Chương 48: Lôi kéo
Edit: anhvietnx
"Tiểu sói ranh ma, hôm nay ta ăn chắc!"
"Xem ta quyến rũ chết ngươi!"
Kết quả, chỉ nhận được một câu con mẹ nó tôi có trả tiền cho cô đứng soi gương trong nhà vệ sinh không, không được lề mề!
Không còn nghi ngờ gì nữa, đậm chất tư bản.
"Bộ nào?" Diệp tử nghiến răng nghiến lợi hỏi.
"Bộ có cái đuôi kia." Trình Trục nghiêm túc trả lời.
…..
…..
Làm người mẫu trên Taobao thật sự là một công việc rất vất vả.
Lúc Diệp Tử mới bắt đầu, trong lòng có rất nhiều điều thắc mắc. Vào những thời gian rảnh, cô sẽ quan sát biểu cảm trên khuôn mặt của Trình Trục, thậm chí còn y như một con mèo nhìn chằm chằm vào người kia, chú ý từng chút phản ứng của hắn.
Bảo cô cosplay mèo, con mẹ nó cô biến thành mèo thật, còn muốn cả gậy chơi mèo luôn đúng không?
Sau khi chụp ảnh xong, thời gian cũng trôi qua rất nhanh, sau khi làm việc hai tiếng đồng hồ, ai cũng trở nên mệt mỏi.
Thật sự rất mệt.
Bởi có một vài tư thế phải thể hiện độ cong của vòng eo, nếu giữ lâu thì sẽ bị đau lưng, thậm chí là chuột rút.
Tạo mẫu được ba tiếng, Diệp Tử có là trâu cũng kiệt sức.
"Tại sao mình lại nhận công việc này cơ chứ, nó còn mệt hơn cả làm người mẫu thời trang nữa!"
Trình Trục chẳng làm gì cả, một mực đứng từ xa quan sát, vậy mà đồng tử có chút dãn ra.
"Nghỉ ngơi đi." Trình Trục nói tiếp: "Tôi ra ngoài hút thuốc.".
Hắn rời khỏi phòng, sau đó đến phòng khách, đặt mông ngồi xuống, vừa chơi điện thoại di động vừa hút thuốc.
"Ồ? Có nhiều tin nhắn chưa đọc quá, để xem có muội muội nào tìm mình không." Trình Trục thầm nghĩ.
Lúc mở điện thoại lên, hầu như chỉ toàn là tin nhắn của Vương An Toàn. Không đến địa điểm chụp ảnh nhưng lại rất để tâm. Con hàng này cực kỳ chú ý đến tiến độ và nội dung của buổi chụp ảnh. Điều kinh ngạc hơn là Trình Trục càng không trả lời thì hắn càng miên man bất định.
"Đang bận à? Không có thời gian để gõ chữ thật sao?".
"Không phải, đã ba giờ trôi qua rồi!" Vương An Toàn Thầm nghĩ.
Bây giờ hắn rốt cuộc cũng đã hiểu được lý do vì sao thương hiệu lại mang tên là [Kiên trì ghé thăm].
Hắn đã hiểu được một tầng nghĩa sâu sắc khác của cái tên này.
....
Vương An Toàn cả người choáng váng, tiếp tục tự hỏi: “Cũng quá kiên trì rồi! Đây là ghé thăm bao nhiêu lần vậy?”
Ngậm điếu thuốc trong miệng, Trình Trục trả lời tin nhắn trong Wechat: “Đừng lộn xộn nữa, mới chụp được hai phần ba.”
“Trục ca, cho tôi xem trước một vài tấm ảnh đi.”
“Thần kinh, chưa Photoshop sao có thể gửi ra ngoài? Như vậy là không tôn trọng người mẫu.” Trình Trục không muốn gửi ảnh cho hắn, bắt đầu tự tăng giá trị.
Thông thường, những tấm ảnh của sản phẩm được Photoshop nhiều đến mức khiến cho người mẫu còn chẳng giống so với trong hình, để duy trì mỹ quan thì càng khác càng tốt. Đó cũng là yêu cầu mà các người mẫu đưa ra.
Sau khi tải những bức ảnh lên, Trình Trục sẽ gửi về lại cho Diệp Tử xem một chút, đây cũng là điều cô muốn.
Bởi vì đối phương tự đề xuất mình trở thành người mẫu ảnh, nên giá cả so với những người mẫu QQ khác cũng rẻ hơn nhiều, cho nên Trình Trục cũng tận tình thỏa mãn.
Chỉ cần không thêm tiền, hết thảy dễ thương lượng.
Diệp Tử cũng có vốn liếng của mình, người mẫu QQ phổ thông cũng không chắc hơn được cô ta, rất có tiềm năng để hợp tác lâu dài.
Sau khi trả lời xong các vấn đề của Vương An Toàn, Trình Trục bắt đầu check những tin nhắn trên Wechat của mấy người khác. Người đầu tiên là mẹ của hắn - Hứa Vận, bà ấy hỏi hắn có muốn ăn tối ở nhà hàng hay không, nhưng vì lịch làm việc dày đặc, nên Trình Trục chỉ có thể từ chối.
Ngoài ra còn có Thẩm Minh Lãng đột nhiên @Mọi người trong group chat chỉ có năm người. Nhóm Wechat này có cái tên rất ngớ ngẩn “Tôi và các đệ đệ muội muội”, ban đầu là do Thẩm Minh Lãng đặt cho vui, ai ngờ lại để vậy luôn, còn tự nhận là bản thân rất hài hước.
Mà lý do hắn ta tag mọi người vào nhóm chat là vì, hắn sắp tổ chức sinh nhật, nên mời mọi người ngày mai cùng nhau ăn cơm, sau đó đi hát Karaoke. Thật ra thì hắn còn đi cả tăng ba tại hộp đêm, nhưng hắn ta định sẽ không dẫn theo em gái để đỡ bị hạn chế, cho nên hắn không đề cập.
Kể từ lần tạm biệt trước, Trình Trục đã không gặp mặt hai vị nữ thần Thẩm Khanh Ninh và Lâm Lộc. Hiện tại hắn biết mình không có tư cách gì để có thể bắt chuyện với hai người họ, trừ phi có thời cơ.
Bây giờ hắn đang đợi Thẩm Minh Lãng, người con của tiệc tùng này phát huy tác dụng. Chỉ là không ngờ thời gian “CD làm lạnh” của công cụ này ngắn thế, mới có vài ngày đã lại bắt đầu xuất chiêu. (1)
"Thẩm ca cũng thật hữu dụng." Trình Trục lộ ra biểu cảm nham hiểm, sau khi biết được tin Lâm Lộc cũng đến, hắn liền lập tức đồng ý, còn để lại lời nhắn trong nhóm chat rằng ngày mai mình chắc chắn sẽ có mặt.
Sau khi bóp tắt tàn thuốc, Trình Trục đi vào, thấy được cảnh Diệp Tử một lúc xoa bóp đùi, một lúc lại bóp eo. Hắn nhướng mày hỏi: "Có cần nam kỹ thuật viên không?"
Diệp Tử lúc này đang mặc váy mẹ kế: "Được, tôi mệt sắp chết rồi."
Ông chủ Trình không buông tha cơ hội hút máu nào: "Thu phí nhé, trừ vào tiền chụp."