Chương 810: Quan Âm Mua Dây trói Mình.
Na Tra về tới Thiên Vương Điện xong, ngồi một mình ở bên trong đại điện, lấy Hỏa Tiêm Thương ra ngoài, cẩn thận quan sát.
Không thể không nói, Hỏa Tiêm Thương là pháp bảo dùng mấy ngàn năm, Na Tra sớm đã hết sức quen thuộc, một cây Hỏa Tiêm Thương này cùng một cây của mình, hoàn toàn giống nhau như đúc, không có chút khác nhau nào.
Thế nhưng, hết lần này tới lần khác nó cũng không phải là cây của mình, điều này làm cho trong lòng Na Tra cảm thấy phi thường kinh ngạc.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào a? Trong tay Huyền Trang Pháp Sư, tại sao lại có hai cây, thậm chí mười cây tám cây Hỏa Tiêm Thương? Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Còn có, người trộm đi Hỏa Tiêm Thương, rốt cuộc là ai? Từ trong nhà của ta trộm Hỏa Tiêm Thương đi, đối phương nhất định không phải hạng người tầm thường!
- Ai, lần này, ta xem như triệt để thiếu Huyền Trang Thánh Tăng một cái nhân tình a? Đây thật là mắc cỡ chết người a!
Nghĩ đến Huyền Trang Thánh Tăng không có đánh cắp Hỏa Tiêm Thương của mình, nhưng chính mình lại đi hưng sư vấn tội, Huyền Trang Thánh Tăng lấy ơn báo oán, không những không có trách cứ chính mình, thậm chí còn đưa một cây Hỏa Tiêm Thương hoàn toàn mới cho mình.
Nghĩ đến những việc này, Na Tra đã cảm thấy cảm giác nhục nhã tràn đầy, hận không thể tìm một kẽ đất chui vào.
- A? Hài nhi, ngươi đã tìm Hỏa Tiêm Thương trở về sao? Nghe nói là bị Huyền Trang Pháp Sư trộm đi? Nguyên lai là thật a!
Vào lúc này, vừa lúc Thác Tháp Thiên Vương Lý Tĩnh đi vào bên trong Thiên Vương Điện, nhìn Hỏa Tiêm Thương trong tay Na Tra, kinh ngạc nói ra.
- Phụ thân, ta thật lại có Hỏa Tiêm Thương rồi, thế nhưng cây này, lại không là cây của ta trước kia, hơn nữa, Hỏa Tiêm Thương của ta cũng không phải Huyền Trang Pháp Sư trộm đi!
Nghe được lời Lý Tĩnh nói, Na Tra lắc đầu, cầm chuyện phát sinh chính mình vừa gặp được, một năm một mười đều giảng thuật cho Lý Tĩnh một lần.
- A? Huyền Trang Pháp Sư có thể tùy tiện lấy ra mười cây tám cây Hỏa Tiêm Thương? Cái này, cái này sao có thể?
Trên mặt mang thần sắc giật mình, miệng Lý Tĩnh âm thầm nỉ non nói ra.
- Hài nhi cũng cảm thấy không có khả năng, nhưng tất cả những thứ này đều là hài nhi tận mắt nhìn thấy a!
Sắc mặt Na Tra có chút buồn bực, lắc đầu nói ra.
- Nếu thật là như vậy, vậy chuyện này, cũng có chút không thích hợp rồi!
Trầm ngâm một lát, sắc mặt Lý Tĩnh nghiêm túc nói ra.
Na Tra không nói gì, chỉ nghiêm túc nhìn Lý Tĩnh, chờ hắn giải thích.
- Tra Nhi, ngươi ngẫm lại xem, có người trong bóng tối trộm đi Hỏa Tiêm Thương của ngươi, nhất định là có mưu đồ! Khả năng đơn thuần muốn cướp đoạt Hỏa Tiêm Thương của ngươi rất nhỏ!
- Mặc dù vi phụ không biết mục đích đối phương là cái gì, nhưng nhất định là muốn dùng chuyện này để gây ra hiểu lầm!
- Đã như vậy, như thế chúng ta liền hết lần này tới lần khác không thể như đối phương mong muốn!
- Ngươi đã có Hỏa Tiêm Thương mới, hơn nữa giống như đúc, như thế, ngươi không bằng công nhiên tuyên cáo chính mình đã tìm được Hỏa Tiêm Thương, cũng đã cầm về rồi!
- Như thế, hắc thủ trong bóng tối nhất định sẽ nghi hoặc! Mà đối phương tính toán cũng nhất định sẽ thất bại!
- Đến lúc đó, chúng ta lại tìm kiếm mục tiêu, từ minh xét biến thành điều tra ngầm! Có lẽ sẽ có chỗ phát hiện!
- Ừm, phụ thân nói có lý!
Nghe được Lý Tĩnh nói như vậy, Na Tra nghĩ nghĩ, đồng ý gật gật đầu, cảm thấy mình phụ thân nói có lý.
Phụ tử hai người người thương nghị xong, Na Tra để cho người đi thông tri người tìm kiếm Hỏa Tiêm Thương, tạm dừng lục soát, liền nói chính mình đã tìm được Hỏa Tiêm Thương.
Thậm chí, Na Tra xách theo Hỏa Tiêm Thương, không giấu diếm ở bên ngoài đi một vòng.
Quan Âm Bồ Tát cẩn thận từng li từng tí tới gần Thiên Vương Điện bên này, chuẩn bị ném Hỏa Tiêm Thương vào bên trong Thiên Vương Điện, kết thúc chuyện này.
