Gả Cho Anh Trai Bạn Thân

Chương 5

Chương 5
Khoảnh khắc ấy, tôi chợt ngẩn người, mãi đến khi cảm nhận được sự lạnh mát của sợi dây chuyền áp lên cổ, tôi mới bừng tỉnh trở lại.
Trong giây phút ngọt ngào này, bạn thân đứng bên cạnh lập tức trở thành người thừa thãi nhất thế gian.
Ở lại cũng không xong, rời đi cũng dở.
Mãi đến khi Cố Diễn đeo xong dây chuyền cho tôi, ánh mắt anh mới lướt qua cô ấy, nhàn nhạt hỏi: “Còn chưa chịu đi? Xem ra là thật sự không cần tiền tiêu vặt nữa rồi?”
Như thể được đặc xá, bạn thân tôi gần như lăn tròn ra khỏi phòng, chạy trối chết.
Còn tôi thì đứng nguyên tại chỗ, dở khóc dở cười.
Nghĩ lại, tôi với cô ấy vừa mới uống kha khá rượu trong quán bar.
Mấy loại cocktail đó hậu lực không nhỏ, lúc nãy còn đang vui, giờ thả lỏng một cái là đầu óc bắt đầu quay mòng mòng…
Nhưng tình huống bây giờ quá nhạy cảm, tôi không thể để bản thân mất kiểm soát.
Nghĩ vậy, tôi âm thầm cắn nhẹ môi dưới, lắc lắc đầu, cố gắng xốc lại tinh thần.
Thế nhưng Cố Diễn đã nhanh chóng phát hiện ra sự bất ổn của tôi.
Anh nhìn tôi, đôi mày khẽ nhíu lại: “Trước khi uống rượu em có ăn gì không?”
Tôi chột dạ cúi đầu, lắc đầu thú nhận.
Giờ phút này, dạ dày tôi cũng đang nhói lên từng đợt nóng rát.
Nhìn bộ dạng tội nghiệp của tôi, anh chỉ thở dài bất lực.
Rồi anh nhẹ nhàng đỡ tôi ngồi xuống ghế sofa, còn bản thân thì bước thẳng vào bếp.
Không lâu sau, mùi thức ăn thơm lừng đã bay ra từ nhà bếp.
Chỉ một lúc sau, anh quay lại với một bát cháo hải sản nóng hổi trên tay: “Ăn cháo trước đi, lát nữa anh pha thêm canh giải rượu. Không là sáng mai em đau đầu đấy.”
Trông anh lúc này dịu dàng đến mức không tưởng.
Phải nói thật, Cố Diễn vốn đã cực kỳ điển trai, giờ còn dịu dàng, săn sóc như vậy… Tim tôi cơ hồ không khống chế nổi nữa rồi!
Một người đàn ông tốt như vậy, có đốt đuốc cũng khó tìm nổi!
Vậy mà lại để tôi gặp được!
Tôi ngoan ngoãn gật đầu, bưng bát cháo lên. Ngay khi cháo trôi xuống cổ họng, vị ngọt và ấm của nó lan tỏa đến dạ dày đang bỏng rát, cảm giác dễ chịu lan khắp người.
Sau khi uống thêm canh giải rượu, Cố Diễn dìu tôi đứng dậy, đưa tôi về phòng ngủ.
Nói một cách nghiêm túc thì… đây là lần đầu tiên chúng tôi chính thức cùng ở trong một căn phòng.
Có lẽ do tác dụng của rượu, cả người tôi bắt đầu nóng ran, khó chịu lạ thường.
Còn Cố Diễn thì vẫn bận rộn lo lắng cho tôi, không hề nhận ra tôi đang thay đổi.
Nhìn bóng lưng cao ráo rắn rỏi của anh, một ý nghĩ có phần… “không đứng đắn” bỗng chợt hiện lên trong đầu tôi.
Người đàn ông này vóc dáng tốt thế kia, không biết… lúc cởi áo có còn hoàn hảo như vậy không nhỉ?
Cả đầu tôi bắt đầu quay cuồng, trong cơn chếnh choáng, tôi gọi tên anh một cách mơ hồ: “Cố Diễn…”
Nghe tôi gọi, anh lập tức bước nhanh tới cạnh giường.
Khi anh vừa cúi người xuống, tôi liền nắm lấy cà vạt anh, kéo anh lại gần.
Bàn tay bé nhỏ của tôi – mơ màng không biết mình đang làm gì – liền đặt lên ngực anh, chạm vào lớp áo sơ mi ôm sát cơ thể.
Ngay khi bàn tay tôi dán vào người anh, toàn thân Cố Diễn cứng đờ.
Vậy mà tôi còn không dừng lại, bàn tay còn tiếp tục di chuyển chậm rãi xuống dưới…
Cảm nhận rõ ràng cơ bắp rắn chắc cùng từng đường nét hoàn mỹ trên người anh.
Anh vội vàng đưa tay ôm lấy eo tôi, sợ tôi ngã về phía sau vì những động tác bất ngờ.
Khoảng cách gần đến nỗi hơi thở anh phả thẳng lên mặt tôi, cả người anh như bị đóng băng, hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào.
Ngay lúc ấy, trong đầu tôi bỗng vang lên lời của bạn thân từng nói:
“Anh tớ… không được đâu.”
Nhớ lại câu đó, tôi theo bản năng liếm môi một cái, rồi rất ngoan ngoãn… rút tay về.
Người ta đã “không được”, tôi lại còn táy máy thế này thì chẳng phải tổn thương tự tôn đàn ông của người ta sao?
Dù gì tôi và anh cũng là mối quan hệ “hợp đồng đôi bên cùng có lợi”, chăm sóc cảm xúc đối phương cũng rất quan trọng!
Tôi lùi người lại, rồi co mình cuộn tròn trong chăn, xoay người tìm tư thế thoải mái hơn — và rất nhanh, tôi chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc mơ, tôi mơ hồ cảm nhận có thứ gì đó mát lạnh, mềm mại nhẹ nhàng lướt qua người mình…
Thoải mái quá, tôi buột miệng rên khẽ một tiếng: “Ưm…”
Đêm đó, tôi ngủ một giấc ngon chưa từng thấy.
Dường như đã rất lâu rồi… tôi mới được ngủ bình yên, dễ chịu đến vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất