Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch)

Chương 41: Thu hoạch vượt mong đợi

Chương 41: Thu hoạch vượt mong đợi

Thành thật mà nói, hắn không tin rằng dựa vào kinh nghiệm phong phú của bản thân mà hàng hóa lại không bán được.

“Ngày nay, các thương gia trên Taobao vẫn có thể lái những chiếc “hắc xa” trên [Trực Thông Tuyến].” (2)

Trình Trục là một chuyên gia trong lĩnh vực này. Hắn có thể sử dụng ít chi phí quảng cáo nhất để đổi lấy giá trị lớn nhất. Nhưng sự nghiệp mới bắt đầu nên có thể tranh thủ lợi ích thì vẫn phải là tận lực tranh thủ.

Và đừng quên, khi mới bắt đầu, việc thương lượng phí chuyển phát nhanh với các công ty chuyển phát nhanh rất khó khăn và không thể có được mức giá tốt. Nhưng nhà máy thì khác, nó giao hàng cho khách hàng khắp cả nước, sớm đã thương lượng giá cả với công ty chuyển phát nhanh.

Sự chênh lệch giá ở đây là rất lớn.

Chủ xưởng nghe hắn nói rất lâu, thật sự nghe được vài câu, hắn cảm thấy [Drop Shipping] hình như đúng là có sức cạnh tranh mạnh mẽ và có thể giúp nhà xưởng có thể thu hút nhiều khách hàng, đặc biệt là với những người mới bắt đầu kinh doanh.

“Tuổi trẻ thời nay thật không đơn giản.” Nhìn Trình Trục, hắn không khỏi cảm khái thở dài.

“Để tôi suy nghĩ đã nhé?” Hắn cũng không nói gì nhiều.

"Được." Trình Trục cùng hắn thêm WeChat, đồng thời để lại số liên lạc.

Sau khi làm xong tất cả, hắn chỉ vào mấy sản phẩm mình đã chọn, nhẹ nhàng nói: "Ông chủ, hàng mẫu nhất định phải được tặng miễn phí!"

...



Trong taxi, Vương An Toàn đang cầm một túi hàng mẫu. Hắn bây giờ đối với Trình Trục đã hoàn toàn phục rồi. Sau khi nghe ông chủ hứa sẽ gửi mẫu, Trục ca lại chọn thêm vài mẫu. Lúc này, Vương An Toàn nhìn xuống thứ bên trong túi, chỉ cảm thấy huyết dịch sôi trào, tim đập rộn vang.

Làm sao một thanh niên mới lớn như hắn có thể chịu đựng được điều này?

Không giống như Trình Trục, hắn đã chán những mô hình cũ từ lâu. Hắn dự định trước tiên sẽ tìm một nhà sản xuất hợp tác đáng tin cậy, sau đó tự mình thiết kế một mẫu mới.

Nhà máy thứ hai cách đây không xa, chỉ cách đó khoảng mười phút lái xe. Khi sắp đến nơi, Vương An Toàn cảm thấy mẫu vật trong tay có chút phỏng tay, liền hỏi: "Trục ca, mang những thứ này sang nhà máy khác có ổn không? Hay là đặt vào trong túi?"

Trình Trục nhướng mày: "Không sao, lúc mua hàng đi loanh quanh tham khảo không phải là chuyện bình thường sao? Hãy để ông chủ nhìn thấy. Chúng ta tới đây là để cho hắn một cơ hội kiếm tiền. Tại sao lại xấu hổ?"

Da mặt tân sinh viên rất mỏng.

Hắn tiếp tục mắng Vương An Toàn: "Anhcon mẹ nó đừng biến tôi thành loại thích lấy lòng người khác như vậy!"

Hiện nay, ngày càng có nhiều người hay nịnh hót.

"A?" Vương An Toàn sửng sốt một chút, nhưng bởi hắn đối với Trình Trục càng ngày càng ngưỡng mộ, hắn nhanh chóng bổ sung thêm một câu: "Được, được."

Thành thật mà nói, hắn rất muốn được như Trục ca của mình. Chỉ riêng hôm nay thôi, hắn đã mấy lần cảm thấy Trình Trục con mẹ nó quá đẹp trai. Dáng vẻ đó, khí chất đó đó, chậc chậc chậc, ta muốn học!

Điều này giống như khi bạn cùng mẹ đi mua sắm, bạn có thể cảm thấy xấu hổ khi thấy mẹ mình mặc cả với người khác vì một chút tiền. Nhưng nếu đó là một người cùng tuổi có thể chém một thương gia đến nỗi nói không ra lời, bạn có thể cảm thấy: "Mẹ kiếp, lợi hại!"

Tâm lý con người vốn là vậy, phức tạp vô cùng.

Đúng lúc này, Vương An Toàn nhìn thấy Trình Trục nhấc điện thoại lên, đột nhiên chụp ảnh.

Hắn chụp ảnh những mẫu này.

Thấy vậy, Vương An Toàn lập tức trở nên lo lắng: "Trục ca, anh gửi ảnh cho ai vậy?" Không phải hắn dám quản Trình Trục, chỉ là hắn sợ đại ca chụp ảnh mặt mình.

Vẫn là da mặt mỏng.

“Yên tâm, tôi không chụp tới cậu.” Trình Trục nhìn thoáng qua suy nghĩ của hắn, liền nói: “Tôi đang tìm người mẫu ảnh, gửi mẫu cho mọi người xem. "

“Tiếp theo chúng ta sẽ tham gia vào thương mại điện tử, nhất định phải có vị trí này.”

Nghe vậy, Vương An Toàn không khỏi nhìn xuống những mẫu vật trong túi có thể nói là "tả tơi".

"Tìm... Tìm người mẫu?"

"Chụp... chụp ảnh?"

——Trục ca, anh chính là thần của tôi!

Đúng lúc này, điện thoại di động của Vương An Toàn lại vang lên, chính Trần Dung Dung là người chủ động gửi tin nhắn WeChat.

Nội dung là: "Trình Trục và cậu đang làm gì vậy?"

Nếu là trước đây, Vương An Toàn đã trò chuyện sôi nổi, căn bản không phát hiện ra trong những lời này để lộ ra chút tin tức cùng thái độ. Tất nhiên, bây giờ hắn cũng vẫn không nhận thấy được hai thứ đó.

Nhưng không biết vì sao, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua hàng mẫu trong lòng, đột nhiên thấy nói chuyện với Trần Dung Dung hình như cũng không thú vị lắm.

Hắn bắt đầu chủ động trò chuyện với Trình Trục về việc người mẫu ảnh…

------------------------------------------------------

Chú thích:

(1)Bánh vẽ, nghĩa là hình vẽ chiếc bánh; nghĩa bóng dùng ví von những điều nghe có vẻ hấp dẫn nhưng thực chất không có thật, hoặc khó xảy ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất