Chương 666: Kinh Cức Lĩnh
Cũng không biết trải qua bao lâu, chân nguyên trong cơ thể du tẩu chín chín tám mươi mốt chu thiên xong, Giang Lưu đều quy nạp tất cả những khí tức này, đồng thời, chậm rãi mở hai mắt ra.
Chỉ là, mở Giang Lưu hai mắt ra lại nao nao, bởi vì, nơi chung quanh đều là bụi gai, bên cạnh mình, không có một người.
Trư Bát Giới không thấy, cả Sa Ngộ Tịnh cũng không thấy, chỉ có tiểu Bạch biến thành Bạch Long Mã do chính mình tọa hạ đứng yên không động.
- Sư phụ, ngươi tỉnh lại rồi? Theo Giang Lưu mở hai mắt ra, khí tức biến hóa, Bạch Long Mã tự nhiên có sở cảm ứng, mở miệng nói ra.
- Chuyện gì xảy ra? Bát Giới đâu? Ngộ Tịnh đâu? Làm sao lại chỉ có hai chúng ta ở chỗ này? Giang Lưu ngồi tại trên lưng ngựa Bạch Long Mã, nhìn nhìn, bốn phía đều là bụi gai, mở miệng hỏi.
- Sư phụ, thời điểm ngươi nhập định tu luyện, chúng ta mấy người đi trong chốc lát xong, phát hiện nguyên lai chúng ta vẫn luôn vòng vo tại phụ cận, cho nên, hai vị sư huynh đều tuần tự đi xem xét, thế nhưng, đến bây giờ đều chưa có trở về! Bụi gai chung quanh nơi này rất kỳ quái a, rõ ràng đã bị thanh lý, thế nhưng, rất nhanh laị dài ra, ngăn cản đường đi của chúng ta! Bạch Long Mã mở miệng hồi đáp.
- Cho nên nói, nơi này có yêu sao? Nghe được Bạch Long Mã nói, trong lòng Giang Lưu hơi động một chút, mở miệng nói ra.
Cái này cũng khó nói, sư phụ, ngươi có phát hiện không, từ lúc chúng ta tới đến sơn lĩnh này cây cối cùng bụi gai trong núi hiện đầy, chúng ta tựa hồ chưa thấy một động vật nào cả? Không nói sài lang hổ báo, cho dù thỏ cùng gà rừng những tiểu động vật này đều chưa từng thấy qua! Theo Giang Lưu suy đoán, Bạch Long Mã mở miệng nhắc nhở.
- Ừm? Có lý a, tựa hồ nơi này xác thực an tĩnh có chút kỳ quái, cũng thật không có gặp qua động vật, thậm chí cả tiếng kêu động vật cũng chưa từng nghe qua! Lời Bạch Long Mã nói, để cho trong lòng Giang Lưu hơi động một chút, âm thầm nhẹ gật đầu.
Bởi vì sư phụ ngươi nhập định tu luyện, cho nên ta vẫn đứng tại chỗ, không dám quấy nhiễu, hiện tại sư phụ ngươi đã tỉnh lại rồi, chúng ta kế tiếp, nên làm cái gì? Hơi hơi trầm mặc một lát, Bạch Long Mã mở miệng hỏi Giang Lưu.
- Làm sao bây giờ? Bạch Long Mã nói, để cho lông mày Giang Lưu hơi nhíu lên.
Hai người Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh, tìm đường đi, nếu mình bây giờ rời đi, bọn hắn chẳng phải sẽ không tìm thấy chính mình sao?
Thế nhưng, không đi, chẳng lẽ đứng ngốc đây sao?
Hơi chút trầm ngâm, tự nhiên Giang Lưu không có ý tứ đứng ngốc ở đây, trong lòng mặc niệm một tiếng xã giao bản diện.
Rất nhanh, từ sư đồ bản diện trong tìm được Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh hai người, phát cho bọn hắn tin tức, hỏi thăm bọn họ bây giờ ở nơi nào.
- Sư phụ, ta lạc đường a! Ta cũng không biết mình ở nơi nào!
- Sư phụ, ta cảm thấy ta đi trở về a, thế nhưng, không thấy tung tích ngươi, ngươi ở đâu a?
Theo Giang Lưu hỏi dò xong, rất nhanh, tin tức Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh hai người, tuần tự trở về.
...
- Kì quái? Đây là địa phương nào? Thế nào quay tới quay lui làm người lượn quanh choáng rồi? Một bên khác, trong lòng Cửu Đầu Xà âm thầm kinh ngạc, chung quanh tất cả đều là bụi gai, Cửu Đầu Xà cũng cảm giác lạc đường.
Ngày đó, từ lúc Bôn Ba Nhi Bá hiến kế cho mình xong, Cửu Đầu Xà kín đáo chuẩn bị sự tình báo thù.
Hắn cũng biết một đoàn người Đường Tăng không dể đối phó, cho nên, cũng không có đần độn trực tiếp xông lên, mà kín đáo chuẩn bị.
Đầu tiên, Cửu Đầu Xà đi Đại Đường cảnh nội, nghe ngóng một phen sự tình có quan hệ với Đường Tăng, cũng biết rõ sự tình giữa hắn cùng Cao Dương công chúa.
