Chương 701: Cửu phẩm Công Đức Kim Liên
Đối với Phật Môn mà nói, Địa Tạng Vương Bồ Tát là một tồn tại rất đặc thù, Quan Âm Bồ Tát tự nhiên sẽ không yên tâm đối với Địa Tạng Vương Bồ Tát.
Vì thế, cho dù Di Lặc Phật Tổ đã nói, Địa Tạng Vương Bồ Tát chủ động xuất thủ, thay tây hành thỉnh kinh tăng thêm một trận kiếp nạn, thế nhưng, trong lòng Quan Âm Bồ Tát vẫn như cũ không dám hoàn toàn yên tâm.
Cho nên, Quan Âm Bồ Tát theo đuôi Tôn Ngộ Không, trốn ở trong bóng tối, nhìn lén bọn hắn chiến đấu.
Tự nhiên Quan Âm Bồ Tát là nhận biết được Thính Đế Thú.
Nhìn thấy Thính Đế ở đây, Quan Âm Bồ Tát cũng minh bạch, bên trên sổ ghi chép kiếp nạn biểu hiện không sai, xuất thủ quả nhiên là Thính Đế tọa hạ Địa Tạng Vương Bồ Tát.
Thính Đế sẽ là đối thủ Tôn Ngộ Không sao? Tự nhiên không có khả năng! Tuy nói Thính Đế Thú rất mạnh, nhưng hơi kém hơn Tôn Ngộ Không một đoạn, điểm ấy Quan Âm Bồ Tát biết rõ.
Huống chi, Quan Âm Bồ Tát cũng phát hiện, ra Ngũ Hành Sơn xong, tu vi Tôn Ngộ Không thế mà chính thức đặt chân Đại La cảnh giới!
Quả nhiên, theo chiến đấu bắt đầu, Tôn Ngộ Không toàn bộ hành trình nghiền ép Thính Đế Thú.
Điều này làm cho Quan Âm Bồ Tát âm thầm gật đầu, chính mình sở liệu cũng không sai.
Chỉ là, mắt thấy chiến đấu sắp đến hồi kết thúc, thời điểm muốn kết thúc, đột nhiên, Thính Đế lộ ra một kiện bảo vật, thế mà ngăn cản toàn bộ Tôn Ngộ Không công kích.
Mà món bảo vật này, Quan Âm Bồ Tát thấy sắc mặt cũng thay đổi.
- Cửu phẩm Công Đức Kim Liên? Địa Tạng Vương Bồ Tát thế mà ban món bảo vật này cho Thính Đế, để cho hắn đến làm khó người thỉnh kinh?
Nhìn Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không, quét ngang nửa giờ, cũng không có tác dụng, sắc mặt Quan Âm Bồ Tát trở nên rất khó coi.
Cửu phẩm Công Đức Kim Liên dạng bảo vật này, tuyệt không phải Tôn Ngộ Không có thể đánh vỡ.
Cho nên nói, chính mình hoài nghi không sai sao? Địa Tạng Vương hoàn toàn không phải ôm tâm tư muốn tăng thêm cho con đường về hướng tây một kiếp, mà thật là vì ngăn cản đại nghiệp tây hành thỉnh kinh?
Nếu không, như thế nào lấy kiện bảo bối này ra?
Mặt khác, nhìn cửu phẩm Công Đức Kim Liên, tâm tình Quan Âm càng thêm hậm hực.
Đóa Kim Liên này, chính là không lâu trước đây chính mình cầm đi cho Địa Tạng Vương, không nghĩ tới, quay đầu hắn liền lấy ra đối phó người thỉnh kinh?
Đây không phải cố ý buồn nôn chính mình sao?
Mắt thấy Tôn Ngộ Không không phục, Kim Cô Bổng quét ngang trọn vẹn nửa giờ, cũng không có hiệu quả, trong lòng Quan Âm Bồ Tát thầm thở dài một tiếng.
Nếu như vậy, Tôn Ngộ Không tiếp theo, phải thế nào mới có thể cứu Huyền Trang ra chứ?
Cửu phẩm Công Đức Kim Liên dạng bảo vật này, cũng không phải tùy tiện người nào cũng có thể đối phó được!
Chỉ là, thời điểm trong lòng Quan Âm Bồ Tát âm thầm khổ não, cũng đang suy tư rốt cuộc nên như thế nào chỉ rõ một đầu con đường cho Tôn Ngộ Không, Giang Lưu xuất thủ.
Vừa ra tay chính là kỹ năng Bế Khẩu Thiền.
Kỹ năng loại pháp tắc, đối phó Chuẩn Thánh trở lên không có tác dụng, nhưng Thính Đế này mới cấp 80 mà thôi, tự nhiên là phát huy tác dụng.
Năng lực trong cơ thể trong nháy mắt như một đầm nước đọng không điều động được.
Tự nhiên, cửu phẩm Công Đức Kim Liên kia cũng khó có thể thôi động, quang mang thu lại, trực tiếp rơi xuống, ngã xuống đất.
Cũng không đợi Thính Đế đưa tay nhặt, ngón tay Giang Lưu lại một điểm, kỹ năng Biến Dương Thuật bắt đầu, rơi trên người Thính Đế.
Một trận tia sáng kỳ dị hiện lên, Thính Đế trong nháy mắt hóa thành một con cừu non người vật vô hại.
Tiện tay ném một kiện tiểu trang bị trên mặt đất, đồng thời đặc hiệu Hổ Đột Ngoa bắt đầu, chân Giang Lưu hung hăng đạp một cái trên mặt đất.
Phanh một tiếng, lực đạo to lớn, để cho đất đai dưới chân Giang Lưu trực tiếp nổ ra một cái hố to.
