Chương 2
Chỉ đến khi bóng xe biến mất khỏi tầm mắt, tôi mới hí hửng rút điện thoại ra gọi cho bạn thân.
“Anh cậu đi rồi, tụi mình hẹn nhau nha?”
Bên kia còn chưa kịp đáp, tôi đã cười tít mắt nói thêm: “Tớ bao hết!”
Dù sao thì bây giờ tôi cũng là người cầm thẻ đen, phong độ không thể mất mặt được!
Nghe tôi bao, bạn thân lập tức phóng thẳng đến nhà tôi với tốc độ ánh sáng.
Vừa gặp, tôi hào hứng khoe ngay chiếc thẻ đen trong tay.
Bạn thân cũng sốc không kém: “Anh tớ mà đưa cả cái này cho cậu thật á?”
Tôi nhìn cô ấy đầy nghi hoặc: “Hành động này gây sốc lắm à?”
Cô ấy gật đầu như gà mổ thóc: “Sốc muốn rớt cả hàm luôn á!”
Rồi liền bá lấy tay tôi nịnh nọt: “Nói rồi đó nha, hôm nay cậu bao hết đó!”
“Chuyện nhỏ ấy mà.”
Thế là tôi với bạn thân chính thức bắt đầu hành trình mua sắm tưng bừng.
Chúng tôi dạo hết các cửa hàng thời trang, sau đó ghé khu giải trí gần đó, rồi ngồi trong quán cà phê thư giãn với ly trà sữa trên tay.
Âm nhạc du dương trong quán, tôi bỗng thấy tâm trạng thảnh thơi đến lạ.
Nhìn bạn thân trước mặt cũng đang rất thư giãn, tôi chợt nhớ đến lời hứa khi xưa lúc còn đi học.
Rằng chúng tôi sẽ mãi mãi bên nhau.
Ban đầu tôi cứ nghĩ lời hứa đó khó mà giữ được. Ai ngờ vừa tốt nghiệp, bạn thân đã giới thiệu anh trai cô ấy cho tôi.
Và rồi, không ngờ chúng tôi thực sự biến lời hứa thành hiện thực.
Anh cô ấy vừa đẹp trai, lại giàu có, và quan trọng nhất – như bạn tôi từng nói – là một người cực kỳ lạnh lùng…
Chẳng phải đây là “trợ thủ” hoàn hảo giúp tôi thực hiện lời hứa năm xưa với bạn thân sao?
Mọi chuyện diễn ra thuận lợi đến mức ngoài sức tưởng tượng, đến giờ tôi vẫn có cảm giác như đang nằm mơ.
Nghĩ vậy, tôi nhấp một ngụm đồ uống, buột miệng thốt lên: “Sao mình cứ có cảm giác như tất cả những gì đang xảy ra đều như mơ vậy nhỉ?”
Bạn thân tôi cười tủm tỉm nhìn tôi: “Cậu sẽ không phải là đang hối hận đấy chứ?”
Tay vẫn đặt lên chiếc thẻ đen quý giá trong túi, khóe môi tôi lại vô thức nhếch lên: “Hối hận gì chứ, vừa có tiền vừa có thời gian, sướng không để đâu cho hết!”
Bạn thân nhìn tôi, lại cười đầy ẩn ý rồi chủ động hỏi: “Vậy tiếp theo chúng mình đi đâu?”
Tôi chống tay lên cằm suy nghĩ: “Lâu rồi chưa đi spa, lát nữa đi làm một liệu trình toàn thân nhé.”
Thế là tôi và cô ấy vui chơi suốt cả ngày, sau đó cùng nhau đến spa làm đẹp từ đầu đến chân.
Vừa bước ra khỏi spa, tôi liền nhận được cuộc gọi từ Cố Diễn.
Tôi vội vàng bắt máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nam trầm ấm và từ tính: “Em đang ở đâu?”
Ngay lúc tôi nghe điện thoại, bạn thân cũng nhận ra đó là giọng anh trai mình, nên lập tức ghé sát vào, cố tình nói to: “Anh yên tâm đi, chị dâu đang ở với em, em nhất định sẽ chăm sóc chị ấy thật tốt cho anh!”
Không biết vì sao mà đầu dây bên kia lại im lặng mất một lúc lâu.
Dù sao Cố Diễn bây giờ cũng là chồng tôi, cũng là người rót tiền cho tôi tiêu xài, nên tôi tất nhiên phải quan tâm đến cảm xúc của anh ấy.
Tôi cố làm cho giọng mình vừa nhẹ nhàng vừa ngọt ngào: “Chồng ơi, anh cứ yên tâm công tác nhé, bên em mọi thứ đều ổn mà!”
Anh chỉ cần yên tâm đi làm là được, tôi tuyệt đối sẽ không làm vướng chân anh đâu!
Đầu dây bên kia cuối cùng cũng vang lên giọng nói trầm thấp của anh: “Bên này anh vừa xử lý xong công việc, đang định ra ngoài mua quà cho em, muốn hỏi xem em thích gì?”
Tôi sững người, chớp mắt ngơ ngác, rồi thành thật lắc đầu: “Không có… tuỳ anh thôi cũng được…”
“Ừ.”
Cuộc gọi kết thúc, nghe tiếng tút tút vang lên từ đầu dây bên kia, tôi nhìn bạn thân trước mặt, ngơ ngác hỏi: “Anh cậu thuộc kiểu người dính vợ lắm à?”
Chứ cái kiểu này thì gọi gì là đi công tác nữa! Mới đi chưa bao lâu mà đã vội vã muốn mua quà cho vợ rồi!
Chẳng lẽ anh ấy ra ngoài công tác chỉ là cái cớ, thật ra là muốn đi mua sắm cho tôi?
Bạn thân nghiêm túc nhìn tôi: “Không đâu, anh ấy vốn rất lạnh lùng mà!”
Tôi nhíu mày, nghi ngờ hỏi lại: “Thật không đó?”
Cô ấy lại gật đầu chắc nịch.
Tôi lúc này mới tạm yên tâm trở lại.
Có lẽ anh gọi điện chỉ vì chúng tôi mới cưới thôi, nên đang còn “tân hôn nhiệt tình”, nên mới nhớ nhung tôi một chút.