Xong, Cửu Đầu Xà từ miệng rất nhiều người, chậm rãi vẽ ra chân dung Cao Dương công chúa, biết rõ bộ dáng Cao Dương công chúa.
Cửu Đầu Xà lại theo đuôi sau lưng một đoàn người Đường Tăng, tùy thời chuyển động, chỉ chờ bọn hắn lạc đàn, chính mình liền biến thành bộ dáng Cao Dương công chúa, lừa gạt Đường Tăng cùng Ngao Liệt đến chỗ chính mình chuẩn bị kỹ.
Lần chờ đợi này, liền đợi chừng nửa tháng thời gian, thế nhưng trong lòng Cửu Đầu Xà cũng không vội, chính mình có kiên nhẫn.
Quả nhiên, chờ nửa tháng sau, một đoàn người Giang Lưu đi tới một mảnh Kinh Cức Lĩnh.
Cửu Đầu Xà ẩn tàng trên một đỉnh núi nhỏ cách đó không xa, ở trên cao nhìn xuống nhìn một đoàn người Đường Tăng, Cửu Đầu Xà rất nhanh phát hiện Tôn Ngộ Không ly khai.
Đám người bọn họ tiếp tục đi lên phía trước, Đường Tăng cùng Tiểu Bạch Long Ngao Liệt cũng tuần tự cùng bọn Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh tách ra.
Cơ hội tốt ngàn năm một thuở!
Đối với Cửu Đầu Xà mà nói, đây thật là thời cơ ngàn năm hiếm thấy!
Cho nên, Cửu Đầu Xà biến thành bộ dáng Cao Dương công chúa, chuẩn bị hiện thân, dẫn Đường Tăng cùng Ngao Liệt ra, hết thảy dựa theo kế hoạch làm việc.
Thế nhưng, chính Cửu Đầu Xà cũng tiến nhập một mảnh Kinh Cức Lĩnh này xong, lượn quanh vài vòng, Cửu Đầu Xà trợn tròn mắt.
Bởi vì hắn rất nhanh phát hiện, chính mình tìm không thấy phương hướng rồi, lại thêm không biết Giang Lưu cùng Tiểu Bạch Long bây giờ ở nơi nào.
Không thích hợp a, một mảnh Kinh Cức Lĩnh này, cực kỳ không thích hợp a! Nhìn nhìn cảnh sắc chung quanh, phảng phất hoàn toàn không có bất kỳ biến hóa nào, Cửu Đầu Xà nhất thời cũng cảm thấy thúc thủ vô sách.
Chính mình Lạc đường, muốn tìm người, sao mà khó khăn?
Chẳng lẽ? Phải bay trên giữa không trung tìm sao? Phát hiện chính mình lạc đường xong, trong lòng Cửu Đầu Xà hơi động, tựa hồ, chỉ có thể bay lên không trung?
Chỉ là, bay lên không trung xong, mặc dù tầm mắt mở rộng, nhưng đồng dạng, cũng đại biểu cho người khác dễ dàng phát hiện chính mình a?
Trong lòng âm thầm trầm ngâm một lát, lấy hay bỏ một phen được mất, Cửu Đầu Xà đang chuẩn bị bay lên, đột nhiên, tiếng long ngâm to rõ vang lên.
Chợt, Cửu Đầu Xà có thể nhìn thấy Giang Lưu ngồi tại trên lưng Tiểu Bạch Long, một đầu Bạch Long bay lên giữa không trung.
- A?
Giang Lưu ngồi tại trên lưng Tiểu Bạch Long, bay lên giữa không trung, tự nhiên là tìm kiếm hai người Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh hạ lạc, chỉ là, ở trên cao nhìn xuống nhìn lướt qua, không thấy được Sa Ngộ Tịnh cùng Trư Bát Giới, lòng có cảm giác trông qua, vậy mà phát hiện chỗ sâu Kinh Cức Lĩnh, có một người quen biết đang nhìn mình cằm chằm.
- Cao Dương? Ở trên cao nhìn xuống nhìn thân ảnh chỗ sâu bụi gai, thần sắc Giang Lưu hơi động một chút.
- Mặc dù tình huống có chút sai lệch, thế nhưng, vận khí không tệ, hắn phát hiện ta! Giang Lưu thấy được bộ dáng Cao Dương Cửu Đầu Xà biến hóa, tự nhiên, Cửu Đầu Xà cũng nhìn thấy Giang Lưu, trong lòng hơi động, chợt chuyển thân, đằng không bay lên, hướng phía nơi xa bay đi.
Cách xa nhau hơn mấy ngàn mét, khoảng cách quá xa, Giang Lưu cho dù muốn mở ra nhân vật bản diện xem xét, cũng là khoảng cách không đủ.
Mắt thấy Cao Dương chuyển thân hướng phía nơi xa bay đi, mặc dù Giang Lưu cảm thấy kỳ quái, thế nhưng, vẫn để Tiểu Bạch Long đuổi theo nhìn xem.
Tốc độ Cửu Đầu Xà phi hành rất nhanh, đồng dạng, tốc độ Tiểu Bạch Long cũng không chậm, một đuổi một chạy, cảnh sắc cấp tốc lui về sau.