Đồng thời, thân hình Giang Lưu tựa như đạn pháo ra khỏi nòng vậy, đi tới bên cạnh cửu phẩm Công Đức Kim Liên, xoay người nhặt đóa cửu phẩm Công Đức Kim Liên này lên.
Hiệu quả Biến Dương Thuật, dù sao không kéo dài, rất nhanh, Thính Đế biến trở về bộ dáng hình người.
Nhìn Giang Lưu thế mà nhặt được cửu phẩm Công Đức Kim Liên, ngạc nhiên biến sắc:
- Buông Kim Liên xuống cho ta!
Chỉ là, nhìn Thính Đế nổi giận đùng đùng, khóe miệng Giang Lưu hơi hơi giương lên, năng lực Di Hình Hoán Ảnh Lưu Ly Trượng bắt đầu, trong nháy mắt về tới vị trí chỗ nguyên bản một kiện tiểu trang bị vứt trên mặt đất.
- Lăn đi! Kim Cô Bổng vào lúc này, hợp thời quét tới, Tôn Ngộ Không nén giận xuất thủ ra tay tất nhiên không nhẹ, Thính Đế bị Kim Cô Bổng trực tiếp quét bay ra ngoài.
Không còn cửu phẩm Công Đức Kim Liên nơi tay, Thính Đế tự nhiên không thể nào là đối thủ Tôn Ngộ Không, mấy lần muốn xông lại cướp đoạt Kim Liên, thế nhưng, đều bị Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không quét trở về.
Thậm chí, tại Tôn Ngộ Không công kích, hắn cũng đã mệt mỏi ứng phó, chạy trối chết.
Tái đấu chốc lát, thương thế trên người Thính Đế cũng càng ngày càng nặng nề, không còn dám làm dừng lại, chỉ có thể chuyển thân đào mệnh.
Đối với chiến đấu Tôn Ngộ Không cùng Thính Đế bên kia, Giang Lưu không để ý đến.
Vào lúc này, cửu phẩm Công Đức Kim Liên tới tay, Giang Lưu cũng không có vẻ sợ hãi gì.
Vừa rồi một phen trò chuyện, Giang Lưu đã hiểu, cho dù việc của mình, Thính Đế biết rồi, thế nhưng, chính mình cùng Địa Tạng Vương là mục đích đồng dạng, cho dù chính mình chiếm Kim Liên của hắn, hắn cũng quyết sẽ không mật báo Như Lai Phật Tổ.
Dù sao, vừa rồi Thính Đế cũng đã nói, trông cậy vào chính mình đi lật đổ Tây Thiên Linh Sơn Phật Tổ, bởi vì một đóa cửu phẩm Công Đức Kim Liên, liền trở mặt với mình thành thù sao?
Giang Lưu tin tưởng độ lượng Địa Tạng Vương Bồ Tát không có khả năng nhỏ như vậy.
Còn nữa, đặt mình vào hoàn cảnh người khác để nghĩ, nếu như chính mình là Địa Tạng Vương Bồ Tát, mất đi một đóa Kim Liên mặc dù đau lòng vô cùng, thậm chí nghĩ hết biện pháp xách về, thế nhưng, hết thảy đều bằng bản sự, chẳng trách ai, càng không khả năng làm ra sự tình mật báo dạng này.
Dù sao không mật báo, thì chỉ tổn thất một đóa Kim Liên, nếu như mật báo, tại trên cơ sở tổn thất Kim Liên, còn tổn thất cường đại trợ lực chính mình! Địa Tạng Vương tuyệt đối biết tính rõ bút trướng này thế nào, dù sao, cũng không phải mỗi người cũng giống như Tôn Ngộ Không, làm việc không để ý hậu quả!
Cửu phẩm Công Đức Kim Liên tới tay, trong lòng Giang Lưu âm thầm vui vẻ, cúi đầu nhìn thoáng qua, tương ứng tin tức, hiện lên ở trước mặt Giang Lưu.
Cửu phẩm Công Đức Kim Liên (Thần Cấp): Trang bị đặc thù, không yêu cầu cấp, thôi động xong, có thể tạo thành hiệu quả tổn thương, phòng ngự cùng cấm cố, hiệu quả cụ thể căn cứ vào tu vi đẳng cấp tự thân mà định, vĩnh viễn không mài mòn.
A? Thuộc tính tin tức này, ngược lại giống tin tức cửu phẩm Hắc Liên như đúc a! Nhìn xem thuộc tính tin tức cửu phẩm Công Đức Kim Liên, trong lòng Giang Lưu âm thầm kinh ngạc.
Đương nhiên, cho dù là thuộc tính tin tức hoàn toàn tương tự, nhưng cửu phẩm Công Đức Kim Liên lại là trang bị cao tới Thần cấp, thôi động xong hiệu quả, tự nhiên cũng hoàn toàn khác biệt.
Lại nói, Công Đức Kim Liên cùng Hắc Liên, phân loại khác biệt, chắc hẳn thúc giục xong hiệu quả, cũng hẳn có chỗ khác biệt mới đúng.
Có thể nói, hẳn là mang thuộc tính ẩn tàng?
Chỉ là, cái khác biệt này cụ thể thế nào, còn có thứ thuộc tính ẩn tàng gì, còn phải tự mình chậm rãi thể hội.
- Quá tốt rồi! Quan Âm Bồ Tát bí mật giám thị, thấy cảnh này, mừng rỡ vô cùng.
Cửu phẩm Công Đức Kim Liên đưa cho Địa Tạng Vương Bồ Tát, chuyện này, Như Lai Phật Tổ nhất định cực kỳ biệt khuất, mà mình xem như dây dẫn nổ hết thảy, tất nhiên trong lòng Phật Tổ oán trách đối với mình.