Chương 922: Di Lặc: Quần Đều Cởi, Cho Ta Xem Cái Này?
Di Lặc Phật Tổ núp trong bóng tối, chuyện này, tự nhiên Giang Lưu không biết, Chuẩn Thánh trốn ở trong bóng tối, Giang Lưu làm sao có thể phát giác?
Vào lúc này, trong lòng Giang Lưu âm thầm suy tư nên xử lý mấy người nhện tinh các nàng như thế nào.
Phải nói đều là Yêu Tiên hơn 60 cấp, diệt đi, có thể có được không ít điểm kinh nghiệm, thậm chí còn rơi ra đồ tốt tới?
Lại thêm trong nguyên tác nhện tinh chính là Yêu Quái tâm tính tàn nhẫn, cho nên, Giang Lưu diệt mấy người các nàng, cũng không có áp lực tâm lý.
Cho dù là bộ dáng các nàng nhiệt tình, nhận kinh sợ.
Thế nhưng, Trư Bát Giới lại phát huy trọn vẹn tác dụng đồng đội heo đến, không chỉ không có đứng tại phía bên mình, ngược lại trong lúc mơ hồ cùng những nữ yêu này đứng chung một chỗ, để cho Giang Lưu vừa tức vừa buồn cười.
Gia hỏa này, là bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc a?
- Ngốc tử, ngươi bây giờ ghê gớm a, ngay cả lời sư phụ nói, đều đã dám phản bác?
Tôn Ngộ Không bên cạnh xem bộ dáng Trư Bát Giới, sắc mặt tràn đầy vẻ ngạc nhiên nói ra.
Gia hỏa này, không phải vẫn luôn tự khoe là trùm vỗ mông ngựa sư phụ, kiên định cùng sư phụ mặt trận thống nhất sao? Hôm nay có chuyện gì xãy ra?
- Tốt rồi, Bát Giới, ngươi đã muốn bảo vệ mấy người các nàng, vậy vi sư sẽ như ngươi mong muốn...
Trầm ngâm một lát, vài Yêu Tiên hơn cấp 60, giết cũng được, không giết cũng không có cái tổn thất gì quá lớn, Giang Lưu không có ý tứ nhất định kiên trì muốn động thủ.
- Hắc hắc hắc, đa tạ sư phụ, đa tạ sư phụ!
Nghe lời Giang Lưu nói, cũng không có tâm tư tàn nhẫn hạ sát thủ, trên mặt Trư Bát Giới tràn đầy thần sắc vui vẻ, vội vàng lên tiếng nói cám ơn.
- Đa tạ Thánh Tăng, đa tạ Thánh Tăng tha mạng, đa tạ Thiên Bồng Nguyên Soái cầu tình!
Nghe được Giang Lưu gật đầu xong, nhện tinh các nàng bên cạnh, tự nhiên cũng từng cái vui mừng quá đỗi, không ngừng nói tạ đối với Giang Lưu cùng Trư Bát Giới bọn họ.
- Tốt rồi, sự tình nơi này xong rồi a? Trở về?
Ánh mắt Giang Lưu rơi trên người Trư Bát Giới, mở miệng hỏi.
- Cái này...
Nghe lời Giang Lưu nói, cứ như vậy đi thẳng về? Bộ dáng Trư Bát Giới có chút lưu luyến không rời.
Chính mình biên soạn Luyến Ái Bảo Giám, bên trong có thật nhiều kỹ xảo yêu đương, mà những kỹ xảo này, hôm nay sử dụng đối với bảy nữ yêu này một chút, tác dụng rất lớn.
Thật vất vả đều lấy được mấy nữ yêu này a, thật vất vả có thể hưởng thụ cá nước thân mật, cứ như vậy ly khai?
Trong lòng Trư Bát Giới tự nhiên là không bỏ.
- Đi thôi!
Chỉ là, Giang Lưu cũng không có ý tứ cho Trư Bát Giới tiếp tục lưu lại, mở miệng nói ra.
Khi nói chuyện, trực tiếp chuyển thân hướng bên ngoài Bàn Tơ Động bước đi.
- Đi thôi, ngốc tử!
Mấy người bọn Tôn Ngộ Không cũng ở sau lưng Giang Lưu chuyển thân ly khai, đồng thời, Tôn Ngộ Không thấy Trư Bát Giới một bộ bộ dáng lưu luyến không rời, nhịn không được mở miệng hô.
- Cái này, tốt a...
Chần chờ một lát, Trư Bát Giới thở dài một tiếng.
Chỉ là, trước lúc rời đi, vẫn như cũ cẩn thận mỗi bước đi, hướng về phía bảy nữ yêu Bàn Tơ Động, mở miệng nói:
- Các vị muội muội, các ngươi ở chỗ này chờ ta a, chờ lão Trư ta rảnh rỗi, liền trở lại nhìn các ngươi!
Thoại âm rơi xuống, lúc này Trư Bát Giới mới ly khai Bàn Tơ Động, đuổi kịp bước chân bọn người Giang Lưu.
- Tốt rồi, nói một chút đi, Bát Giới...
Đi ra Bàn Tơ Động rất xa, lúc này Giang Lưu mới lên tiếng, quay đầu sang nhìn thoáng qua Trư Bát Giới, nói:
- Vì cái gì ngươi hôm nay nhất định phải để sư phụ bỏ qua cho mấy nữ yêu này?