Nhưng vào lúc này, nàng lại nghe nói Na Tra tìm được Hỏa Tiêm Thương, thậm chí, hoàn thân mắt thấy Na Tra tay mang theo Hỏa Tiêm Thương đi tới.
- Cái này, chuyện này...
Nhìn Hỏa Tiêm Thương trong tay Na Tra, Quan Âm Bồ Tát ngơ ngác.
Chợt, bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai, Huyền Trang cầm Hỏa Tiêm Thương chính mình đưa cho Na Tra sao?
Khó trách, bên trên sổ ghi chép kiếp nạn kiếp nạn mới nói là phá tài tai ương, nguyên lai là chuyện như vậy...
Nguy rồi, lần này làm sao bây giờ?
Nhìn thấy thủ chưởng Na Tra cầm Hỏa Tiêm Thương, trong lòng Quan Âm Bồ Tát thầm kêu hỏng bét.
Hiện tại, Na Tra nhận định Hỏa Tiêm Thương trong tay hắn chính là vũ khí của hắn, chuyện này, ngoại trừ trong lòng Huyền Trang còn có nghi hoặc ra, nên tính là triệt để kết thúc.
Nhưng nếu chính mình lại ném Hỏa Tiêm Thương ra ngoài, đây không phải rõ ràng để cho Na Tra tiếp tục kiểm tra sao? Cuối cùng việc này chẳng phải là có khả năng truy xét đến trên người mình?
Vừa nghĩ đến đây, Quan Âm Bồ Tát có phần đâm lao phải theo lao.
Ném ra ngoài, là gây phiền toái cho chính mình.
Không ném ra ngoài, trên người mình thiếu Na Tra nhân quả rồi.
Ta là mua dây trói mình, đâm lao phải theo lao sao?
Trong lòng Quan Âm Bồ Tát, vào lúc này tiến thối lưỡng nan rồi, cầm Hỏa Tiêm Thương ném ra bên ngoài cũng không phải, không ném ra bên ngoài cũng không phải.
Trong lòng âm thầm trầm ngâm một lát, dứt khoát, Quan Âm Bồ Tát tạm thời thu Hỏa Tiêm Thương vào.
Quên đi, chuyện này không cần thiết giải quyết lập tức, chính mình chờ vài ngày rồi nói sau.
Cũng may không người biết được Hỏa Tiêm Thương này bị chính mình trộm, một lúc nhất thời, cũng không cần lo lắng cái gì.
Chỉ là, nghĩ đến vì mình tính toán buộc, Giang Lưu đưa Hỏa Tiêm Thương của hắn cho Na Tra, trong lòng Quan Âm lại cảm thấy có phần không quá phù hợp.
Trầm ngâm một lát, Quan Âm cảm thấy, chính mình nên đi Huyền Trang nơi đó nhìn xem, tốt nhất có thể hỏi rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, vì cái gì Huyền Trang sẽ đưa Hỏa Tiêm Thương trong tay cho Na Tra?
Tâm niệm vừa động, Quan Âm Bồ Tát trực tiếp ra Nam Thiên Môn xong, hướng phàm trần hạ xuống.
...
- Sư phụ, ngươi thật lợi hại a, Hỏa Tiêm Thương dạng bảo vật này, nói cầm liền có thể cầm ra được!
Đoàn đội tây hành thỉnh kinh, tiếp tục hướng phía trước hành tẩu, bộ dáng Trư Bát Giới làm mặt lơ xáp lại gần, a dua nịnh hót nói với Giang Lưu ra.
- Ngươi có lời gì, nói thẳng là được!
Nhìn Trư Bát Giới một chút, thần sắc Giang Lưu bình tĩnh nói ra.
- Sư phụ, ngươi xem a, tiểu Bạch hắn cùng ngươi vào phó bản đúng không? Tất cả toàn thân trên dưới đều là pháp bảo rồi, nhìn còn giàu có hơn cả Na Tra nữa!
- Còn có Sa sư đệ a? Hắn cũng cùng ngươi vào phó bản đúng không? Những ngày này, toàn thân trên dưới khắp nơi cũng đều là pháp bảo rồi, cũng chỉ có lão Trư ta, cái gì cũng không có!
- Lão Trư ta là người thành thật, nhưng sư phụ ngươi cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia...
Trư Bát Giới thấp giọng nói lầm bầm, một bộ bộ dáng sắp khóc lên.
Bạch Long Mã bởi vì vào phó bản Sơn Hà Xã Tắc Đồ, đã sớm phối tề một bộ trang bị trên thân.
Nửa năm qua, Giang Lưu tại Huyễn Ma Động đánh quái vật nửa năm, không chỉ đổi mới trang bị trên người mình một chút, quái vật hơn 70 cấp, cũng rơi ra rất nhiều trang bị Sa Ngộ Tịnh cần dùng đến.
Cho nên, Giang Lưu cũng làm cho Sa Ngộ Tịnh một bộ trang bị trên thân, trong lúc vô hình, để cho thực lực Sa Ngộ Tịnh cũng tăng cường rất nhiều.
Chỉ là, đẳng cấp Trư Bát Giới cùng Tôn Ngộ Không, đều cấp 80 tả hữu, những trang bị cấp 70 này đối với bọn hắn mà nói, có phần gân gà rồi.
Miễn cho về sau còn phải một lần nữa thay đổi, cho nên, Giang Lưu cũng không có gấp cho bọn hắn trang bị.