Chương 762: Phục Hổ La Hán (2)
Huyền Trang đại sư đến Đại La Tự xong, Phục Hổ La Hán liền tự mình mở miệng hỏi thăm? Quả nhiên là Thánh Tăng? Mặt mũi này thật đủ lớn a!
- Huyền Trang kia có gặp được đệ tử ngươi hay không?
Phục Hổ La Hán mở miệng hỏi.
- Gặp được!
Phổ Huệ đại sư nhẹ gật đầu, bộ dáng còn thật cao hứng, nói:
- Huyền Trang đại sư nói rất có duyên phận cùng Đạo Tế, vì thế, thụ hương chi lễ kết thúc xong, liền cùng Đạo Tế hai người tại trong thiện phòng nói không ít chuyện...
- Đạo Tế? Nghe được Phổ Huệ đại sư nói như vậy, Phục Hổ La Hán mở miệng nói ra:
- Ngươi nói, ngươi đệ tử có pháp danh gọi là Đạo Tế?
- Đúng, chính Tiểu Đồ mãnh liệt yêu cầu muốn pháp danh này, đệ tử cảm thấy cũng không có gì không tốt, liền đáp ứng hắn!
Nhẹ gật đầu, Phổ Huệ đại sư hồi đáp.
Đồng thời, trong lòng âm thầm kinh ngạc, chuyện gì xảy ra? Vì cái gì xem bộ dáng Phục Hổ La Hán, tựa hồ cái pháp danh này cực kỳ không thích hợp?
- A...
Nghe được Phổ Huệ đại sư trả lời câu này, trong lòng Phục Hổ La Hán không khỏi thở dài một tiếng.
Nguyên bản còn có chút ít hi vọng, có lẽ Huyền Trang coi trọng Hàng Long chuyển thế, chỉ là bởi vì hắn có chín hương ba mà thôi.
Hiện tại, hắn lấy pháp danh lại là Đạo Tế, Huyền Trang nhất định sẽ hoài nghi thân phận của hắn.
Đến lúc đó cũng nhất định có thể chứng minh thân phận của hắn?
Cúi đầu, Phổ Huệ đại sư không nói gì nữa, trong lòng chỉ âm thầm thấp thỏm.
Xem ra, Phục Hổ La Hán lần này hiển linh, tựa hồ, không như mình tưởng tượng a!
- Phổ Huệ...
Trầm mặc hồi lâu sau, rốt cục, Phục Hổ La Hán liền mở miệng, nói:
- Ta cho ngươi một nhiệm vụ!
- Còn xin La Hán phân phó, đệ tử sẽ dốc hết toàn lực!
Trọng trọng gật đầu, Phổ Huệ đại sư vội vàng trả lời.
- Ngươi phải mau chóng để một đoàn người Huyền Trang đạp vào con đường về hướng tây, không được chậm trễ chút nào, Huyền Trang đi tây hành thỉnh kinh quan hệ đến thiên hạ thương sinh, quyết không thể chậm trễ một chút, hắn ly khai càng sớm, bản tọa ghi cho ngươi công lao càng lớn!
Phục Hổ La Hán mở miệng nói ra, làm ra cam đoan với Phổ Huệ.
Tại Phục Hổ La Hán xem ra, Huyền Trang xác định thân phận Hàng Long La Hán xong, nhất định sẽ nghĩ biện pháp tìm hắn báo thù, cho nên, phải nhanh một chút để cho hắn ly khai mới được.
Cũng may cho đến trước mắt cũng không có xuất thủ.
- Đệ tử minh bạch!
Trọng trọng gật đầu, tại sao muốn để cho Huyền Trang Pháp Sư mau ly khai? Phổ Huệ mặc kệ, thế nhưng lời Phục Hổ La Hán nói, nếu mình làm được sẽ ghi cho mình một công, hơn nữa đi càng sớm, công lao càng lớn, trong lòng Phổ Huệ đại sư âm thầm kích động.
Chờ lúc Phổ Huệ đại sư lại ngẩng đầu lên, phát hiện phật tượng Phục Hổ La Hán, một lần nữa biến trở về nguyên dạng, nào còn có bộ dáng linh động trước đó.
Thế nhưng, hết thảy đã phát sinh vừa rồi, Phổ Huệ cũng hiểu được tuyệt không phải ảo giác chính mình.
Nghĩ đến chính mình đáp ứng Phục Hổ La Hán phân phó, Phổ Huệ đại sư âm thầm trầm ngâm một lát, chợt, thân hình khẽ động, trực tiếp kéo cửa thiền phòng chính mình, đi ra ngoài.
- Trụ trì, ngươi đi nơi nào?
Bên ngoài thiền phòng, vừa lúc có một tăng nhân tuổi trẻ đi qua, nhìn thấy Phổ Huệ đại sư đi ra ngoài, hỏi một câu.
- Nhập hoàng cung! Đối với tuổi trẻ tăng nhân này hỏi dò, Phổ Huệ đại sư thuận miệng trả lời một câu.
Thoại âm rơi xuống, Phổ Huệ trực tiếp ly khai Đại La Tự, hướng phía hoàng cung Minh Cực Quốc đi tới.
- Đi hoàng cung? Trong đêm tiến cung? Cần làm chuyện gì?
Nghe được lời Phổ Huệ nói, tăng nhân tuổi trẻ này sững sờ, không rõ ràng cho lắm.
...
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Giang Lưu tại trong thiện phòng tu luyện Thanh Liên Đạo Kinh một đêm xong, theo sắc trời hơi sáng sủa, đột nhiên, cửa thiền phòng bị người gõ.