Tình huống Trư Bát Giới hôm nay, thật cực kỳ khác thường, cho nên, Giang Lưu cũng có thể phát giác được, Trư Bát Giới làm như thế, nhất định có nguyên nhân chính mình.
Thời điểm bình thường, bọn người Trư Bát Giới đụng phải không hiểu, đều sẽ lựa chọn tin tưởng mình.
Tự nhiên, lần này Giang Lưu cũng lựa chọn tin tưởng Trư Bát Giới.
Chỉ là, vào lúc này, tình huống vẫn phải hỏi rõ ràng.
- Sư phụ, ngươi biết rõ bảy nữ yêu Bàn Tơ Động này là Yêu Quái gì sao?
Trư Bát Giới trầm ngâm một lát, mở miệng hỏi Giang Lưu.
- Nhện tinh a, cái này ta biết rõ!
Giang Lưu khẽ gật đầu nói ra.
- Sư phụ ngươi thế mà biết rõ a!
Giang Lưu trả lời, lại để Trư Bát Giới có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Chợt, Trư Bát Giới nói ra:
- Kỳ thật, các nàng không chỉ là nhện tinh mà thôi, các nàng còn là thân thích Chu Chu a, cho nên...
Thân thích Chu Chu?
Nghe được Trư Bát Giới lời này, Giang Lưu nao nao, chợt, trong lòng bừng tỉnh hiểu ra.
Chu Chu là ai, đương nhiên Giang Lưu biết rõ, đó là vợ Trư Bát Giới, thậm chí lúc trước còn mang bầu hài tử Trư Bát Giới.
Chu Chu lúc trước chết, chính mình giúp hắn phục sinh.
Hơn nữa, Chu Chu kia cũng là một con nhện tinh.
Chu Chu cùng những con nhện tinh Bàn Tơ Động này lại là quan hệ thân thích? Điểm ấy Giang Lưu không hề nghĩ tới.
Đã như vậy, Trư Bát Giới hắn phải cầu chính mình buông tha vài nữ yêu Bàn Tơ Động này, cũng nói được.
- Nguyên lai là dạng này!
Nhẹ gật đầu, bừng tỉnh đại ngộ, Giang Lưu cũng liền không tiếp tục truy cứu.
Chỉ là, một lời đến đây, Giang Lưu lại có chút quái dị nhìn Trư Bát Giới, nói:
- Ngươi nếu biết những nữ yêu Bàn Tơ Động này, là thân thích Chu Chu, vì cái gì ngươi còn muốn xuống tay với các nàng? Ngươi không sợ sự việc bại lộ, sẽ đều không buông tha ngươi?
- Hắc hắc hắc...
Nghe Giang Lưu lời này, Trư Bát Giới gãi đầu một cái, trên mặt mình lộ ra một cái nụ cười cực kỳ thô bỉ đến, nói:
- Sư phụ, ngươi không cảm thấy, Chu Chu cùng các nàng là thân thích, ta lấy các nàng những tỷ muội này đều đến tay, chuyện này không đặc biệt kích thích sao?
Giang Lưu:
- ...
Nhìn xem bộ dáng Trư Bát Giới này, khóe miệng Giang Lưu hơi hơi run rẩy.
Chợt, tức giận giơ tay lên, hướng về phía Trư Bát Giới một chút:
- Biến Dương Thuật!
Tia sáng kỳ dị lóe lên, trong nháy mắt Trư Bát Giới biến thành bộ dáng một con cừu non người vật vô hại.
Trư Bát Giới biến thành con cừu non có chút mờ mịt nhìn Giang Lưu, hiển nhiên không rõ sư phụ vì cái gì đột nhiên ra tay với mình?
Trong lòng không rõ, cho nên, cho dù hiểu được ba mươi sáu Thiên Cương Biến Hóa Chi Thuật, Trư Bát Giới cũng không dám tự hành giải trừ trạng thái Biến Dương Thuật này.
Tiếp đó, Giang Lưu trực tiếp đưa chân ra, một cước hung hăng đạp trên người Trư Bát Giới, đá hắn bay ra ngoài.
Hô...
Một cước đá bay Trư Bát Giới dưới trạng thái con cừu non ra ngoài, lúc này Giang Lưu mới thở thật dài nhẹ nhõm một cái, chỉ cảm thấy tâm thần thanh thản, dễ chịu rất nhiều.
...
Đối bọn người Giang Lưu tới nói, trên đường gặp bảy nhện tinh Bàn Tơ Động, chẳng qua là việc nhỏ xen giữa mà thôi, cũng không tính sự tình gì quá đáng giá chú ý.
Chỉ là, nhìn mấy người bọn Giang Lưu ly khai xong, vài nữ yêu Bàn Tơ Động, lại lòng còn sợ hãi, một bộ bộ dáng nghĩ mà sợ.
- Thật là đáng sợ!
- Cái đoàn đội tây hành thỉnh kinh này thật là đáng sợ, không chỉ từng cái thực lực cường hãn, chủ yếu hơn là xuất quỷ nhập thần.
- Hô, còn tốt còn tốt, mấy người chúng ta hữu kinh vô hiểm, ít nhất đều bảo vệ tính mệnh!
Nhìn xem một đoàn người Giang Lưu ly khai xong, nữ yêu váy đỏ cầm đầu, vỗ vỗ bộ ngực mình nói ra.