh Liên Đạo Kinh? Tựa hồ thời gian làm cơm cũng không cần bao nhiêu, vào phó bản cũng không cần thiết, không chừng đến lúc đó Trư Bát Giới bí chổ nào liền sẽ mang phương diện tri thức trù nghệ, tới hỏi dò chính mình.
Nghĩ nghĩ, dứt khoát không có việc gì, Giang Lưu ngồi xuống ở một bên, xong lật bàn tay một cái, một bản sách vở vô danh xuất hiện tại trong lòng bàn tay Giang Lưu.
Chính là quyển nhật ký của Quốc Vương Nữ Nhi Quốc.
Trong lúc rảnh rỗi, Giang Lưu lật ra quyển nhật ký của Quốc Vương Nữ Nhi Quốc.
Nữ Vương đem sự tình chính mình sinh hoạt gặp được, thậm chí đăm chiêu suy nghĩ, tất cả đều ghi lại ở trong quyển nhật ký này.
Thông qua những chuyện này, Giang Lưu hiểu rõ đối với Quốc Vương Nữ Nhi Quốc, cũng từng giờ từng phút khắc sâu.
Không nói đến bên trong Linh Lung Tiên Phủ, một đoàn người Giang Lưu đều đang bận rộn việc của mình, vào lúc này, một yêu vật ước chừng đầu cá thân người, đang lanh lợi, hân hoan nhảy cẫng, từ bên cạnh Linh Lung Tiên Phủ đi ngang qua.
- Hắc hắc hắc, phò mã hắn đối với công chúa thật đúng là hữu tâm a, ta vụng trộm từ trong vương cung cướp được một chút son phấn tốt nhất, để phò mã đưa cho công chúa, nàng nhất định sẽ vui vẻ! Bá Ba Nhi Bôn không cơ linh như ta, Hi hi hi...
Sờ sờ son phấn tốt nhất mình trộm được trong lồng ngực, ngư yêu này miệng cười hì hì nói ra.
Chỉ là, khi nói chuyện, nhìn nhìn Linh Lung Tiên Phủ, bước chân ngư yêu có chút dừng lại.
Thời điểm trước đó ta đi ngang qua nơi này, giống như cũng không thấy được gian nhà này a, gian nhà này đột nhiên xuất hiện sao?