- Huyền Trang Thánh Tăng tỉnh chưa? Quốc Vương bệ hạ chúng ta giá lâm Đại La Tự rồi, mời Huyền Trang Thánh Tăng đi gặp mặt!
Theo tiếng đập cửa, bên ngoài truyền tới một thanh âm.
- Hiện tại?
Mở hai mắt ra, Giang Lưu ngừng tu luyện, tất cả chân nguyên trong cơ thể đều thu vào, nhìn nhìn sắc trời bên ngoài, âm thầm kinh ngạc.
Từ thời gian nhìn lại, dùng thuyết pháp kiếp trước, hiện tại bất quá là 7 giờ sáng mà thôi a?
Quốc Vương này đã đến Đại La Tự rồi?
Sáng sớm, Quốc Vương Minh Cực Quốc này liền đi tới Đại La Tự? Trong lòng Giang Lưu âm thầm kinh ngạc, là vì chính mình mà đến?
Nếu thật là vì mình mà đến, vậy cũng quá coi trọng chính mình đi?
Trong lòng mặc dù kinh ngạc, thế nhưng, động tác Giang Lưu lại rất nhanh, đứng dậy rửa mặt một phen xong, mang theo mấy người Tôn Ngộ Không, rất nhanh tại trong đại điện Đại La Tự, gặp được Quốc Vương Minh Cực Quốc.
Người mặc vương bào màu vàng sáng, Quốc Vương Minh Cực Quốc thoạt nhìn là nam tử trung niên chừng bốn mươi tuổi, vào lúc này đang bồi Phổ Huệ đại sư nói chuyện.
Nhìn thấy một đoàn người Giang Lưu vào xong, tự nhiên, ánh mắt Quốc Vương rơi trên người Giang Lưu, quan sát tỉ mỉ.
- Vị này chắc hẳn chính là Thánh Tăng từ Đại Đường đến? Quả nhiên là tuổi trẻ tài cao a!
Ánh mắt rơi trên người Giang Lưu, Quốc Vương trên dưới đánh giá một lát, mở miệng nói ra.
- Gặp qua bệ hạ!
Giang Lưu xoay người, bộ dáng khiêm tốn hữu lễ nói ra.
- Thánh Tăng không cần đa lễ!
Mắt thấy Giang Lưu xoay người hành lễ cho mình, cái này Quốc Vương mở miệng nói ra.
Một lời đến đây, có chút dừng lại, lại nói ra:
- Huyền Trang Pháp Sư, lần này đi Tây Thiên, gian nan hiểm trở, chắc hẳn không dễ dàng đâu? Đường Hoàng bệ hạ thậm chí tất cả bách tính thiên triều thượng bang, cũng đều đang chờ Thánh Tăng mang kinh thư về a?
- Đúng, bệ hạ!
Cảm giác lời nói Quốc Vương Minh Cực Quốc này, tựa hồ có chút không thích hợp, thế nhưng, trong lòng Giang Lưu cũng không có suy nghĩ nhiều gì, khẽ gật đầu nói ra.
- Đã như vậy, quả nhân cho dù muốn lưu Thánh Tăng thêm vài ngày, thực sự không thể vì tư dục bản thân, mà không để ý thiên hạ thương sinh, còn xin Huyền Trang Thánh Tăng sớm ngày lên đường đi tây phương!
Nhẹ gật đầu, Minh Cực Quốc Quốc Vương một bộ bất đắc dĩ, lại hiên ngang lẫm liệt nói ra.
Lông mày Giang Lưu hơi nhíu lại.
Mặc kệ Quốc Vương Minh Cực Quốc này nói lại xinh đẹp thế nào, thế nhưng, Giang Lưu cũng có thể rõ ràng nghe hiểu được ý tứ trong lời hắn nói.
Hiển nhiên, hắn muốn đuổi chính mình đi?
- A Di Đà Phật, bần tăng tự nhiên là một lòng lo nghĩ sự tình Tây Thiên Tam Tàng kinh thư, chỉ là, ngày khác còn muốn đi hoàng cung, nhờ bệ hạ đổi văn điệp thông quan...
Trong lòng âm thầm suy tư một lát, nhưng mặt ngoài Giang Lưu lại không động thần sắc, vẫn như cũ bộ dáng khiêm tốn hữu lễ nói ra.
- Thánh Tăng, cái này nhắc tới cũng đúng dịp...
Chỉ là, theo Giang Lưu dứt lời xong, Quốc Vương Minh Cực Quốc này lại mở miệng nói ra:
- Hôm nay thời điểm quả nhân xuất cung, vừa lúc cầm quốc tỷ mang tới, hôm nay tại Đại La Tự này, liền có thể giúp Thánh Tăng ngươi đổi văn điệp thông quan rồi!
Thực như hoài nghi rồi!
Nếu như là trước khi nói Giang Lưu vẫn chỉ là cảm thấy hoài nghi mà thôi, như thế, nghe được lời nói này, Giang Lưu hoàn toàn có thể xác định.
Quốc Vương Minh Cực Quốc này thật là đang hạ lệnh đuổi khách rồi!
Sắc mặt Giang Lưu, âm trầm xuống!
Vậy mà chính mình vừa rồi còn tưởng rằng mới sáng sớm Quốc Vương Minh Cực Quốc liền đến tìm chính mình, là cực kỳ coi trọng chính mình.
Không nghĩ tới, đây là gấp muốn đuổi chính mình đi?