Chú thích
(1) Sexting là việc nhận và gửi tin nhắn, hình ảnh hoặc video có nội dung liên quan đến tình dục, thường là qua điện thoại di động. "Sexting" từ ghép của các từ tiếng Anh: Sex và Texting.
(2)Ám chỉ Thẩm Minh Lãng giống con công đực xòe bộ lông đuôi rực rỡ lòe loẹt, đàn ông mà hay ăn diện, thích mua sắm, lại còn thích thể hiện.
(3)Drop shipping là một hình thức kinh doanh bán lẻ, trong đó người bán chấp nhận đơn đặt hàng của khách hàng mà không giữ hàng tồn kho
Hôm sau, Trình Trục dậy rất sớm.
"Thân thể gần ba mươi tuổi làm sao sánh được với thân thể mười tám tuổi này chứ ."
Hắn vô cùng hài lòng với điều này. Vào mỗi sớm, “long đầu” đều ngóc lên nói với hắn: "Xin chào! Bạn có một cơ thể thật khỏe mạnh!"
Chuyến đi Vân Nam lần này, Trình Trục định mang theo Vương An Toàn đi cùng. Bây giờ hắn chỉ có hai đồng bọn, một là Giang Vãn Châu, hai là Vương An Toàn.
Âm khí của Giang Vãn Châu quá nặng, Trình Trục không muốn dẫn hắn đến những chỗ như thế này, chẳng may mở ra “cánh cửa thế giới mới”. (không muốn dẫn GVC đi xem thị trường đồ lót vì sợ …)
Mà Vương An Toàn đang dương khí dồi dào, là thời gian thích hợp dẫn hắn đi “mở mang tầm mắt”. Hơn nữa trước đây đã từng nói qua, căn cứ vào kinh nghiệm kiếp trước, Trình Trục và Giang Vãn Châu không thể hợp tác cùng làm việc.
Hai người này, nếu chia ra thì người nào cũng trâu bò, hợp tác thì chính là đống phân bò!
Nhưng Vương An Toàn thì khác, hắn nhân phẩm tốt, thành thật đáng tin cậy, biết nghe lời, Trình Trục rất tín nhiệm hắn, kiếp trước hắn cũng theo Trình Trục lăn lộn khắp nơi.
Trước đó đã nói, ba của Vương An Toàn là lính cứu hỏa, dựa theo bốn chữ “an toàn là trên hết” đặt tên cho con trai là Vương An Toàn, vừa hy vọng cả đời hắn được bình an, cũng ám chỉ hắn là đứa con độc nhất vô nhị của mình.
Nhà Trình Trục sống ở lầu ba, mấy năm trước gia đình ở tầng hai vì bất cẩn mà gây ra hoả hoạn, ngọn lửa lan thẳng lên trên, cuối cùng là nhờ ba của Vương An Toàn dập tắt.
"Nhà hắn có ân với gia đình ta." Trình Trục vẫn luôn ghi nhớ.
Xế chiều, hắn dùng điện thoại di động gửi tin nhắn wechat cho Vương An Toàn: "Tôi dự định làm một số công việc về thương mại điện tử để kiếm một chút chi phí sinh hoạt, mấy ngày nữa đi cùng tôi đến một nơi , tôi sẽ lo toàn bộ chi phí."
Rất nhanh, hắn nhận được tin nhắn trả lời từ Vương An Toàn: "Được, Trục ca, đi đâu vậy, tôi ở nhà ngột ngạt sắp chết rồi. "
Rõ ràng, Vương An Toàn chỉ coi việc này như đi du lịch.
"Thiên đường dành cho nam nhân." Trình Trục gửi tin nhắn.
"Chẳng lẽ anh muốn đi tỉnh Quảng Đông..."
Ánh mắt củaVương An Toàn sáng rực, nhưng lại không dám trực tiếp nói tên của thành phố kia. Trong lòng của rất nhiều nam nhân, đó là một thành phố cấm kỵ và nổi tiếng với những huyền thoại truyền kỳ.
Trình Trục đọc tin nhắn, đột nhiên nhớ ra thành phố nổi tiếng thế giới về “dịch vụ chăm sóc tận tình” kia, chỉ là năm nay sẽ bị kiểm tra và quét sạch. Kể từ đó, con mẹ nó giá thị trường vô cùng hỗn loạn.
"Bằng không, nghe nói chỉ một khu thành phố thôi mà hàng năm cần ít nhất ba mươi ngàn đơn hàng đồ lót QQ."
Hắn thoáng nhớ lại những tin tức mà trước đây đã từng thấy qua.. Trình Trục không nỡ thừa nước đục thả câu trêu ghẹo hắn, trực tiếp gõ chữ: "Không phải nơi đó, chúng ta đi Quán Vân. " (một huyện thuộc địa cấp thị Liên Vân Cảng, tỉnh Giang Tô, Trung Quốc)
"Quán Vân là chỗ nào ?"
"nhiều lời như vậy làm gì, đi theo đảm nhiệm tốt nghĩa vụ là được rồi, bảo đảm sẽ cho cậu mở mang tầm mắt."
Vương An Toàn gửi lại một cái icon "OK".
Sau khi tán gẫu với tiểu đệ một lát, Trình Trục bắt đầu lên mạng thu thập một ít thông tin cần thiết. Trên phương diện kinh doanh, thái độ của hắn vẫn rất nghiêm túc. Tuy chúng ta bán hàng nhìn giống như không đứng đắn, nhưng dù sao làm ăn cũng là làm ăn hợp pháp, vẫn là quang minh chính đại bán hàng.
Hắn không cảm thấy công việc này có gì xấu, cũng không cảm thấy có cái gì mất mặt. Hắn bỏ ra công sức, cho nên hắn xứng đáng kiếm được tiền.
Huống chi đây vốn là đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, bình thường mọi người đều có nhu cầu, không có gì to tát.
Cũng không thể "Victoria's Secret" của người ta đều cao cấp, còn“Quán Vân thầm kín" của chúng ta thì thô tục chứ? (ý nói là đừng sính ngoại)
Trình Trục nghĩ: "Theo Sự phát triển của xã hội, càng ngày càng có nhiều người, bắt đầu để ý.... Ừm, coi như là để ý đến chất lượng cuộc sống đi."
"Trong tương lai, nghề này rõ ràng sẽ càng ngày càng phát triển."
"Hiện giờ nghề này phát triển mạnh, là vì mọi người đều xấu hổ khi mua trực tiếp."
"Mà càng về sau, nghề này sẽ càng dễ kinh doanh, đơn giản là vì nhu cầu thị trường đang tăng mạnh."
"Nếu nhớ không nhầm số liệu, trong những năm gần đây, nhóm khách hàng chủ yếu có độ tuổi khoảng 28 tuổi."
"Nhưng có thể sau này, con số sẽ là 22-25 tuổi."
Ở kiếp trước, Trình Trục coi như là chuyên gia ở phương diện này, đã thấy qua rất nhiều kiểu dáng và phong cách khác nhau. Chỉ có điều, đều là các cô gái “hiểu chuyện” tự mình chủ động sắm cho bản thân, hắn cũng chưa từng chủ động đi mua lần nào.
Đây chính là cấp bậc Tổ sư gia.